Người kia đi ra một cái thì Trình Tú lập tức nhìn qua Băng Thần hỏi:
“Đây là đâu? Còn nữa Lam Ngọc ở đâu rồi?”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Lam Ngọc đã ở nơi an toàn chỉ ta mới biết nhưng nếu ngươi không ngoan thì đừng trách ta ác độc.”
Trình Tú nhìn thẳng mắt của Băng Thần vẻ mặt đầy gian xảo không khỏi sợ hãi cúi đầu, một người có thể cải tử hồi sinh thì cái gì hắn không thể làm được cơ chứ, nàng bắt đầu lo lắng cho Lam Ngọc, cắn môi nàng nhỏ giọng nói:
“Ta vừa rồi to tiếng xin công tử thứ lỗi.”
Âm Thiên Tiếu muốn nói gì đó thì bị Băng Thần mấy cái nháy mắt cản lại, nàng ta tuy không hiểu Băng Thần muốn gì nhưng nàng sẽ không phá bĩnh hắn, có điều nàng cảm thấy khá tội nghiệp Trình Tú bởi Băng Thần thái độ này chỉ với một mình nàng.
Đợi một lúc sau Băng Thần mới thấy Tiểu Vỹ mang thêm một người nữ nhân quay trở lại, người này vừa tới liền cười nói:
“Ta đã nghe Tiểu Vỹ nói về ba vị thế nên ta đến đây để xác nhận chuyện ba vị gia nhập Vũ Thần Điện, ta đã soạn sẵn hợp đồng các vị chỉ việc xem kỹ điều khoản và ký tên vào là được.”
Băng Thần đọc sơ thì thấy điều khoản cũng nhẹ nhàng thế nên hắn ta mỉm cười nói:
“Ta đồng ý với điều kiện của Vũ Thần Điện.”
Băng Thần ký tên sau đó đưa cho cả hai cô nàng kia cũng kí tên theo, nữ nhân kia mỉm cười nói:
“Hợp đồng tên tuổi đã có ghi rõ ràng thì ta cũng sẽ xưng hô thẳng bằng tên với mọi người nhé.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Được thôi.”
Người kia mỉm cười nói:
“Ta chỉ liên lạc với các vị bây giờ thôi, ngày mai các vị nên đăng nhập vào trong trò chơi vào ngày mai, hội trưởng sẽ trực tiếp phụ trách mọi người, với lại Băng Thần công tử có thể cho ta biết lần trước trong sự kiện ngươi hạng mấy được không?”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Ta hạng nhì không biết có ảnh hưởng gì không?”
Nữ nhân kia lắc đầu liên tục nói:
“Không không công tử hiểu nhầm rồi, thực ra ta chỉ muốn bày tỏ lòng ngưỡng mộ của ta đối với ngươi mà thôi, đâu phải ai muốn cũng sẽ có thể đạt được thành tích tuyệt vời như thế.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Tiểu thư quá khen, tất cả đều do vận khí.”
Người kia mỉm cười nói:
“Còn hai vị phu nhân của công tử chắc thứ hạng cũng không thấp, nếu không các vị làm sao có thể lên đây cùng một lúc được.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Đúng thể các nàng đều nằm trong top 1000.”
Nữ nhân kia hỏi thêm chút điều nữa thì mới rời đi, khi đi đến cách rất xa nơi nàng nàng đi vào trong Tân Sinh, trong tổng bộ của Vũ Thần điện hội trưởng Trịnh Thúy Di đang mệt mỏi tựa hẳn người vào ghế.
Nàng thật sự quá khó gánh vác Vũ Thần điện khi lực lượng nòng cốt quá mức yếu kém, sever khác đặc biệt là Ỷ Thiên và Thiên Khánh quá mức bá đạo, nàng cùng Hạng Vũ phó hội trưởng có thể coi như điểm sáng duy nhất.
Nhưng hai nàng cũng không thể nào có thành tích tốt như thứ hạng trong sự kiện lại không được như mong muốn, bây giờ cả hai người thứ hạng trong tổng sever đã ra ngoài top 10 rồi, ngồi trong văn phòng chờ mãi nhưng họ chẳng thấy tin tức gì cả.
Mật thám của hai nàng thêu để theo dõi tin tức của mấy đại sever vẫn chưa thấy ai phi thăng thì lấy đâu ra các nàng nhận được người, Hạng Vũ thở dài nói:
“Hôm nay Di tỷ có tính ra ngoài làm nhiệm vụ hay không?”
Trịnh Thúy Di thở dài nói:
“Sao ngươi cũng không đi làm nhiệm vũ đi chứ ở đây làm gì?”
Hạng Vũ thân hình bốc lửa với đôi gò đồng cao chót vót, đôi chân dài trắng nằm gọn trong bộ giáp
khiến cho vẻ đẹp càng được tôn lên một tầm cao mới nàng nhẹ chán nản nói:
“Ta muốn đi làm nhiệm vụ nhưng phó bản mọi người vẫn chưa thông qua được, kỹ năng chiến đấu trong Tân Sinh ngày càng yêu cầu cao khiến cho bọn họ không thể bắt kịp, ta đây lại không thể một mình ứng biến được thế nên ta chịu thôi.”
Hai người sau đó vừa uống trà vừa thở dài nhưng khi Hạng Vũ sắp ngủ mất rồi thì cửa bỗng nhiên bị tông ra, người nữ nhân vừa mới gặp Băng Thần đi vào vẻ mặt vui mừng nói:
“Hội trưởng có tin vui.”
Trịnh Thúy Di ngạc nhiên một chút sau đó vẻ mặt lại thản nhiên nói:
“Thêm một kỹ năng xịn hay trang bị xin?”
Người kia lắc đầu nói:
“Có ba người phi thăng từ trung cấp sever đi lên thế giới của chúng ta, trong đó có một người tự xưng là hạng hai trong sự kiện vừa qua.”
Trịnh Thúy Di mắt sang lên hỏi:
“Bọn họ đang ở đâu?”
Người kia đang ở đâu?”
Trịnh Thúy Di và Hạng Vũ đồng thanh nói sau đó người kia hơi bối rồi nói:
“Ta thấy bọn họ ở trong quán trọ thế nên muốn hội trưởng phê duyệt ngân sách để cung cấp điều kiện sống cho bọn họ.”
Hạng Vũ bật nảy người khỏi ghế rồi nói:
“Ngươi bị điên rồi mau cho ta biết chỗ của mấy người đó, với lại bọn họ đến đây có ai biết không?”
Người kia gật đầu nói:
“Chắc chắn là có người biết bởi bọn họ phi thăng rồi xuất hiện ngay truyền tống trận giữa đại thành.”
Hạng Vũ nhìn cô nàng kia với ánh mắt không thể tin rồi nói gấp:
“Ngươi mau chóng cùng ta đến chỗ của bọn họ ở để đón họ.”
Trịnh Thúy Di nhìn qua nữ nhân kia hỏi thêm:
“Mấy người phi thăng tên gì?”
Người kia nhanh chóng trả lời:
“Băng Thần, Trình Tú, Âm Thiên Tiếu tổng cộng ba người trong đó có một nam hai nữ.”
Ba người sau đó nhanh chóng đi tới quán trọ nơi Băng Thần và hai cô nàng đang tạm thời trú ngụ, Băng Thần đang ăn cơm thì giật mình khi thấy cô gái kia quay lại với hai người khác, Trịnh Thúy Di khuôn mặt chắc chắn Băng Thần không bao giờ quên được.
Trịnh Thúy Di chạy tới theo hướng dẫn của người kia thế nên rất nhanh chóng nhận ra bởi những điểm đặc trưng của Băng Thần như mái tóc trắng xóa và gương mặt đẹp trai đầy hư cấu, Băng Thần nhếch mép cười làm như không để ý.
Hạng Vũ nhìn qua hai bên đường thì thấy hai gương mặt quen thuộc đang nhanh chóng đi tới chỗ bọn họ, Tiêu Hòa Hạng của Lữ Hồng Môn và Lam Thiên Bá của Lam gia, Trịnh Vũ Cầm cắn môi vẻ mặt lo lắng.
Nhìn thấy thế Hạng Vũ lao vào sau đó nắm lấy tay Băng Thần cùng Trình Tú kéo đi, Băng Thần giả bộ ngạc nhiên hỏi:
“Cô nương có chuyện gì sao?”
Hạng Vũ nhanh mồm nói:
“Ta là phó hội trưởng của Vũ Thần công hội, bây giờ cần ngươi đi với ta gấp.”
Trình Tú nhìn qua Băng Thần nhưng khi thấy hắn chỉ mỉm cười không nói gì thì thôi.
“Ầm”
Vuốt đi trên tóc vương lại mảnh gỗ Băng Thần hỏi:
“Chúng ta có nhất thiết cần như thế không?”