Băng Thần nhỏ giọng nói:
“Chừng nào ngươi có sức lại thì chúng ta về nhà của ngươi để chữa bệnh cho cha mẹ ngươi.”
Mạc Khanh nghe thế liền cả người như tràn đầy sức lực, nàng gắng gượng đứng lên nói:
“Thật sao đội trưởng “
Băng Thần lắc đầu nói:
“Từ mai không cho phép gọi đội trưởng, phải gọi tên ta hoặc lão công cũng được.”
Sau đó hai người đi lên phi thuyền Mạc Khanh suy tính một chút rồi nói:
“Băng Thần huynh đến nhà ta sau đó chữa bệnh thì rất mất thời gian, Tân Sinh thời gian rất quý báu hay để lúc khác chữa bây giờ chỉ đi tới nhà ta trước đã.”
Băng Thần lắc đầu mỉm cười nói:
“Một ngày đối với ta không quá quan trọng lắm, nếu ta sớm biết sức khỏe cha mẹ ngươi không tốt thì đã sớm đến chữa rồi.”
Mạc Khanh đang muốn cám ơn hắn thì Băng Thần nói trước :
“Ta có một luật đó nữ nhân của ta không bao giờ được nói cám ơn, như thế thật xa lạ, nếu ngươi muốn cảm tạ thế thì lúc nào chiều ta một tý.”
Hai người sau đó trò chuyện lung tung, phi thuyền thì hết tốc lực lao thẳng về phía nhà của Mạc Khanh, khi đến nơi thì Băng Thần không khỏi ngạc nhiên bởi vì nhà của nàng ta rất lớn, nàng vừa về liền có người ra tiếp đón.
Một người mặc trang phục quản gia đi ra chào:
“ Tiểu thư về nhà, chào Băng Thần công tử.”
Băng Thần ngạc nhiên hỏi:
“Ngươi biết ta?”
Quản gia vui vẻ nói:
“Bây giờ có người không biết công tử cũng khó đấy. hầu nữ trong lâu đài trong phòng riêng hình của ngài ai cũng có chục tấm.”
Băng Thần xem chỉ số của quan gia thì không khỏi giật mình
Tính danh: Mạc Lâm
Thực lực: Dị năng SSS ( Thổ hệ)
Huyết mạch: Thổ Long ( phong thần)
Thể chất: Thổ Cảm (Thánh thể)
Đẳng cấp: 35
Lực lượng: 80 triệu
Tốc độ: 55 triệu
Trí lực: 29
Thiên phú: 72
Hồn lực: 0
Pháp lực:0
Nguyên tố: thổ
Tuổi thọ:200
Độ thiện cảm: 75
Danh hào: Nhân Tôn (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Vũ Đồ 90% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi đối phương huyết mạch cao cấp.)
Không ngờ một SSS cấp cao thủ lại chỉ là quản gia Băng Thần quay qua bên một người canh cổng thì càng thêm bất ngờ
Tính danh: Mạc Hiên
Thực lực: Dị năng SSS - ( Hỏa hệ)
Huyết mạch: Hỏa Điểu ( phong thánh)
Thể chất: Không
Đẳng cấp: 31
Lực lượng: 70 triệu
Tốc độ: 43 triệu
Trí lực: 20
Thiên phú: 60
Hồn lực: 0
Pháp lực:0
Nguyên tố: thổ
Tuổi thọ:200
Độ thiện cảm: 75
Danh hào: Nhân Tôn (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Vũ Đồ 90% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi đối phương huyết mạch cao cấp.)
Quản gia cấp SSS, còn canh cổng cũng cấp SSS -, gia thế của nàng có vẻ chẳng bình thường một chút nào cả, nhưng lúc này chẳng thể làm gì ngoài việc chờ đợi diễn biến tiếp theo.
Quản gia Mạc Lâm cười nói:
“Tiểu thư cùng Băng Thần công tử mau đi vào ta sẽ thông báo cho lão gia cùng phu nhân.”
Mạc Khanh ngạc nhiên hỏi:
“Ông bà nội có ở nhà ư?”
Mạc Lâm thở dài nói:
“Hai ngài ấy đi tìm kiếm Phong Thánh di năng chữa trị nhưng khó quá, trên thế giới hiện giờ chỉ có một người chữa trị hệ dị năng lên được Phong Đế, đã vậy hành tung còn bất định.”
Mạc Khanh nói:
“Lâm gia gia người không cần lo, hôm nay ta mang Băng Thần về đây, rất có thể huynh ấy có biện pháp, bây giờ ta dẫn huynh ấy đến chỗ cha mẹ.”
Mạc Lâm kinh nghi bất định nhìn Băng Thần, tuy hắn không tin nhưng cũng không nói gì.
“Tiểu thư cùng thiếu gia cứ đi đi ta sẽ thống báo cho lão gia cùng phu nhân sau, dù sao hai người bọn họ cũng bôn ba nhiều rồi không thể để họ hi vọng rồi lại thất vọng.”
Sau đó hắn nhìn qua Băng Thần nói:
“Băng Thần thiếu gia không phải ta không tin khả năng của ngươi nhưng bọn họ làm cha làm mẹ thế nên mong ngươi hiểu cho.”
Băng Thần gật đầu cười nói:
“Ngài không có gì phải xin lỗi nếu là ta thì ta cũng làm như vậy thôi, huống chi chính ta cũng chưa chắc có chữa được hay không, báo trước mà không chữa được thì cũng hơi xấu hổ.”
Băng Thần nói năng lịch sự, hiểu biết làm Mạc Lâm rất thích, được hắn đưa đi thế nên hai người rất nhanh vào phòng của cha mẹ của Mạc Khanh, hai người nằm trên giường mặt mày hốc hác, da dẻ thì tím bầm.
Mạc Khanh nhìn thấy cha mẹ tình hình càng xấu nét mắt rất căng thẳng, Băng Thần vô vai nàng nói nhỏ:
“Yên tâm “
Sau đó hắn ta đi đến gần hai người, lấy một chiếc ghế ngồi chính giữa, nắm lấy tay của hai người bọn họ, hắn nhắm mắt lại vận động sức mạnh Sinh Mệnh.
Mạc Khanh cũng Mạc Lâm thì căng thẳng nhìn xem,bỗng nhiên họ thấy từ chỗ Băng Thần nắm da dẻ của hai người màu tím đạm rút dần, sau đó càng càng rút dần đi nhưng đệm trắng phía dưới thì lại đổi màu.
Từng chút, từng chút một da dẻ họ trở nên bình thường, dạo này ít khi dùng sức mạnh Sinh Mệnh thế nên hắn ta tích trữ không ít, mười năm phút sau cả hai người sắc mặt hồng hào hơi thở đều đặn chứng tỏ đã hồi phục.
Băng Thần mỉm cười nói với Mạc Khanh:
“Cha mẹ ngươi đã không vấn đề chỉ cần tĩnh dưỡng ít lâu là được.”
Mạc Lâm há hốc mồm, không ngờ thiếu niên này thực sự có thể chữa cho thiếu gia cùng thiếu phu nhân, hắn hồi phục lại liền nói:
“Hai người ở đây ta đi thông báo cho lão gia cùng phu nhân để họ thôi lo lắng.”
Mạc Khanh nhìn Băng Thần hỏi:
“Cha mẹ ta chừng nào mới tỉnh lại?”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Loại độc tố mà hai người bọn họ trúng phải có vẻ gây ra đau đớn thế nên bọn họ dù bất tỉnh nhưng ý thức luôn chịu đau đớn, bây giờ bọn họ mới thực sự nghỉ ngơi.”