Thú Tu Thành Thần

Chương 623: Chương 623: Có duyên




Đối thủ của hắn tấn công tới tấp nhưng tu vi chệnh lệch quá mức khủng khiếp thế nên Băng Thần chỉ cần nhẹ phất tay thì những chiêu thức khủng khiếp kia liền bị hóa giải, người kia nhanh chóng nhận ra mình không phải đối thủ của Băng Thần.

Hắn dựa vào nguyên lực phản chấn bay lên không trung rồi lấy ra một quyển trục nhưng khi nhìn xuống dưới thì đã không còn thấy Băng Thần đâu nữa, giật mình một cái hắn muốn phản ứng nhưng đã quá trễ.

Từ trong ánh mắt của hắn đã xuất hiện một lưỡi kiếm trong xuất ngừng ngay trước mặt, người này cười khổ nói:

“Cố quá nhưng vẫn không được.”

Dứt lời thì hắn không nói được gì nữa bởi thủ cấp cùng thân thể đã tách rời ra, Băng Thần thu kiếm vào vỏ nhẹ nhàng đáp đất mặt không chút nào đổi sắc. Âm thanh của hệ thông vang lên.

Băng Thần người chơi đã tiêu diệt thành công đối thủ thứ 53 liên tiếp từ sau đó gặp các đối thủ khác sẽ gia tăng độ khó.

Băng Thần ngạc nhiên hỏi:

“Tăng độ khó?”

Tân Sinh hệ thống

Băng Thần người chơi thắng quá nhiều nếu cứ tiếp tục ở cấp bậc này thì sẽ không công bằng với những người chơi khác, thế nên ngài sẽ được gặp được đới thủ cao nhất theo thực lực phân tầng thông qua các dữ liệu trong Tân Sinh của ngài thời gian gần đây.

Băng Thần nhỏ giọng thì thầm:

“Như thế chẳng phải ai có tu vi ngoài thực tại cũng sẽ ảnh hưởng đến kết quả trận đấu trong Vũ Trụ Bảng Xếp haạng hay sao?”

Nghỉ một hồi sau đó hắn ta thì thầm nói:

“Như thế cũng dễ dàng phân cấp người chơ hơn. với lại như thế ày thì mình cũng có lợi.”

Băng Thần người chơi còn 4 cơ hội chiến đấu nữa không biết người chơi có muốn khiêu chiến người có thứ hạng kế tiếp không? (Lưu ý bây giờ tối đa có thể khiêu chiến người chơi hơn mình một tỷ thứ hạng, khiêu chiến người càng cao sẽ càng được nhiều phần thưởng).

Băng Thần tiếp tục lựa chọn chiến đấu bởi vẫn chưa có ai khiến cho hắn ta phải ngừng tay lại cả, có lẽ phải thất bại thì Băng Thần mới ngừng khiêu chiến, ngay lúc này thì hắn muốn biết giới hạn của mình nằm ở đâu, dù sao một nơi thực chiến nhưng không chết thật như thế này thì cũng rất tốt dể hắn ta thử nghiệm.

Chưa kể trong đây cũng không có người quen thế nên hắn ta không sợ lộ những lá bài cứu mạng mình đang giấu giếm, nhưng một lần một tỷ có lẽ không thấm tháp vào đâu khi Băng Thần liên tục được thăng hạng một cách cực dễ dàng.

Thậm chí Băng Thần chỉ còn thiếu một phần trăm nữa thì sẽ thăng lên cấp 40 luôn thế nhưng không có con đường nào rải toàn hoa hồng cả.

Băng Thần người chơi còn 1 cơ hội chiến đấu nữa không biết người chơi có muốn khiêu chiến người có thứ hạng kế tiếp không? (Lưu ý bây giờ tối đa có thể khiêu chiến người chơi hơn mình một tỷ thứ hạng, khiêu chiến người càng cao sẽ càng được nhiều phần thưởng).

Băng Thần dĩ nhiên đang trên đà chiến thắng thế nên vui vẻ chấp nhận thế nhưng đối thủ của hắn xuất hiện thì Băng Thần liền biến sắc, nàng đứng trước mặt hắn ta mỉm cười nói:

“Băng Thần công tử có vẻ hai người chúng ta khá có duyên với nhau thì phải?”

Băng Thần nhìn Cố Khuynh Thành lơ lừng trên không trung thì tiêu cự không khỏi co lại, nhung rất nhanh chóng sau đó hắn ta lấy lại bình tĩnh cười nói:

“Chúng ta gặp nhau một lần thôi đã hôn nhau, bây giờ gặp nhau hai lần thì chắc chắn là có duyên phận sâu đậm nắm đây, hay bây giờ chúng ta đàm đạo một chút về tương lai nhé.”

Cô Khuynh Thành mỉm cười dễ dàng nắm lấy cổ áo của Băng Thân gằn giọng nói:

“Cũng được thôi, thế công tử muốn làm thái giám hay muốn dâng ra cúc hoa.”

Một tay khác của nàng đã cầm một thanh kiếm dài từ bao giờ, có vẻ Vũ Trụ Bảng Xếp Hạng giết người cũng không chết thể nên nàng ta muốn báo thù mình ngay trong đây thì phải, Băng Thần thở ra một hơi mỉm cười nói:

“Cố Khuynh Thánh tiểu thư ngươi có biết ta thích nhất cái gì ở sàn đâu này hay không?”

Cố Khuynh Thành nheo mắt lại, nàng sợ hắn ta tự sát để bỏ chốn, thế nhưng làm nàng bất ngờ thì Băng Thần chẳng tỏ vẻ gì sốt sắng mà giống như tâm sự với bằng hữu để nói chuyện với nàng:

“Ta thích nhất chuyện ở nơi đây thì chúng ta dù chết cũng không sao, nơi đây lại còn tổng hợp sức mạnh của chúng ta ngoài thực tại, thậm chí những món đồ ngoài thực tại cũng được tính như trang bị trong đây, tất nhiên nếu ngươi mang vào được bên trong đây.”

Cố Khuyên Thành nghe hắn ta lảm nhảm thì không thích lắm, nàng siết chặt hơn cổ tay của mình sau đó cười nói:

“Đừng nghĩ đánh lạc hướng được ta, hôm nang ngươi sẽ phải trả giá vì đã lấy đi nụ hôn đầu tiên của ta, ngươi có biết ta đã mơ tới một nụ hôn lãng mạn như thế nào, không ngờ lại rơi vào tay ngươi.”

Băng Thần bĩu môi nói:

“Hai chúng ta hôn nhau không lãnh mạn hay sao?”

Cố Khuynh Thành tức giận nói:

“Lãng mạn cái gì, lãng xẹt thì có, ta có cảm giác như mình đang đi thuê trai bao vậy, với lại trước đó chúng ta chưa có quen biết gì nhau thì làm sao có cảm giác được cơ chứ.”

Băng Thần thản nhiên nói:

“Ngươi mang nhiệm vụ đi mua nụ hôn đấy chứ đâu phải ta, với lại phải nhắc ngươi ta nói chuyện này giờ chính bỏi vì muốn ngươi có cơ hội thắng qua ta đấy, nơi đây cho sử dung đồ đạc ngoài thực tại thế nên độc dược cũng không ngoại lệ.”

Cố Khuynh Thành nghe hắn nói thì mới giật mình khi phát hiện tay nắm cổ áo Băng Thần có vẻ như đang nóng ran lên, nàng lập tức buông tay ra thì thấy bàn tay đã đỏ chót như tôm luộc, nàng tính nói gì thì cả thân thể ngay lập tức mất hết đi sức lực.

Đôi bàn tay thì vẫn nóng ran lên, nàng không nói lên lời chỉ biết nằm dưới mắt đất ánh mắt căm hận nhìn qua Băng Thần đang cười hì hì nhìn nàng với vẻ mặt trêu tức, hai người cứ như thế nhìn nhau một lúc.

Băng Thần sau đó mới chạy lại ôm lấy nàng cười nói:

“Ngươi nói chúng ta không quen biết lên hôn không lãnh mạn, bây giờ thì cũng coi như có quen biết nhau, với lại ta bây giờ hôn cũng không được lợi gì từ ngươi, thôi để ta đền cho ngươi vậy.”

Nói xong hắn không đợi nàng phản đối thì nhanh chóng ngậm lấy làn môi hồng, Cố Khuynh Thành không thể phản kháng thế nên chỉ biết chịu trận, huống chi nàng thật sự cũng thích Băng Thần hôn bởi cảm giác đó khiến nàng cực kỳ thích thú.

Băng Thần rất lâu sau mới buông nàng ra miệng mỉm cười nói:

“Thế nào ngươi đã cảm thấy hài lòng chưa?”

Cố Khuynh Thành nhìn thắng ánh mắt của hắn cảm nhận được sự ấm áp trong đó thì nàng hơi rối bời, cảm gián thân thể có chút sức lực nàng liền lẩm bẩm:

“Ta chịu thua, nhưng chỉ lần này thôi, lần sau ta nhất định sẽ cho ngươi biết tay.”

Băng Thần cười không đáp, nàng ta tan biến cho Băng Thần thêm một trận thắng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.