Thú Tu Thành Thần

Chương 586: Chương 586: Đáng sống




Tối hôm đó Băng Thần tiệc rất hoành tráng trong Nguyệt Nga cứ chăm chăm nhìn vào Lý Tầm Yên sợ nàng ta nói ra cái gì thì nàng sao còn mặt mũi nhìn người, lâu lâu nàng cũng liếc qua Băng Thần bởi hắn còn giữ thứ kia.

Đợi xong bữa ăn thì trên đường về phòng của Băng Thần thì Nguyệt Nga chặn đường duỗi tay ra rồi nói:

“Đưa nó cho ta.”

Băng Thần rất sảng khoái đưa quyển công pháp cho nàng sau đó ghé sát tai nàng thì thầm:

“Cuốn công pháp này có sáu tầng nhưng trong thời gian rảnh rỗi sau khi trộm được nó từ ngươi ta đã sáng tạo ra thêm hai tầng nữa, như thế vốn đã tăng nhanh hơn một trăm lần tốc độ tu luyện thì nay lại còn gấp bội, ta hỏi ngươi có muốn không?”

Nguyệt Nga lui ra nhíu mày hỏi:

“Ngươi muốn gì?”

Băng Thần cười nói:

“Ta chưa biết, khi ta biết mình muốn gì ở người thì ta sẽ cho ngươi biết, còn bây giờ ta cần đi ngủ.”

Nguyệt Nga cắn chặt làn môi hồng vẻ mặt tức giận bỏ đi, Băng Thần lắc đầu cười nói:

“Tính tình vẫn thế bên ngoài như một quý bà đoan trang bên trong thực chất lại là một cô bé mãi không lớn được, giống ta ghê.”

Băng Thần đi vào phòng đóng cửa, Nguyệt Nga đi xuống lầu thì gặp Lý Tầm Yên đang đi lên, Lý Tầm Yên nghiêng đầu nhìn Nguyệt Nga hỏi:

“Ta nhìn thấy cô cô ngươi hôn Băng Thần đúng hay không?.”

Nguyệt Nga bịt mồm nàng lại rồi nhỏ giọng nói:

“Ngươi đừng nói cho ai hết, thực ra trong chuyện này còn rất nhiều uẩn khúc.”

Lý Tầm Yên ngạc nhiên nói:

“Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?”

Nguyệt Nga cắn môi rồi nói:

“Ngươi hỏi Băng Thần thì sẽ biết ngay thôi, ta về phòng trước đây.”

Lý Tầm Yên nhìn theo bóng lưng của Nguyệt Nga mày càng lúc càng nhíu chặt, nàng nhanh chân đi lên lầu, đến phòng Băng Thần nàng gõ cửa một cách dồn dập.

Băng Thần thì vừa thay xong đồ liền lập tức ra mở cửa, Lý Tầm Yên vừa đi vào đóng cửa lại một cái thì liền hỏi:

“Tại sao Nguyệt Nga cô cô lại phải hôn ngươi?”

Cực kỳ trực tiếp khiến cho đang vui vẻ Băng Thần quyết định trêu nàng một tý, Băng Thần mỉm cười nói:

“Bởi vì ngươi đang mơ “

Lý Tầm Yên nhìn hắn đầy ngạc nhiên lập lại:

“Ta đang mơ?”

Băng Thần gật đầu nói:

“Đúng thế ngươi đang mơ thế nên mới có thể thấy cảnh đó, nếu không tin là ngươi đang mơ thì tới nhéo ta một cái xem ta có đau không.”

Lý Tầm Yên nhanh chóng đi lại thì nàng đấm thẳng vào bụng của Băng Thần, trong căn nhà này ai cũng giống nhau, thế nên Băng Thần tuy rất trâu bò nhưng ăn một đấm cũng đau thấy bà nội luôn.

Nhưng lỡ chơi ngu thì phải làm tới bến, hắn nhún vai nói:

“Không đau chút nào.”

Lý Tầm Yên mỉm cười nói:

“Thực sự ta đang mơ sao?”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Đúng thế, thế giới này là của ngươi dù ngươi muốn làm gì cũng được.”

Lý Tầm Yên nghĩ nghĩ rồi nói:

“ Ta bây giờ muốn ngươi lấy ra một bát mì sau đó tự ăn hết rồi lấy nước đổ lên đầu.”

Băng Thần lấy ra tô mì trả lời nàng:

“Đơn giản “

Hắn ta nhanh chóng ăn hết tô mì sau đó lấy nước mì đổ lên đầu của Lý Tầm Yên, ướt sũng người Lý Tầm Yên sững người hỏi:

“Sao ngươi lại đổ nước mì lên đầu ta?”

Băng Thần cười nói:

“Ngươi nghĩ thế nào thì ta làm thế đó, dù sao ta cũng chỉ là một suy nghĩ của ngươi.”

Lý Tầm Yên nghe thế thì phản bác:

“Ta ngốc hay sao mà lại đổ nước mì lên đầu mình.”

Băng Thần lắc đầu nói:

“Chỉ do ngươi quá hài hước thôi.”

Lý Tầm Yên bỗng nghĩ đến cái gì hơi đỏ mặt nói:

“Thế bây giờ ngươi lại ôm ta một cái được không?”

Băng Thần nhìn trên người nàng đầy nước mì thì âm thầm sử dụng Thanh Tân thuật khiến cho người nàng lại sạch sẽ, ôm chầm lấy nàng cảm giác rất tốt, cô nàng này dáng người tốt thật.Ôm được một chút nàng lại nhỏ giọng nói:

“Ngươi có thể hôn ta một cái có được hay không?”

Băng Thần hơi giật mình thở dài thầm nghĩ:

“Đẹp trai có gì sai, có khi nào mình lại vào nhầm nhà của mấy nữ nhân háo sắc không nhỉ.”

Nhưng của trời cho không hốt không phải Băng Thần, hắn ngẩng mặt lên ngậm lấy môi của nàng, Lý Tầm Yên chỉ trúc trắc đáp lại một cách cực kỳ vụng về, nàng ta giường như còn chưa có khái niệm về chuyện nam nữ, nhưng chắc chắn nàng đang cảm nắng mình.

Tay của Băng Thần cũng không yên vị bắt đầu sờ mó lung tung khắp nơi, bờ lưng như ngọc hay vòng ba đầy đặn nhanh chóng bị hắn ta xâm chiếm, thật lâu sau khi buông ra thì hắn mới nhỏ giọng nói:

“Ngươi có nhận ra cái gì khác thường không?”

Lý Tầm Yên còn đang mê say thở mạnh hỏi:

“Cái gì?”

Băng Thần véo nhẹ vào mông nàng một cái rồi hỏi:

“Bây giờ ngươi đã nhận ra chưa?”

Lý Tầm Yên lập tức tỉnh táo lại nói:

“Đau, trong mơ làm sao có thể đau?”

Băng Thần kề sát tai nàng rồi nói:

“Nãy giờ ta đùa ngươi thôi.”

“Chát “

Cho Băng Thần ăn một bạt tai sau đó Lý Tầm Yên như có ma đuổi bỏ chạy.

“Hớ.... hớ.. hớ.”

Vuốt ve mặt mình Băng Thần cười nói:

“Mấy cô nàng này vui tính thật.”

Đóng lại cửa phòng đến tận khi khoanh chân tu luyện Băng Thần khóe môi vẫn có nụ cười nhàn nhạt thầm nghĩ:

“Sống như thế này mới đáng sống chứ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.