Hắc Vân Ngưu cúi cái đầu khổng lồ của mình xuống hỏi:
“Chủ nhân muốn cùng ta thương lượng cái gì?”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Ngươi ở đây thì không tốt ta có ý định nhường ngươi cho người khác.”
Băng Thần chưa nói hết thì Hắc Vân Ngưu đã lắc đầu nguầy nguậy nói:
“Ta không thuần phục ngươi yếu hơn mình.”
Băng Thần đá nó một phát sau đó nói:
“Im mồm nghe ta nói hết, ta nhường ngươi cho nữ nhân của ta để ngươi bảo vệ nàng, sau đó còn có trọng trách lớn hơn nữa mà chỉ có mình ngươi có thể làm thôi.”
Hắc Vân Ngưu thấy chủ nhân muốn giao nhiệm vụ quan trong cho mình thi không khỏi hứng phấn nói:
“Ngài muốn giao nhiệm vụ gì cho ta? Vân Ngưu nhất định không để ngươi thất vọng.”
Băng Thần lúc này mới thấy có một chút hài lòng nói:
“Chuyện là như thế này, ta đang thuộc một công hội còn nữ nhân của ta làm trưởng công hội, mai sau trong công hội tất nhiên sẽ có một kẻ thủ hộ, ta nghĩ đến tư chất thượng thừa của ngươi thì quyết định bồi dưỡng ngươi.”
Hắc Vân Ngưu mắt trợn to, Băng Thần tiếp tục dụ dỗ:
“Ngươi nghĩ xem năm kẻ này dù nhìn thì có vẻ ghê gớm nhưng làm gì có ai oai vệ qua được ngươi, ta không phải hội trưởng thế nên không thể đưa ngươi vào vị trí đó, nhưng nàng có thể, khi đó thì sẽ có hàng vạn người tôn thờ ngươi như tôn thờ ta vậy, chưa kể bọn họ toàn mỹ nhân.”
Mũi trâu hơi thở đã dồn dập vô cùng, nó gật đầu nói:
“Cẩn tuân chủ nhận dạy bảo ta nhất định sẽ giúp ngài thủ hộ nữ nhân cùng công hội, nhân tiện đây ta hỏi ngài, có phải kiến tạo công hội sẽ cần kiến bang lệnh đúng hay không?”
Băng Thần ngạc nhiên nói:
“Đúng thế, làm sao ngươi biết?”
Hắc Vân Ngưu không nói, nó từ trong mồm ói ra một đống lộn xộn, bốc mùi, nhưng trên đỉnh lại có một tấm lệnh bài Hoàng Kim “Kiên Bang Lệnh “.Băng Thần khuề lấy lấy nó lao qua bằng là nước lấy từ Vô Hạn Giới Chỉ sau đó mới cấm lên xem.
Kiến Bang Lệnh
Kiến tạo bang hội
Rất ngắn gọn xúc tích, Băng Thần mở ra liên lạc, lúc này các thành viên cấp cao đều đã tụ tập lại Bạch Hổ thành thông qua truyền tống trận.Khang Tiểu Vũ cũng đang cần liên lạc gấp với Băng Thần thì thấy hắn ta chủ động liên lạc với mình.
Nàng gấp gáp nói:
“Băng Thần ngươi khuyên đoàn dự đừng trấn thủ cửa thành nữa, như thế này không tốt đâu.”
Gần đó Đoàn Dự cũng thấy sau đó chạy lại nói:
“Đội trưởng ta xuất xắc hoàn thành nhiệm vụ hai ngày liên tục chưa để một con cá lọt lưới nào đi qua.”
Băng Thần vui vẻ nói:
“Tốt lắm ngươi không làm ta thất vọng, gặp ai trong công hội của mấy người kia cứ giết, trách nhiệm ta gánh, ngươi tuyên bố dùm ta nếu muốn bình yên thì đuổi những người tham gia vây công Thiên Y ra khỏi công hội thì chuyện bỏ qua.”
Khang Tiểu Vũ tức giận nói:
“Tốt cái rắm, ngươi thấy có cái gì tốt.”
Băng Thần dơ lên cái Kiến Bang Lệnh sau đó nói:
“Tai sao không tốt?”
Khang Tiểu Vũ tính nói gì nhưng nhìn thấy Kiên Bang Lệnh thì đứng hình, những người khác thấy lạ thường cũng bu vào xem thì cũng đứng hình, sau đó Băng Thần chuyển nó cho nàng rồi nói:
“Tặng ngươi.”
Vốn đang xem trò vui người nhìn thấy Kiến Bang Lệnh cũng trợn mắt trong lòng nổi nên ý nghĩ cướp bóc, Khang Tiểu Vũ ý thức được không đúng lên nói:
“Ngươi chuyển thứ quý giá như thế khi ta đứng ngoài thành là sao?”
Băng Thần cười nói:
“Ta chuyển cho ngươi một vệ sĩ lên mới không sợ.”
“Ầm, ầm, ầm...”
Hắc Vân Ngưu được Băng Thần dùng truyền tống lệnh truyền về Bạch Hổ thành, sau đó Hắc Vân Ngưu theo đúng lời dặn của Băng Thần vừa tới liền khởi tại liên kết vối Khang Tiểu Vũ.Đang ngơ ngác cô nàng giật hết cả mình vì thông báo của hệ thống.
Hắc Vân Ngưu đồng ý thuần phục Khang Tiểu Vũ người chơi, có đồng ý hay không?
Nàng ngay lập tức nói:
“Đồng ý “
Sau đó nàng nghe thấy trong đầu phát ra âm thanh hùng hồn:
“ Theo lệnh của chủ nhân tiến vào thành lập bang hội.”
Những người chơi của công hội khác đang định lạo lên thì bỗng bịt tai lại bởi tiếng Ngưu Hống quá khủng khiếp, sau đó nó tông thẳng vào thành, vệ binh thấy thế thì cũng tranh thủ tránh ra. Đi vào thành Khang Tiểu Vũ lập tức ra lệnh:
“Ngươi đi chậm rãi hết con đường này, chúng ta kiến tạo bang hội.”
Nhưng trong lúc nang đang đi vào thì liên tục các tin nhắn cùng yêu cầu liên lạc hiện lên, nàng không quan tậm, chắc chắn đám này có lẽ hương đến Kiên Bang Lệnh, cơ hội lưu tên sử sách sao có thể chỉ vì chút lợi ích mà bỏ qua.
Elise không biết bằng cách nào đã tới Bạch Hổ thành chặn trước Khang Tiểu Vũ nói to:
“10000 ngàn tỷ, mong ngươi suy nghĩ kỹ càng.”
Khang Tiểu Vũ sững lại nhưng Hắc Vân Ngưu không quan tâm mà đi tới, khi nàng do dự thì trong đầu nàng truyền tới âm thanh của con trâu.
“Chủ nhân đã hứa khi tạo ra Bang hội sẽ cho ta tới thủ hộ, ta nhất định không làm chủ nhân thất vọng.”
Khang Tiểu Vũ sững người thầm nghĩ:
“Một đầu súc sinh con trung với chủ như thế mình là người của huynh áy thì làm sao chỉ vị chút lợi mà bỏ qua cơ hội này, vì Băng Thần, vì Nữ Nhi Hồng ngươi phải vững tin, Khang Tiểu Vũ cố lên.”
Nàng quay xuống nói với Elise:
“Từ bỏ đi, Băng Thần không biết đã bỏ bao nhiêu công sức mới có được nó, làm sao ta có thể mang nó đi đổi lấy tiền tại, Elise hội trưởng tránh đi.”
Nàng kiên định sau đó nói:
“Nhanh lên nào, tới phủ thành chủ.”
Elise trợn mắt không tin được nàng từ chối con số trong mơ đấy, Băng Thần thật sự quan trọng như thế sao?