Thương Nhược Nhược thẳng thắn đồng ý, Mộng Phỉ lập tức gọi người hầu tới sau đó nói:
“Các ngươi giúp ta tìm tới công chúa, Trình gia tỷ muội tới hoa viên, nói với các nàng có chuyện gấp phải bàn bạc.”
Sau đó nàng nhìn qua Băng Thần nói:
“Ngươi ngồi yên ở đây.”
Băng Thần chỉ chính mình trợn mắt nói:
“Hình như ta là gia chủ phải tham gia mới đúng chứ.”
Thương Nhược Nhược cắt lời rồi sau đó trầm giọng nói:
“Nam nhân quản truyện ngoài nhà trong nhà là địa phận của chúng ta ngươi đừng nhiều chuyện.”
Băng Thần cảm giác kịch bản bắt đầu hơi sai rồi mình tại sao lại bị đá ra ngoài một hội nghị quan trọng như thế.Nhưng có lẽ chỉ cần các nàng đều đồng ý thì mình cũng không có vấn đề gì cả, các nàng hòa thuận đã là may mắn lắm rồi.
Thương Thu Sơn vỗ vai Băng Thần khẽ giọng nói:
“Ngươi thật sự để tiểu thư cùng các nàng mở hội nghị, chủ nhân ta trước kia cũng từng như vậy cuối cùng chỉ còn một mình mẫu thân của tiểu thư thôi.”
Băng Thần phì cười sau đó chắp tay nói:
“Ngài quan tâm ta cám ơn nhưng cô gái ngồi cạnh ta khi nãy không phải đèn cạn dầu đâu.Nàng ta sẽ không để cho Nhược Nhược làm ra cái gì quá đáng, không tin nàng đợi một chút sẽ biết nhưng rất có thể đại tỷ chức vụ sẽ rơi vào tay Nhược Nhược.”
Thương Thu Sơn cau mày ngạc nhiên hỏi:
“Sao ngươi có vẻ rõ ràng như thế? “
Băng Thần lắc đầu uống vào một ly rượu rồi lạnh nhạt nói:
“Ta không chắc chắn nhưng ta có thể đoán như vậy thông qua tính cách của các nàng.Ví dụ như siêu cấp hiền lành Thanh Nhàn chắc chắn tự nhận làm tiểu, hai người kia cùng ta phát sinh quan hệ sẽ thành tam tứ.Mộng Phỉ thông minh sẽ biết người biết ta nhường cho Nhược Nhược làm lớn, bởi trạng thái như thế sẽ rất cân bằng.”
Thương Thu Sơn ngẫm nghĩ xong cảm giác Băng Thần nói rất hợp lý, sau đó hắn ta không để ý nữa .Thiên Hoa rượu không mấy khi được uống phải cố gắng hưởng thụ, hít một hơi thật sâu khiến cho mùi rượu tràn vào trong phổi hắn ta thầm nghĩ:
“Chuyện của người trẻ tuổi để họ tự giải quyết vậy.”
Giữa hoa viên năm người tụ tập tại cái đình giữa hồ không khí có chút trầm thấp, Mộng Phỉ lập tức nhận ra mình cần phải khởi động mới được.
“Các tỷ muội đã đến đầy đủ thì chúng ta vào ngay vấn đề chính nhưng trước tiên mọi người kể ra chuyện mình cùng Băng Thần làm sao biết nhau. Sau đó làm sao lại thích hắn như thế sẽ cho chúng ta nhiều điểm chung để bàn luận hơn.Để mọi người thoải mái hơn ta xin bắt đầu trước nhé.”
Nàng uống một nhấp trà rồi bắt đầu chạm rãi kể lại:
“Cách đây mấy tháng ta cùng muội muội đang trở về đế đô sau khi thương lượng xong một chuyện mua bán.Khi tới gần thành thì chúng ta phát hiện sẽ trễ , không biết từ đâu một con tiểu hồ ly đói bụng rớt ngay xuống phía dưới nằm ngay vào lòng của ta.
Muội muội của ta thì nhận ra ngay bởi hắn là thú cưng của Nhạc Thanh Thanh cháu gái tướng quân Nhạc Thiên Quân.Lúc đấy có vẻ hắn ta rất đói thế nên ăn rất nhiều ta còn nghĩ hắn có thể ăn mãi cơ đấy, sau đó quả thật không kịp bởi khi nhá nhem tối thì xảy ra sự cố.”
Nàng kể đến đây thì không kìm được mỉm cười sau đó kể tiếp:
“Đám người trong gia tộc chúng ta rất cố gắng cản trở đám sói lại nhưng không thể, một con vượt qua vòng bào vệ tần công đến gần ta.Thế nhưng Băng Thần quay lại kịp thời cứu ta một mạng, nhưng ta lại bị thương tuy chỉ xước da nhưng làm cho hắn ta điên lên.
Ta cảm giác lúc đó hắn vô cùng tức giận sau đó nhanh như gió giết sạch hết một đàn sói lớn, không một con nào chạy thoát.Sau đó hắn quyết định ỷ lại luôn vào ta không thèm quan tâm đến ai nữa, về sau khi hắn ta biến thành người ta rất nhanh bị cướp mất trái tim.”
Thương Nhược Nhược Thấy nàng kể xong thì liền nối tiếp ngay:
“Ta cùng hắn quen nhau tại thanh lâu.”
Mấy cô nàng đồng loạt quay qua nhìn nàng nhưng nàng câu sau thì bọn họ mới thôi.
“Đó là cơ nghiệp của gia tộc ta, ta đến để kiểm tra mà thôi.”
Nàng hai tay nắm lại với nhau rồi nói:
“Ba huynh đệ Nhạc gia thấy ta liền nhao tới bị Thu Sơn thúc ra tay dạy dỗ nhưng Băng Thần đứng ra ngăn cản.Ta rất kinh ngạc bởi vì hắn ta thực sự ngăn cản được, từ lúc ấy ta đã rất hiếu kỳ với hắn.Rồi sau đó ở bữa tiệc hoàng gia hắn lấy được khăn che mặt của ta từ giây phút ấy ta đã có linh cảm mình sẽ bị cột lại với hắn.
Nhưng ta không cam tâm số phận giống như bà cùng mẹ, gia tộc ta nữ nhân thường che mặt một khi bị lấy đi thì nam nhân lấy đi nó phải bảo vệ chúng ta suốt đời.Tất cả vấn đề do thân thể của ta cùng nhan sắc mà ra, nhắc mới nhớ hình như chúng ta năm người đều như thế thì phải.”
Mấy người kia cũng gật đầu bởi họ biết đúng như thế mấy người bọn họ từ bé sinh ra đã khác người thường.Mộng Phỉ sáu tuổi đã bắt đầu được người bày tỏ còn hai tỷ muội Trình gia phải lấy than bôi đen khuân mặt của mình.Thanh Nhàn thì các nước thái tử cứ liều mạng cầu hôn, còn Thương Nhược Nhược đời tổ tiên như thế nào thì bây giờ vẫn thế.
Sau đó nàng nói xấu hổ kể chuyện mình bị rơi bồn tắm đuối nước bị Băng Thần cứu nhưng lại bị nhìn hết cuối cùng ủy thân cho người ta.Cả đình viên tiếng cười rộn rã khiến cho không khí vui vẻ hắn lên, các nàng cảm giác mình nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Nhưng rất nhanh tất cả các nàng đều khóc bởi vì sự bi đát hai tỷ muội Trình gia, Thương Nhược Nhược đưa tay làm dấu hiệu cắt cổ rồi hỏi:
“Các ngươi có muốn tên cẩu hoàng đế kia chết không ta có thể giúp.”
Trình Lan không chút do dự lắc đầu nói:
“Bây giờ không cần thiết Băng Thần đã hứa sẽ giúp chúng ta thế nên cho hắn mục tiêu phấn đấu thì tốt hơn.”
Thương Nhược Nhược vui vẻ nói:
“Các ngươi biết nghĩ như thế thì rất tốt bởi hắn còn có một áp lực lớn hơn đó chính là trong năm năm phải lên cấp Vũ Tông nếu không muốn bị cha ta truy sát.Đây là truyền thống thế nên không thể thay đôi, Thương gia nữ nhân phải ủy thác chính mình cho một người xứng đáng.”
Trình Lan không cảm giác có vấn đề gì nói ra:
“Ta nghĩ không quá khó đối với hắn nhất là khi mọi tài nguyên đang đổ dồn về cho hắn.Lam nữ nhân của hắn ta cùng muội muội đều được hưởng ké thực lực tăng trưởng sau khi làm chuyện kia.Ta không tin hắn không có biện pháp nào tăng nhanh chính mình.”
Thương Nhược Nhược hơi bất ngờ hỏi:
“Ngươi nói cùng hắn làm chuyện nam nữ sẽ tăng lên thực lực, còn có chuyện gì thế, xem ra ta đã quá coi thường hắn rồi.Không hổ danh nam nhân của Thương Nhược Nhược ta, rất mong một ngày hắn ta ngạo thị quần hùng.”
Mấy cô nàng khác cũng gật đầu, Thương Nhược Nhược quay về vấn đề chính:
“Bây giờ trong năm người chúng ta cần một cái thứ tự các ngươi xem xem .”
Không khí lại trầm mặc lại Thương Nhược Nhược thăm dò hỏi:
“Các ngươi có ai có ý kiến gì thì cứ việc nói ra.”
Trình Lan nhìn Mộng Phỉ rồi nói:
“Chúng ta đã xem Mộng tỷ lớn hơn vậy nàng xếp thứ bao nhiêu thì chúng ta xếp sau.”
Thanh Nhàn nhút nhát nhỏ giọng nói:
“Ta tuổi thấp nhất thực lực cũng thấp nhất thế nên ta làm nhỏ nhất còn lại các vị tỷ tỷ tự phân chia, còn lại muội không có ý kiến khác.”