Thú Tu Thành Thần

Chương 697: Chương 697: Hiến thân cứu em gái




Băng Thần mang Cố Khuynh Thành đi vào thì Cố Mạn chạy ra vui vẻ nói:

“Chừng nào thì ta mới được đi vào Tân Sinh vậy Băng Thần.”

Nhưng nàng nhanh chóng ngừng lại khi thấy đang nằm trên giường cả người đen như mực Cố Khuynh Thành, nước mắt nàng lập tức rời xuống hốt hoảng hỏi:

Thú Tu Thành Thần Trailer

“Em gái ta ta làm sao thế Băng Thần?”

Băng Thần cắn răng nói:

“Khi ta ở trong Tân Sinh tham gia sự kiện thì Hắc Nguyệt giáo thẩm thấu vào trong Cố gia, lão tổ cũng hoàng tộc đã cứu gia đình ngươi nhưng nàng thì đã quá nặng rồi, thật sự ta với tu vi hiện tại thì cứu nàng chỉ có thể hên xui thôi, nếu không thành công mong ngươi bỏ qua cho ta.”

Chuyện này cũng do hắn sơ xuất, vốn nghĩ Cố Khuynh Thành đam mê Tân Sinh như thế chắc chắn sẽ không ra ngoài làm gì, có điều không thể hiểu nàng tại sao lại như thế này nữa, Cố Mạn mím chặt một hai chiếc dây cột vai áo thả xuống.

Băng Thần nghe tiếng vải vóc rơi xuống mặt đất thì theo bản năng quay lại đằng sau, Cố Mạn lúc này trên thân đã không còn một mảnh vài vẻ mặt ngượng ngùng cực độ, hắn thở ra một hơi cố giữ bình tĩnh hỏi:

“Nàng sao thế?”

Cố Mạn đi lại ôm lấy cổ hắn nhỏ giọng nói:

“Ngươi nói sẽ không bao giờ ép ta, đến khi nào ta sẵn sàng thì có thể nói với ngươi, nhưng ngươi làm sao biết một nữ nhân sao có thể nói ra chuyện ngại ngùng như thế.”

Băng Thần tay vòng qua ôm lấy nàng nhỏ giọng hỏi:

“Thế thì hôm nay tại sao?”

Cố Mạn chỉ Cố Khuynh Thành rồi mỉm cười nói:

“Ta đã tìm ra lý do hợp lý để nói ta sẵn sàng rồi, huynh cứu ta và em gái của ta nhé.”

Băng Thần cả người nóng rực cả lên hỏi:

“Ta nhất định sẽ cứu được nàng nhưng ngươi đã chắc chưa Mạn nhi.”

Cố Mạn không nói chỉ lấy làn môi hồng chặn hắn lại, củi khô gặp lửa dĩ nhiên cháy to, hai người nhanh chóng quấn vào nhau, Băng Thần mặc đồ đã nhanh cười đồ còn nhanh hơn, hắn gương mặt đẹp đẽ cùng sự mạnh mẹ ngay lập tức làm cho Cố Mạn chìm sâu vào ái tình cùng nam nữ hoan ái.

“A.....a “

Một lúc rất lâu sau Băng Thần cũng đã tới giới hạn của mình, hắn ghé tai nàng nhỏ giọng hỏi:

“Nàng sẵn sàng làm mẹ chưa?”

Cố Mạn lập tức lấy lại tinh thần cựa quậy nhưng cơ thể mềm yếu vô lực sau đó đành phải hứng hết tinh hoa tích trữ nhiều ngày tháng của Băng Thần, nàng yếu ớt nói:

“Nhỡ ta có thai thật thì sao, bây giờ sinh đứa bé ra đời thì tội nghiệp nó phải trốn chui trốn nhủi cùng mẹ.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Không lâu nữa nàng đi vào Tân Sinh ta sẽ giúp nàng thăng cấp thật nhanh rồi chúng ta len cao cấp thế giới, nàng nghĩ ta sẽ ở đây mãi sao, ngoan ngoãn hầu hạ tu vi ngươi cũng sẽ lên như gió cuốn, đặc biệt với thế chất của nàng thì sẽ cực kỳ nhanh lên cấp.”

Băng Thần dỗ dành ăn ủi sau đó hắn tiếp tục cùng nàng làm không biết bao nhiêu lần cho đến tận khi nàng hoàn toàn không đụng nổi chân tay ngủ thiếp đi thì thôi, hắn ta gương mặt thỏa mãn mắc đồ vào thì giật mình khi thấy Cố Khuynh Thành đôi mắt toàn màu đen nhìn mình.

Cố Mạn đêm đó la khản cả cổ nhưng không biết được Cố Khuynh Thành tuy nửa sống nửa chết thế nhưng nằm bên cạnh vẫn thấy vẫn nghe rõ ràng từng chi tiết một, đã thế căn phòng còn bật đèn sáng trưng khiến nàng nhìn một chút cũng không sót.

Đã thế trên người tỷ tỷ của nàng chỗ nào vào được thì Băng Thần cũng vào hết rồi, thậm chí nàng còn không hiểu sao hai cái ổ khóa nhỏ bé như thế lại dung được cái chìa khóa to như thế, đã thế tỷ tỷ của nàng còn tỏ ra rất sung sướng nữa.

Băng Thần nghĩ một hồi thì thôi kệ nàng chứ, hắn mặc đồ đoàng hoàng sau đó quyết định nhanh chóng chữa trị cho Cố Khuynh Thành, sau khi chiếm được Cố Mạn hắn đã khai thông bộ ba thể chất của nàng, Hồng Phất Nữ, Nguyệt Lung Linh tu vi chạy thẳng một đại cảnh giới lên đến Loạn Tượng nhất trọng.

Trước kia Hư Vô chưa không xong, dù có chữa thành công thì cũng sẽ mất rất nhiều thời gian, thế nhưng một khi đạt Loạn Tượng thì mọi chuyện khác hắn, cả người hắn nhanh chóng dùng nguyên lực khắc trận pháp sau đó gia trì thêm bằng pháp lực.

Máu đen từ trên người nàng rễu rão chảy xuống khiến Băng Thần thở phào một hơi, da dẻ của nàng cũng càng lúc càng tốt lên, đến khi thấy nàng hơi thở đều đặn rồi thì hắn ra mới đặt tay lên ngực của nàng truyền cho nàng Sinh Mệnh Lực để nàng khỏe hẳn lên.

Một lát sau quan sát bảng chỉ số của nàng ấy thì hắn mới hoàn toàn yên tâm.

Tính danh: Lý Tầm Yên

Thực lực: Hư Vô Nhị Trọng Thiên

Huyết mạch: Hoàn Vô Hư Thế ( Chân Thần huyết mạch)

Thể chất: Hoàn Kim Thiên Thể ( Loạn tượng thể chất)

Đẳng cấp: 102

Lực lượng: 850 triệu

Tốc độ: 210 triệu

Trí lực: 28

Thiên phú: 93

Hồn lực: 260 NT

Pháp lực: 880 NT

Nguyên tố: Kim

Độ thiện cảm: 75 ( Yêu thích)

Tuổi thọ: 3 tỷ

Danh hào: Hư vô ( Viễn siêu thường nhân áp chế từ Siêu Thần trở xuống người một cách mạnh mẽ, huyết mạch càng cao áp lực càng giảm.)

Băng Thần biết nàng đã tỉnh rồi thì mỉm cười nói:

“Ngươi thôi ngủ được rồi đó Cố Khuynh Thành tiểu thư.”

Cố Khuynh Thành mở mắt ra tức giận nói:

“Thế Băng Thần công tử buông tay ra khỏi ngực ta đi, tối qua ngươi dằn vặt tỷ ta chưa đủ sao? “

Băng Thần tay siết chặt tay nhỏ giọng nói:

“Thế Khuynh Thành tiểu thư cố muốn tỷ ngươi tỉnh lại sau đó tỷ muội đồng sàng hay không?”

Cố Khuynh Thành giật mình nói:

“Ta có vị hôn thê rồi mong Băng Thần công tử không làm gì quá mức nếu không ngươi sẽ không có kết cục tốt đâu.”

Băng Thần buông tay ra nhưng ngay sau đó ngồi xuống mỉm cười bá đạo ôm lấy nàng khiến cho cô nàng giật mình.

Nàng to giọng nói:

“Băng Thần công tử ngươi rốt cuộc làm sao mới buông tha ta.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Ta nói cho ngươi biết một điều, ta đây đã giành được tỷ tỷ ngươi từ tay hoàng đế thì dành ngươi từ tay Ngạo Vương, với lại theo ta biết thì ngươi cũng chỉ mới được Ngạo Vương theo đuôi thôi chứ làm gì có hôn ước ngươi nói dối không tốt chút nào đâu, nhất là khi ngươi gán mình với một người đàn ông khác không phải ta.”

Hắn lui lại sau đó mặt kề sát mặt nàng rồi nhỏ giọng nói:

“Với lại nàng không thích ta sao Cố Khuynh Thành.”

Cố Khuynh Thành to giọng nói:

“Tất nhiên là ta không thích ngươi rồi, phiền người mau buông ra.”

Băng Thần giữ lấy đầu nàng mắt đối mắt với nàng rồi nói:

“Bậy giờ ta cho nàng cơ hội lập lại câu nói vừa nãy, nếu nàng dám nói thì ta sẽ buông tha nàng mãi mãi.”

Cố Khuynh Thành há hốc mồm dùng hết sức của mình nhưng mãi không nói ra một câu hoàn chình nào cả, nàng chỉ cứ lắp bắp:

“Ta....... ta...... ta “

Băng Thần mỉm cười nói:

“Trái tim nàng đang đập liên hồi, mặt nàng nàng đỏ như máu, có lẽ ta không cần thêm cậu trả lời nào đâu nhỉ?”

Cố Khuynh Thành dùng hết sức đấy hắn ta ôm đầu gối khóc lóc làm cho Băng Thần hơi ngẩn người sau đó cười khổ không thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.