Xuất hiện bên trong đại điện của Hắc Nguyệt giáo, lúc này cũng có vài người tập trung trong đó có cả Hồng Hắc, thấy Lam Hiên thương nặng như thế lập tức có người ra đỡ lấy, Hồng Hắc pháp lực cũng ngay lập tức bao bọc lấy Lam Hiên.
Hắn ta thở hổn hển nói:
“Giáo chủ cứu.....”
“Roạt “
Lam Hiên bỗng nhiên hóa thành bãi nước văng tung tóe ra sàn nhà, Hồng Hắc hết sức tức giận gầm thét, ai cho ta biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?”
Một nhanh chóng lên mạng lưới tìm thông tin sau đó nói:
“Thưa giáo chủ đã có đại sự xảy ra, vợ cùng con trai của Lam Hiên hóa thành bãi nước trong ngay bữa tiệc hoàng gia, hắn bị người ta phát hiện thân phận sau đó lại bắt được hoàng hậu để uy hiếp nhưng không hiểu sao hắn ta lại phải dùng lấy bảo vật cứu mạng giáo chủ trao cho nữa.”
Hồng Hắc tức giận nói:
“Chuyện chắc chắn không đơn giản như thế bảo người nằm vùng điều tra cho ta, kẻ giết Lam Hiên chắc chắn có thực lực yếu hơn hắn, nếu không sẽ không dùng tới độc.”
Một người ngạc nhiên thốt lên:
“Kẻ giết Lam Hiên sử dụng độc, giáo chủ có nhìn ra là loại độc nào không?”
Hồng Hắc lắc đầu nói:
“Ta chỉ biết đó là kịch độc vô cùng nguy hiểm thôi chứ chính xác thì ta không biết được, thành phần của loại độc này một cái ta cũng không nhìn ra được, kẻ ra tay chắc chắn rất nguy hiểm, đã thế còn biết được hành tung của Lam Hiên thế nên cũng không thể tầm thường.
Từ mai tất cả mọi người thông báo cho các giáo chúng năm vùng phải hết sức cẩn thận, tốt nhất án binh bất động khoảng một vài tháng chờ thông báo từ cấp trên, còn vị trí đệ nhất đường chủ do Thiên đường chủ của tam đường lên nắm quyền.”
Hắn đứng lên liếc mắt xuống dưới rồi nói:
“Nếu không có chuyện gì nữa thì mọi người lui đi.”
Mấy người chắp tay miệng hô to:
“Cung tiễn giáo chủ “
Hít sâu vào một hơi mọi người biết lần này sẽ có một trận gió tanh mưa máu thì mới có thể kết thúc mọi chuyện được, không khí trong đại điện cực kỳ căng thẳng, thậm chí cả người vừa lên chức đệ nhất đường chủ họ Thiên cũng không vui nổi.
Ngay lúc Lam Hiên vừa đi thì Băng Thần liền để ý tới hoàng hậu đang ngồi co ro trong góc tường, một mỹ nhân bại hoại đẹp nghiêng nước nghiêng thành không thua gì Hương Thiên Y, hắn nhìn nàng mỉm cười nói:
“ Xin lỗi mỹ nhân nhé có lẽ.....”
Hắn đang nói dở thì nàng nhào lên ôm lấy hắn miệng gặm lấy đôi môi của hắn như một con báo khát tình vậy, Băng Thần biết ngay nàng chúng xuân dược, hắn ta nghĩ một chút sau đó mang nàng vào trong Kim Long Trù Phòng.
Nàng cả thân thể uốn lượn như rắn nước làm người ta thèm muốn tăng cao, cởi ra áo của nàng thì Băng Thần giật mình khi thấy một siêu thỏ trắng nhảy ra hù hắn ta suýt ngất, hắn vốn tưởng thân hình của nàng cũng thường thôi nào ngờ lại không thua gì Hương Thiên Ánh cả.
Làm hắn nổi nên tâm chiếm giữ như Hương Thiên Ánh lẫn Hương Thiên Y nàng đều hội tụ đủ cả cớ sao hắn lại không làm, với lại hoàng đế chỉ là một tên mập mạp xấu xí làm sao xứng đáng với mỹ nhân như thế này.
Băng Thần ánh mắt cau lại khi quan sát thể chất cùng huyết mạch của nàng, hắn đầy nàng ra rút đi xuân dược còn sót trong cơ thể nàng ta, sau đó để nàng nằm ra giường, tuy nhiên hắn lại phong ấn tu vi của nàng lại.
Tính danh: Cố Mạn
Thực lực: Hư Vô Thất Trọng Thiên
Huyết mạch: Quang Ám Song Nguyệt Huyết ( Thần Đế huyết mạch)(Chưa kích hoạt)
Thể chất: Quang Ám Song Nguyệt Thể ( Thần Đế thể chất)(Chưa kích hoạt)
Đẳng cấp: 107
Lực lượng: 1.2 tỷ
Tốc độ: 520 triệu
Trí lực: 30
Thiên phú: 94
Hồn lực: 500 NT
Pháp lực: 1300 NT
Nguyên tố: Quang, Ám
Độ thiện cảm: 60 (Bình thường)
Tuổi thọ:????
Danh hào: Hư vô ( Viễn siêu thường nhân áp chế từ Siêu Thần trở xuống người một cách mạnh mẽ, huyết mạch càng cao áp lực càng giảm.)
“Ha... ha... ha.... ha “
Băng Thần sau đó cười đến tận mười phút mới ngừng lại được sau đó thì thào:
“Quang Ám Song Nguyệt bất tử cùng trời đất tru khi bị tru diệt nếu không sẽ sinh tồn cùng vũ trụ mình đang tồn tại.”
Hắn không thể ngờ mình lại có thể tìm thấy thể chất này, nguồn gốc của Quang Ám Song Nguyệt rất to lớn, một vị Thần Đế trước khi vẫn lạc đã từng để lại ghi chép rằng:
“Vũ trụ không phải chỉ có một, trong đó các vũ trụ đều tồn tại các loại thể chất rất khác biệt, có thể khiến cho người sở hữu có một tương lai bất khả hạn lượng, Quang Ám Song Nguyệt nếu có thể phối hợp với Hắc Nguyệt Thần Thể cùng Nguyệt Quang Thánh Thể sẽ khiến cho một kẻ không chỉ lĩnh ngộ tinh hoa trời đất không thôi.
Kẻ đó sẽ còn được tăng lên một cấp độ huyết mạch lẫn thể chất, cái lợi hại ở đây dù là Chân Thần hay Thần Vương huyết mạch đều sẽ tăng lên hẳn một cấp, tuy ta thăm dò được Quang Ám Song Nguyệt nhưng tiếc thay nó lại không nằm ở vũ trụ này, thật đáng tiếc, thật đáng tiếc.”
Vị Thần Đế này chính là người đầu tiên sáng tạo thần giới của vũ trụ này, thế nhưng hắn ta khi tìm được Hắc Nguyệt Thần Thể cùng Nguyệt Quang Thánh Thể thì vẫn thấy thiếu cái gì đó, cuối cùng hắn ta liều mình dùng hết tất cả sức mạnh linh hồn dò tìm đến mức vượt ra ngoài vũ trụ.
Cuối cùng khi sắp đến cực hạn thì hắn tìm thấy Quang Ám Song Nguyệt nhưng khi tìm thấy thì hắn ta vượt quá giới hạn của mình để cuối cùng vẫn lạc trong đau đớn, bởi hắn khi muốn tìm đến thì bị Thần Đế của vũ trụ kia ngăn cản.
Vốn linh hồn đã tán loạn thế nên hắn không giữ được cho mình bất diệt như Đế Thiên Lan hắn ta chết một cách đau đớn, cuối cùng Băng Thần đi lên mở ra kho tàng của hắn thì tìm được những ghi chép chi tiết về Quang Ám Song Nguyệt.
Nhưng trước tiên Băng Thần phải làm được một việc cực khó đó chính là giết chết hoàng đế chồng của nàng, như thế thì hắn mới có thể lấy lại được phần nguyên nàng đã trao cho hắn ta, nghĩ một chút hắn ta lột hết đồ của nàng ném ra bên ngoài thực tế.
Tuy bây giờ không thể xơi nàng nhưng nhẫn nhịn vì tương lai thì không lỗ vốn chút nào, nhưng không xơi thì làm chút gì khác cũng được, ném bộ đồ nát tan của nàng cùng vẩy ra một ít máu tươi sau đó hắn ta hành sự.
Trong lúc Băng Thần đang hưởng lạc thì bên ngoài có người cũng đã tìm đến, Hoàng Đế dưới sự bảo vệ của rất nhiều người cũng đi tới nơi, khi hắn ta nhìn thấy quần áo tan nát cùng máu tươi vương vãi thì lập tức cả người như chết lặng.
Tất cả mọi người đều sững người Hoàng Hậu của Pháp Vương đế quốc đã chết trong tay người Hắc Nguyệt giáo, nhìn sắc mặt của hoàng đế ai cũng biết lần này cả đế quốc sẽ không được yên bình, quả nhiên nét mặt của Hoàng Đế nhanh chóng chuyển từ đau thương sang điên cuồng.
Hắn ta thở sâu một hơi, không ai biết hắn ta sẽ nói ra lời kinh người nào vào lúc này.