Thú Tu Thành Thần

Chương 357: Chương 357: Không làm công được thì làm thụ




Tiếu Nhất mỉm cười nói:

“Huynh qua bên Long Sào phía Nam hay phía Đông thì chắc còn có chứ bọn ta thì chắc không rồi.”

Băng Thần ngạc nhiên hỏi:

“ Tại sao thế?”

Tiếu Nhất lắc đầu nói:

“Tộc ta Long Mẫu hiếm như là mùa thu, chưa kể long có tính dâm huynh cũng biết trong tộc rất hay xử lý riêng với nhau, thậm chí đôi khi còn phải chơi gay còn tài nguyên quý giá như nữ nhân mà còn trinh chắc phải lúc mới sinh thì may ra.

Không những tộc ta mà Bắc Long sào cùng Tây Long sào cũng như thế, chỉ có Đông Long sào thì có chút khác biệt, nhưng tất cả cũng chỉ là lời đồn mà thôi. Nhưng trước thái độ của Đông Long sào thì có vẻ là thật.”

Băng Thần hiếu kỳ hỏi:

“Đông Long sào làm sao?”

Tiếu Nhất mỉm cười nói:

“Đông Long sào mấy bị trưởng lão nghe nói xưa kia uống Long tửu vào đang say thì bắt được một tiên cá sau đó tất nhiên là thay nhau xâm hại, bọn họ sau đó bị Hoàng Tộc Nhân Ngư hỏi tội thì mới biết đó là công chúa của Nhân Ngư tộc.

Cuối cùng tộc trưởng đời trước của Long Sào phía Đông muốn cưới nàng chuộc tội nhưng vì quá nhục nhã nàng ta đã hiến tế mình cho Thủy Thần cầu lấy phía Đông Long sào nam nhân mãi mãi không thể làm nam nhân, làm rồng nhưng mất đi kết nối với tự nhiên.”

Băng Thần cảm thấy mọi chuyện hấp dẫn thì thúc dục:

“Rồi sao nữa?”

Tiếu Nhất nhỏ giọng nói:

“Sau đó thì không biết Nam Long của họ có làm nam nhân được không nhưng toàn tộc đã không còn ai có thể sử dụng sức mạnh tự nhiên, chỉ có Hàn Băng Băng đời này là do được Tổ Long chiếu cố lên mới sử dụng sức mạnh hàn băng được thôi.

Ngoài đó ra tuy mang huyết mạch Tổ Long nhưng hô mưa gọi gió cũng không thể làm được, mẹ của nàng ta nghe nói cũng nhờ có bạn thân là Tinh Linh Nữ Hoàng cho gửi máu tại cây sinh mệnh thế nên mới có nàng.

Thậm chí ta còn có bằng chứng nữa cơ, hồi bé ta một lần đi thăm tổng tộc còn thấy cha của Hàn Băng Băng tán tỉnh cha ta, lần ấy ta sợ hết cả hồn cũng là lần đầu tiên ta biết được nam nhân cùng nam nhân cũng được.”

Băng Thần lắc đầu cảm thán:

“Một thế hệ chơi ngu thì nhiều thế hệ lãnh đủ, thế thì bên đó ngoại trừ mẹ của Hàn Băng Băng thì những người khác làm sao để mang thai? “

Tiếu Nhất nhỏ giọng nói:

“Ta nghe đồn hình như một ít để vợ ra ngoại tình còn những kẻ khác thậm chí cắt luôn cả Long Căn sau đó tái tạo thành một bản sao của mình gửi vào trong bụng Mẫu Long nuôi dưỡng rồi đẻ ra, người ta gọi là trong cái khó ló cái khôn nhưng cũng có chút hệ quả.

Thai nhi kiểu đó thì khi sinh ra sẽ thường có giai đoạn ban đầu yếu ớt hơn bình thường, vả lại Nam Long hay Long Mẫu thì cũng mảnh mai giống nhau cả, mỗi lần đến giỗ ta cùng các đệ đệ đều phải tránh xa mấy thằng nhóc của nơi đó.”

Băng Thần giật mình hỏi:

“Cắt chỗ đó đi rồi thì làm sao.....”

Tiếu Nhất mỉm cười nói:

“Huynh chưa nghe câu không làm được công thì làm thụ hay sao, lúc chưa hóa hình thì hơi khó nhưng lên được cấp 200 rồi thì đừng hỏi tới, nhân loại cũng thiếu gì nam nhân loại đó, rồng hóa hình người thì phần lớn ngọc thụ lâm phong càng được yêu thích nữa là đằng khác.”

Băng Thần cạn lời rồi:

“Nhưng nếu đã như thế thì tại sao Tổ Long lại chiếu cố bọn họ?”

Tiếu Nhất lắc đầu nói:

“Không phải chiếu cố bọn họ mà là chiếu cố mẹ của Hàn Băng Băng, nghe nói trước khi nàng ta tới Đông Long sào làm dâu thì là người có thiên phú cao nhất trong Nam Long sào chúng ta, nghe nói tổ tiên chúng ta nợ Đông Long sào một chuyện thế nên nước phù xa mới chảy ra ruộng ngoài.”

Băng Thần hơi gật đầu cười nói:

Nghe ngươi kể nãy giờ làm ta muốn tới Đông Long sào quá đi, một đám nữ nhân ai oán và một đám thục phụ còn trinh, toàn hàng cực phẩm he he he he he.”

Tiếu Nhất cũng mỉm cười nói:

“Huynh nói đúng đấy, chưa kẻ nữ nhân tại Đông Long sào có một bộ phận cao quý không chọn cách ngoại tình thì lại cực đẹp, ngược lại thì đám ngoại tình phần lớn do không được đẹp sinh ra Long chủng cũng bình thường thế nên mấy tên ở Đông Long sào mặc kệ.”

Hai người sau đó tán dóc một hồi lầu thì tiếng chuông vang lên báo hiệu chiến đấu sắp tới.

Băng Thần hơi nhíu mày rồi nói:

“Chút nữa ngươi đi về thì đợi khoảng một tháng sau hãy tới Bạch Hổ Thành, ta có chuyện phải tới Quang Minh Thánh Đàn có trở về lấy đồ tiếp tế thì cũng rất lâu, với lại ngươi có bùa dịch chuyển đường dài không cho ta một ít.”

Tiếu Nhất lấy từ lồng ngực ra mười tấm bùa rồi nói:

“Ta chỉ có bấy nhiêu thôi, huynh nhớ một tháng sau phải quay về Bạch Hổ thành đấy, nếu không ta sẽ ăn vạ tại công hội của huynh luôn.”

Băng Thần gật đầu nói:

“Ta biết rồi, sắp đến lúc chiến đầu rồi ta chuẩn bị một chút.”

Vài giây sau thì Băng Thần xuất hiện trên sàn, ánh mắt của Hàn Băng Băng lạnh như băng nhìn hắn.

Tặng đậu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.