Nhạc Vũ cười khổ nói:
“Ngươi là lãnh tụ tinh thần của đám người Trái Đất cơ hội thể hiện trước mặt, cố gắng lên chàng trai.”
Băng Thần thở dài một hơi thầm nghĩ:
“Có vẻ chuyện này không thể tránh được, thế nhưng ăn thiệt thòi thì không tốt chút nào, phải kiếm lấy dù chỉ một chút cũng được.”
Băng Thần đi về nơi tập chung của các thiên tài trẻ tuổi của Trái Đất rồi nói:
“Xin chào các vị ta là ai chắc không cần giới thiệu nữa, theo thăm dò sơ bộ thì đối thủ của chúng ta cấp thấp nhất là S đỉnh phong. Điều đó cũng có nghĩa sẽ không có bất cứ ai trong chúng ta có thể đánh một trận, tất nhiên ngoài trừ ta không biết trong các vị có ai có y kiến hay chiến thuật nào cần đóng góp không?”
Mấy người nhìn nhau, tiếng xì xào vang lên:
“Cấp S thì chúng ta rõ ràng là không thể nào thắng được.”
“Sao có thể vô lý thế được.”
Băng Thần giơ tay lên ra hiệu cho mọi người im lặng, sau khi tiếng bàn tán lắng xuống thì hắn mới lên tiếng:
“Mọi người cũng lên hiểu tình hình của Trái Đất lúc này những người thuộc thế lực bên kia có số lượng vao thủ đỉnh cấp cao gấp vài lần Trái Đất chúng ta.Bây giờ Trái Đất rõ ràng là đã cùng hành tinh kia dung hợp thế nên chúng ta phải phân địa bàn là chuyện đương nhiên.
Bọn họ phân chia mà theo đàm phán, không chiến tranh thì đã tốt lắm rồi, mọi người thử nghĩ xem nếu đánh nhau thì số lượng gấp hai gấp ba thì sao chơi, bây giờ không phải lúc than phiền đâu.”
Elise lúc này cũng lên tiếng:
“Chuyện chiến đấu là không tránh khỏi thế nhưng phải làm sao để chiến thắng thì không cần nghĩ, chúng ta phải nghĩ làm sao để không bị thương thì hơn.”
Thần Thái thở dài nói:
“Đầu hàng thì mất mặt nhưng không đầu hàng thì ăn đòn rồi thua thật khó xử quá đi mà.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Thực ra mọi người cũng không cần như thế còn có một cách khác.”
Mấy người nhìn nhau sau đó hỏi:
“Cách gì phiền Băng Thần đại thần nói ra luôn cho mọi người biết.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Không dấu gì các vị ta đây có đủ tự tin rằng có thể tay đôi với tất cả những người bên đó thậm chí thắng khá dễ dàng, thế nhưng đôi khi phải trả giá khá nhiều, mọi người ai không muốn xuất chiến thì ta sẽ xếp trước người đó nhưng phải có điều kiện.”
Thần Thái hỏi:
“Điểu kiện gì?”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Ta xuất chiến thay thì có khả năng bị thương cùng chịu không ít đau khổ thế nên nếu ta có thể chiến thắng hết thì những người xếp sau ta phải nộp ra 100 ty liên minh tệ làm bảo kê.”
Mấy người ở đây đều hít vào một hơi khí lạnh, 100 tỷ không phải là con số nhỏ nhưng cũng có đại gia lập tức đồng ý, Băng Thần thấy nhiều người còn do dự thì hỏi:
“Các vị còn chần chừ gì nữa, không thương tổn, không mất mặt, mọi người nghĩ giá này đắt sao, cũng bằng giá một trang bị thần khí thôi mà.”
Elise nhìn Băng Thần thì chợt thấy hắn cùng ông nội lúc này giống nhau như đúc, nàng buồn cười mắng:
“Đồ hồ ly gian xảo.”
Một cô gái đứng cạnh nàng hỏi:
“Thế chúng ta có nộp tiến không?”
Elise liếc người bạn của mình nói:
“Bây giờ ngươi muốn bị đám kia đánh cho một trận sau đó có nguy cơ phải đi sửa dung thậm chí nguy hiểm tính mạng hay nộp ra 100 tỷ?”
Mấy người nghe Elise nói thì liền không còn do dự nữa bắt đầu đi nộp tiền nhưng cũng có mấy người do dự, Thần Thái dẫn đầu nói:
“Không biết Băng Thần công tử làm sao đảm bảo sẽ làm hết được đám đó?”
Băng Thần vừa nhận tiền chuyển khoản nghe được Thần Thái hỏi thì thản nhiên nói:
“Không có đảm bảo gì cả nhưng nếu không tin ngươi có thể lên trước, ta rất muốn biết bọn họ sẽ hành hạ ngươi như thế nào.”
Thần Thái thấy thái độ của Băng Thần thì tức giận nói:
“Được ta lên trước xem bọn họ làm gì được ta, không phải ăn đòn sao bổn công tử ăn đòn từ bé rồi chút đau khổ không chịu được sao làm đại sự.”
Có một ít người bị hắn ta câu lên ý chí cũng nói:
“Chút ít đau khổ thôi có đáng gì.”
“Thua nhưng không qua mất mặt là được thôi sao phải sợ.”
Tiếng nói của bọn họ vang vọng làm một ít người do dự, khi tổng kết thì có đến tận 80 người muốn xếp sau Băng Thần còn lại thì muốn lên đánh nhau, Băng Thần tất nhiên không cản bởi dù sao hắn ta cũng kiếm bọn rồi, kiểu gì cũng phải đánh 100 trận , thêm tý tiền bồi dưỡng chắc cũng không quá đáng.
Băng Thần nhìn số dư trong tài khoản ngân hàng thì không khỏi cười híp mắt, tuy không xài tiền nhiều nhưng làm gì có người không thích tiền.
Elise thấy mọi người đi ra nơi chiến đấu thì mới lại gần hắn nói:
“Ngươi xấu lắm tiền của ta cũng lấy.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Tiền này ngươi xin lại ông nội ngươi dễ mà, còn tiền này cho ta thì mai sau cưới ngươi về mới có tiền nuôi ngươi cái vị đại tiểu thư này chứ, nếu không ta nghĩ sẽ phá sản sớm mất.”
Elise nắm chặt tay đầy tự tin nói:
“Mai sau làm dâu ta nhất định sẽ tiết kiệm hết mức có thể ngươi sẽ không cần phải lo lắng.”
Băng Thần chỉ cười mỉa mai nhìn nàng không nói gì cả.