Thú Tu Thành Thần

Chương 539: Chương 539: Lấy đá đập chân




Băng Thần quay lại thì thấy hai cô nàng xinh đẹp giống nhau y như đúc đang nắm chặt lấy vai áo của hắn ta, hắn ta xoay lại mới khiến hai nàng ất đắc dĩ phải buông tay ra,

Hắn ta mỉm cười nói:

“Hai vị cô nương không biết tìm tại hạ có chuyện gì không?”

Lý Sư Sư lên tiếng hỏi:

“Tên kia sao ngươi giết bọn ta?”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Công kích phạm vi quá rộng thế nên mới giết nhầm đến hai vị, mong hai người bỏ qua cho ta.”

Lý Sư Sư cười gằn nói:

“Ngươi nói nghe thì dễ chứ bọn ta cực khổ tăng cấp gần mấy ngày trời chỉ một lần bị người giết thôi tất cả đã thành công cốc, ngươi nói bọn ta phải làm sao đây.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Thế bây giờ hai người muốn ta như thế nào?”

Lý Sư Sư mỉm cười nói:

“Trước khi ta chết đã có rất nhiều quái vật bên cạnh chúng ta chết trước, điều này chứng tỏ ngươi rất mạnh, hãy kéo cấp chúng ta, cùng hoàn cảnh với nhau chắc các ngươi cũng thông cảm cho chúng ta.”

Băng Thần ngạc nhiên hỏi:

“Cùng chung hoàn cảnh gì?”

Khi Băng Thần hỏi thế thì không đợi hai cô gái trả lời thì Thiên Thư đã lên tiếng:

“Chủ nhân ta đã đưa ngươi đến nơi dành cho những người có khuyết tật trên thân thể, tất nhiên khi vào Tân Sinh bọn họ sẽ được bỏ qua hết nhưng khuyết điểm ấy. Thế nhưng muốn một kẻ tàn phế nhiều năm muốn hoạt động lại như bình thường thì rất khó khăn.

Ví dụ như hai cô nàng này chẳng hạn, tuy hai người này bình thường bị mù thế nhưng đi vào Tân Sinh họ lại có thể nhìn thấy, tuy nhiên không sử dụng đôi mắt từ bé đến giờ khiến cho bọn họ xem xét các chuyển động khó khăn hơn.

Thế nên khu vực này quái vật cũng yếu đuối hơn để họ có khởi đầu dễ dàng, tuy rằng trong Tân Sinh mọi thứ đều không có gì gọi là công bằng, thế nhưng nó không bóp chết bất cứ ai cả, khôi phục những gì thiếu sót của một người đã nói lên tất cả. “

Hai cô nàng thấy Băng Thần không lên tiếng thì gắt giọng:

“Rốt cuộc ngươi có đồng ý hay không?”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Nếu các cô nương không ngài thì chúng ta nhập bọn.”

Lý Sư Sư mỉm cười nói:

“Ngươi nghĩ được như thế thì rất tốt, thế nhưng chúng ta chỉ cần số kinh nghiệm mà mình đã mất cùng một chút coi như đền bù thôi, còn lại chúng ta sẽ tự cố gắng để đạt được. Chỉ có chút khó khăn như thế này mà chúng ta còn không vượt qua được thì làm sao thực hiện được ước mơ của mình.”

Phạm Thiên Hà ngạc nhiên hỏi:

“Các ngươi có ước mơ gì?”

Lý Liễu Liễu cười nói:

“Chúng ta có ước mơ một ngày nào đó sẽ có thể trở thành những người hội trưởng của một công hội danh tiếng vang dội khắp thế giới.”

Băng Thần nhìn hai nàng bằng vẻ mặt “các ngươi méo làm được đâu “, Lý Sư Sư tuy mù lâu năm những vẫn nhìn ra được, nàng nhíu mày nói:

“Ngươi nghĩ chúng ta không làm được ư?”

Băng Thần gật đầu nói:

“Ta thực ra mới từ hạ vị vi diện phi thăng lên đây, Tân Sinh công hội ta cũng có biết rất nhiều, nếu các ngươi cấp độ không đủ cao, không bắt kịp được những người mạnh nhất thì dù có lập công hội thì cũng chỉ cố một đám vô danh tham gia, còn những kẻ mạnh mẽ thì sẽ không bao giờ tham gia một công hội rác rưởi đâu.”

Lý Sư Sư và Lý Liễu Liễu như bị dội gáo nước lạnh vào đầu, cả người ngay lập tức ỉu xìu, hai nàng nhìn hắn nhỏ giọng hỏi:

“Thế theo ngươi thì như thế nào mới có thể khiến chúng ta hoàn thành được ước mơ của mình?”

Băng Thần cười nói:

“Ta không biết hoàn cảnh của các ngươi ngoài thực tại thế nên không biết có hiệu quả không, thế nhưng trước tiên nếu các ngươi có thế lực ngoài thực tại thì tốt, như thế các ngươi có thể tìm được các hảo thủ xuống dưới trướng của mình.

Những người này cũng nên bây giờ còn yếu kém nhưng lại có tiềm lực, như thế các người có thể dùng tiền tài ngoài thực tại sắm sửa rất nhiều thứ trong Tân Sinh từ tay ngươi chơi khác, như thế các ngươi coi như đã có nhân lực.

Không chỉ như thế còn phải hệ thống những gì mình muốn làm, ví dụ ta giết không biết bao nhiêu quái, những trang bị kia ta lại không cần thế sao các ngươi không lấy chúng mai sau lo cho người trong công hội, hay các ngươi ngoài thực tại thực sự đủ tiền tài thế lực can thiệp vào trong Tân Sinh?”

Lý Sư Sư gật đầu nói:

“Đúng thế, nghe ngươi nói ta cảm thấy rất có lý, những thứ kia chúng ta đã không thiếu thế thì chỉ còn thiếu nhân tài thôi.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Cuối cùng hai ngươi coi như đã hoàn toàn tiếp thu được những gì ta nói, bây giờ chúng ta có việc bận, ngày mai quay lại đây ta sẽ kéo cấp các ngươi để đền bù cho việc ta đã ngộ sát hai ngươi.”

Băng Thần quay đầu lại với mấy cô nàng rồi nói:

“Chúng ta đi ra ngoài thôi.”

Lý Sư Sư hô lên:

“Khoan đã “

Băng Thần quay lại nhìn nàng ta rồi hỏi:

“Có chuyện gì?”

Lý Sư Sư cười nói:

“Ta đã tìm thấy nhân tài, tất nhiên phải tiến hành thương thảo ngay.”

Băng Thần nhìn hai người cười nhếch mép nói:

“Hai người đừng nói các người nhắm đến ta đấy nhé.”

Lý Sư Sư gật đầu nói:

“Đúng như thế, không phải ngươi có kinh nghiệm xây dựng công hội đó sao, thế thì ngươi giúp chúng ta đi.”

Băng Thần cười phá lên nói:

“Tại sao ta phải làm như thế?”

Lý Sư Sư nghiệm túc nói:

“Ngươi còn trẻ tuổi thế nên ta nghĩ ngươi còn đi học đúng không? “

Băng Thần quả thật phải đi vào Thiên Vương học viện thật, hắn ta vuốt cằm nhẹ giọng:

“Đúng thế thì sao?”

Lý Sư Sư lúc này mới tự hào lên tiếng:

“Cha ta là bộ trưởng bộ giáo dục, ông ngoại ta là hiệu trưởng học viện lớn nhất nước Thiên Vương học viện, bây giờ chỉ cần ngươi đồng ý thì ta sẽ xin ông ngoại đặc cách cho ngươi vào học ở Thiên Vương học viện.”

Băng Thần cười nói:

“Mấy cô nương ta chắc chắn sẽ vào Thiên Vương nhưng không cần sự trợ giúp của hai người, các ngươi bỏ ý định chiêu mộ ta đi, bây giờ ta thích độc lai độc vãng hơn.”

Lý Sư Sư cười hồn nhiên nói:

“Thế thì ngươi muốn lên lớp nhanh hay lên lớp chậm, muốn nhiều tài nguyên hay ít tài nguyên?”

Băng Thần mặt sụ xuống tức giận nói:

“Hai người muốn uy hiếp ta?”

Lý Sư Sư mỉm cười nói:

“Không phải công tử bảo chúng ta phải dùng hết mọi nguồn lực trong thực tại hay sao.”

Băng Thần nhìn hai nàng không nói lên lời, hắn có cảm giác lấy đá đập chân mình, chỉ thẳng mặt hai nàng hắn tức giận nói:

“Các ngươi qua cầu rút ván, ta chỉ có các ngươi cách để phát triển tương lai, các ngươi lại mang ra đối phó ta, nói cho các ngươi biết đừng hòng đe dọa hay mua chuộc được ta.”

Lý Sư Sư hừ một tiếng rồi nói:

“Thế thì ta cho ngươi gấp mười lần tài nguyên tu luyện ngoài thực tại, như thế quá mức hậu mãi rồi còn gì.”

Băng Thần lắc đầu nói:

“Ta đã nói cho các ngươi biết đừng hòng đe dọa hay mua chuộc được ta.”

Lý Sư Sư hơi nhíu mày rồi nói:

“Hay như thế này đi, mấy vị kia cũng không thể nào toàn bộ đi vào Thiên Vương học viện chứ, nếu ngươi đồng ý ta sẽ cho các nàng mỗi người một xuất theo học tại Thiên Vương học viện.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.