Băng Thần nhận được rất nhiều đồ vật nhưng chính hắn cũng phải rà soát trong tòa thành này có những thứ khác cần thiết cho nhiệm vụ hay không, thế nhưng có vẻ hắn ta đánh giá thấp phủ thành chủ rồi, không thiếu bất cứ thứ gì cả.
Hắn ta tranh thủ lên đường, đi ra cổng thành hắn ta thầm nghĩ:
“Không ngờ những nhiệm vụ béo bở lại đến tay mình, sớm muộn gì cũng phải gặp Thanh Lam hoàng hậu để giao dây chuyền Lam Thần cho hoàng hậu.Bây giờ thì tốt rồi có thêm hẳn hàng đình kèm.”
Đã quen xài chiêu thức không suy nghĩ như hắn mai sau lại giới hạn lam lượng thì đúng là không thể tưởng tượng được sự ức chế, Băng Thần có quá nhiều thứ thúc đẩy thế nên rất vui vẻ tiến tới.
Hắn mở bản đồ ra thì lại bị cụt hứng, muốn tới được Long Sào thì phải đi qua những nơi cực kỳ nguy hiểm trên thế giới Tân Sinh, hắn thì thầm:
“SS cấp nhiệm vụ có khác đi qua mấy chỗ này thì chỉ có trốn chứ làm sao mà giết được con quái nào “
Băng Thần vừa đi vừa hát để lấy tinh thần “xách ba lô mà đi, nhìn thật xa.......” hắn cứ như thế vui vẻ lết về phái trước, lâu lâu giết một vài con quái, đồ đạc ra cũng rất nhiều nhưng đến tận gần giữa đêm mới có thứ làm cho hắn ta chú ý
Thu phục thẻ x10
Sử dụng: Có 1% may mắn thu phục thành công quái vật bị hạ gục hoặc khống chế
Băng Thần nhìn thấy hai từ may mắn thì biết chắc chỉ cần 1% thì cũng chẳng khác gì 100% nhưng bây giờ tối rồi giết yêu thú dưới mặt đất trước còn phi hành yêu thú tính sau, vả lại đêm này còn phải chăm sóc cho Tô Linh cô nàng kia nữa.
Nhiệm vụ chỉ có năm ngày, bây giờ phải bồi dưỡng tình cảm nữa, ngày mai quay lại sớm mới được, nghĩ là làm hắn bỏ qua Tân Sinh đăng xuất ra ngoài, lúc này cũng đã chín giờ tối rồi.
Dùng năng lực kiểm tra thì thấy Loan Phượng bây giờ mới bí mật đi đón Tô Linh đợi đến lúc hắn ta tẩy gió thì còn khá lâu, Băng Thần tắm rửa sau đó đi làm đồ ăn dù sao trong nhà vẫn còn nhiều người.
Quả nhiên vừa đi vào phòng bếp thì đã thấy bốn chị em Trình gia cầm sẵn muỗng đũa rồi, vừa thấy Băng Thần các nàng đồng thanh:
“Đội trưởng chúng ta đói “
Băng Thần mỉm cười nói:
“Được rồi ta sẽ làm thật nhiều các ngươi ăn được bao nhiêu thì ăn còn lại thì để gọn gàng cho những người khác nhé “
Bốn cô nàng gật đầu ngon ngoãn nói:
“Vâng “
Băng Thần hôm nay nấu nhiều món thật bởi vì còn có cả Tô Linh đến ăn nữa, dù rằng chiếm lấy nàng phương thức không quang minh chính đại nhưng cũng nên tạo cho nàng ấn tượng tốt một chút.
Quả nhiên Băng Thần tính không sai chút nào Loan Phượng đi về trước sau đó Tô Linh cũng đến, mấy người khác thì không hề biết xung đột gia đình của hội trưởng thế nên khi hai người đến cũng không tỏ vẻ khác lạ.
Băng Thần bề đồ ăn ra thì nghe tiếng Loan Phượng nói:
“May quá vừa kịp bữa cơm.”
Tô Linh cũng đến sau đó hỏi:
“Không biết ta có thể ăn cớm tối ở đây không, ánh mắt lườm Loan Phượng một cái, những người khác lúc này đêu tường hai nàng không ưa nhau thế nhưng Băng Thần thì biết thừa các nàng đang diễn trò.”
Hắn mỉm cười nói:
“Tất nhiên dù sao ngài cũng là trưởng lão của Nữ Nhi Hồng, chiêu đãi ngài là hân hạnh cho một người như ta.”
Tô Linh nhíu máy sau đó lại giãn ra nói:
“Nếu đã thế thì ta cũng không khách khí.”
Mỗi người một đôi bát một cái đũa bắt đầu ăn, Tô Linh thật ra buổi sáng ăn đồ do Loan Phượng mang đến thì đã rất thèm rồi thế nên buổi tối mới sắp đặt sự trùng hợp này, tuy đồ ăn nhiều nhưng nhìn mấy cô gái kia ăn với tốc độ bàn thờ thì nàng hởi lo lắng.
Nàng thấy Loan Phượng cũng ăn nhanh thì không thèm xấu hổ nữa lao vào chiến đấu, dù sao ở đây ai cũng như thế mình xấu thì thì cũng không ai có thể chê ai được, ở đây có vẻ ngoài Băng Thần thì cũng không một ai biết về nàng cũng Loan Phượng là vợ của một người.
Nửa tiếng sau mười hai món ăn, mỗi món hai đĩa đã hoàn toàn không còn một chút gì, bụng của các nàng ai cũng như ai nhô lên một cục như mang bầu được vài tháng, Tô Linh muốn hóp bụng vào để không lộ ra bụng của mình làm mất hình ảnh.
Thế nhưng khi cố hóp vào thì nàng đánh phải chấp nhận một sự thất rằng nàng quả thức không thế náo hóp vào được, bụng nàng chứa đầy đồ ăn, nàng nhân lúc mọi người không chú ý thì đi vào căn phòng dành riêng cho mình trong biệt thự.
Mấy người khác thì đã quá quen với hoàn cảnh này thế nên các nàng thoải mái ngồi xoa bụng như xoa bụng bầu vậy, Trình Thiên Tuyết cười nói:
“Đội trưởng cử như thế này thì mai sau chúng ta có thể sống thiếu ngươi được, đảm bảo ra ngoài không ăn được cái gì luôn, ngươi nuôi miệng của bọn ta trở nên khó ăn lắm rồi. Hay ngươi làm thêm mấy món ăn vặt đồ ăn vặt ở ngoài chúng ta thấy dở quá ăn không vô.”
Băng Thần giả vờ thở dài nói:
“Thôi được rồi lúc nào ta rảnh ta làm cho.”
Mấy nàng mắt sáng lên sau đó ai về phòng người lấy, Băng Thần cũng thế, đèn trong biệt thự được tắt sớm bởi bây giờ mọi người chủ yếu đều đi nghỉ ngơi hết rồi. Tham gia vào Tân Sinh gần như đã làm mọi người cạn kiệt thời gian, không ai còn có thời gian riêng tư cho mình.
May mắn thay trong biệt thự này ít ra còn được ăn đồ ăn ngon, chỉ khổ cho những người hay đi xa như hội trưởng cùng các hội phó, các trưởng lão cùng phải tiếp xúc nhiều với người mình quản lý.Tuy nhiên Băng Thần rất tâm lý khi luôn chừa lại đồ ăn cho các nàng đóng vào hộp nhựa bỏ trong tủ lạnh.
Như thế trước khi đăng nhập Tân Sinh khoảng mười năm phút các nàng có thể hâm nóng chúng lên rồi ăn, một bữa cơm thôi nhưng lại khiến các nàng vui vẻ chiến đấu, làm việc cả ngày,đồ đạc cũng do Băng Thần cho các nàng khiến trong Tân Sinh nhiệm vụ cũng nhẹ hắn.
Nói chung đối với bọn họ Băng Thần chẳng chẳng khác gì một nam thần của Nữ Nhi Hồng công hội, được sống cùng hắn là việc rất đáng tự hào.Bọn họ không biết nam thần của họ đang núp trong một góc tối chờ đợi, khi thấy Tô Linh dáo dác đi ra khỏi phòng tìm đến phòng của Loan Phượng thì hắn ta mỉm cười.