Để Trần Gia Di không gian nghỉ ngơi hắn ta ra ngoài phòng khách ngồi đợi, mấy cô nàng đi vào trong Thiên Đạo một ngày rồi cũng đến lúc lên đi ra rồi mới phải. Hắn không tin các nàng không trở về ăn tối, nhất là ham ăn như Hạ Y càng không thể, quả nhiên gần mười giờ thì các nàng một bộ phong trần đi ra ngoài.
Hạ Y nhìn mấy ly nước đá sẵn trên bàn thì nhìn Băng Thần mỉm cười nhẹ nhàng nói:
“Cám ơn ngươi. “
Bỗng nhiên Băng Thần có một ý tưởng, hắn muốn thử xem với năng lực của Thiên Thư có đủ để thăm dò Hạ Y hay không.
Tính danh: Hạ Y
Thực lực: Thần Vương (Phong ấn)
Huyết mạch:?????? ( Đã vượt ngoài Sáng Thế)
Thể chất:?????? ( Đã vượt ngoài Sáng Thế)
Đẳng cấp:???? ( Không có tính toán chính xác)
Lực lượng:?????? ( Không có tính toán chính xác)
Tốc độ:???????( Không có tính toán chính xác)
Trí lực: 29
Thiên phú: 89000
Hồn lực:??????( Không có tính toán chính xác)
Pháp lực:??????( Không có tính toán chính xác)
Nguyên tố:??????(Không rõ)
Tuổi thọ:?????? (Không rõ)
Độ thân thiện: 82 (Yêu mến)
Danh hào:?????? ( Không rõ)
Bỗng nhiên âm thanh quen thuộc vang lên:
“Chủ nhân làm sao lại tiếp xúc với một cái cực phẩm như thế này?”
Băng Thần khẽ giọng hỏi:
“Thiên Thư ngươi hoàn toàn tỉnh lại rồi sao?”
Thiên Thư vui vẻ nói:
“Ta không nghĩ ngài lại khiến ta thức tỉnh sớm như thế, với lại ngài đã có lại toàn bộ trí nhớ rồi thì phải.”
Băng Thần liếc qua Hạ Y khẽ giọng nói:
“Nhờ nàng ta mới có lại ký ức sớm như thế, với lại nàng ta chính là Thượng Nhân. Bảng chỉ số ngươi hiển thị cho ta có chút lạ, thế nhưng không phải hoàn toàn không thăm dò ra.”
Thiên Thư khẽ giọng nói:
“Ta đã tỉnh được hơn một tiếng rồi, liên kết với Thiên Đạo của thế giới này cũng đã hoàn thành, nàng ta dù là Thượng Nhân nhưng thân vẫn đang ở Cấm giới. Thế nhưng huyết mạch và thể chất của nàng đã vượt hiểu biết của ta, trên người cũng màng vài loại bảo vật vừa trợ lực lại còn che giấu thực lực cho nàng.”
Băng Thần khẽ giọng nói:
“Chúc mừng ngươi đã tỉnh giấc, đợi lúc nào rảnh ta cho ngươi biết tình hình hiện tại của ta sau đó chúng ta tiền hành bàn tính lại một lần. Cùng ngươi tính kế quen rồi hiện tại ngồi suy nghĩ một mình cảm thấy có chút buồn chán, bây giờ ngược lại tốt rồi.”
Tiếp đó Băng Thần chuyển sự chú ý của mình sang Hạ Y:
“Thế nào rồi, ngày đầu tiên đi vào trong Thiên Đạo làm người chơi cảm giác ra sao? “
Hạ Y bất mãn lên tiếng:
“Quy tắc trò chơi này quá loạn, lỗ hổng để cho người chơi lợi dụng vào mục đích tàn hại nhau nhiều hơn........”
Băng Thần ngồi lặng im nghe nàng than thở chê bai, quả thực Thiên Đạo quá mức không liệt thế nên ai ở trong vai trò người chơi cũng sẽ không hài lòng cho lắm. Với lại quả thật quá nhiều người lại dùng nguyên tắc chết trong Thiên Đạo sẽ mất tuổi thọ, điều này khiến mọi người cẩn thận tuổi thọ liền làm không ít việc liều lĩnh đi hẳn.
Băng Thần mỉm cười nói:
“Hình như ngươi không thể sửa chữa trò chơi theo hướng có lợi cho mình phải không?”
Hạ Y gật đầu lại lắc đầu nói:
“Cái này thì ngược lại không phải, nếu sửa chữa có lợi cho người chơi phát triển thì sẽ được xem xét thông qua. Thế nhưng tất cả các đề nghị sẽ chỉ được nằm ở mức xem xét mà thôi, muốn thông qua vẫn phải để hội đồng cấp cao quyết định.”
Băng Thần cũng không thất vọng bởi hắn ta cũng dự đoán sơ lược được mọi chuyện sẽ như thế này rồi. Nếu các yêu cầu của nàng đều được hoàn thành thì cha nàng còn để nàng hòa vào trong Thiên Đạo trò chơi làm cái quái gì.
Hạ Tiểu Yến vừa đủ tuổi để gia nhập Thiên Đạo trò chơi, trước kia khi ở Đế Vương Tình thì dù biết Thiên Đạo trò chơi quan trọng nhưng nàng vẫn vô ý tham gia. Thế nhưng khi Hạ Y muốn bước đi từ đầu nàng ngược lại cũng muốn thử, kết quả nàng cảm giác mình thiên phú cũng không tệ chút nào.
Nàng khẽ giọng nói:
“Hôm nào huynh rảnh tìm cho ta một bộ sáo trang cấp thấp được không, ta nghe các vị tỷ tỷ nói huynh có rất nhiều trang bị nguyên bộ phải không?”
Băng Thần nghe nàng hỏi thì mỉm cười nói:
“Cái này thì không sai thế nhưng tạm thời mấy ngày này ta có chút bận việc bên ngoài thực tại nên chưa vào Thiên Đạo. Ngày kia để ta xử lý xong việc luyện chế ít đan dược tu vi không phải lo lắng nữa thì sẽ chuyên tâm vào Thiên Đạo, khi đó nàng muốn cái gì ta tìm cho nàng cái đó.”
Hạ Tiểu Yến mắt sáng lên khẽ giọng:
“Thế thì tốt quá, cám ơn lão công.”
Băng Thần nhẹ nhàng mỉm cười không nói gì, các nàng thực sự muốn rất nhiều, hắn không có tâm sức đâu để đi đoán ý nghĩ của các nàng. Chính vì thế hắn tạm thời chờ cho các nàng tự nói ra, còn hắn thì quyết định đi xử lý từng người một, đầu tiên vẫn là Hoàng Kỳ bởi nàng đã đi theo hắn từ rất sớm.
Tối hôm đó đợi mọi người ăn cơm xong đi nghỉ thì Băng Thần giữa đêm lại âm thầm lẻn vào phòng của Hoàng Kỳ. Hai người vốn đã có mờ ám thế nên tất nhiên Băng Thần không cần phải gõ cửa phòng hay làm gì đó tương tự, hắn cứ thế đi lên giường sau đó ôm lấy nàng.
Hoàng Kỳ giật mình tỉnh giấc khẽ giọng hỏi:
“Băng Thần là đệ sao?”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Đúng là ta, thế nào cảm giác bất ngờ không?”
Hoàng Kỳ xấu hổ nói:
“Ngươi giữa đêm tìm đến ta làm gì, người trong nhà ai cũng tu vi cao sẽ biết hết, đêm nay ngươi lẻn vào phòng ta bị họ biết được thì mai ta sẽ bị họ trêu chọc.”
Băng Thần khẽ liếm môi nói:
“Cái này thì tỷ không cần phải lo tới, căn phòng này đã bị ta đặt trận pháp rồi, hiện tại dù có người đi vào trong phòng thì vẫn không cảm thấy sự hiện diện của ta. “
Hắn sau đó ôm nàng vào lòng khẽ giọng nói:
“Dạo này ta không có thời gian bên tỷ nhiều, tỷ có trách ta không?”
Hoàng Kỳ tuy tính tình táo bạo nhưng không phải người không hiểu chuyện, nàng nhỏ giọng nói:
“Ta thì không có vấn đề, chỉ là có chút muốn cùng ngươi nói chuyện nhiều hơn thôi.”
Nàng hơi do dự một chút rồi nói:
“Đặc biệt là Phong Lan tỷ tỷ rất hay nhắc về ngươi, những người khác ít gặp ngươi thì họ cũng có vẻ hơi buồn. Tình cảm nữ nhân chúng ta khi nồng thắm người ta lại không chú ý thì thật sự sẽ rất tủi thân, ngươi trước tiên nói xem ta là gì của ngươi?”
Băng Thần hiểu ý của nàng, hắn mang nhiều nữ nhân về nhà như thế nhưng lại không xác định quan hệ với họ. Không phải ai tới đây cũng mang theo ý định có một quan hệ bạn bè thuần khiết với hắn ta, Hoàng Kỳ thì trực tiếp xé rách tấm màng ngăn cách để nhắc nhở Băng Thần.
Hắn hiện tại cần cho nàng một câu trả lời, sau đó hắn cần cho những người khác câu trả lời họ cần, Băng Thần rất ích kỷ thế nên chắc chắn sẽ thu hết. Thử nghĩ đến việc để một người cho nam nhân khác thôi hắn đã khó chịu rồi, huống chi hắn thật sự cần mở rộng mạng lưới của Ngọc Nữ Tâm Kinh, các nàng không phải nhân tuyển tốt nhất sao.
Băng Thần kéo nàng sát vào ngực mình trầm giọng:
“Tỷ là của ta, từ giây phút đầu tiên hai chúng ta gặp mặt ta đã muốn biến tỷ thành của mình. Trước kia tỷ là người ta thầm mến, còn sau đêm nay tỷ sẽ là con dâu Băng gia.”
Nói xong hắn chui vào trong chăn làm cái gì không biết, đêm hôm đó trong phòng phát ra tiếng rên rỉ như có như không.
Đêm nay ngược lại rất nhiều người không ngủ được, có thể Băng Thần lập kết giới che giấu thế nhưng khi hắn đi tới phòng của Hoàng Kỳ thì họ đã biết hết rồi. Nữ nhân trong lòng có khúc mắc thường sẽ nghĩ rất nhiều, cuối cùng cả đêm chẳng ai chợp mắt được.
Sáng hôm sau mọi người đầu dậy rất sớm, người duy nhất có thể ngủ ngon là Hạ Tiểu Yến nhìn mọi người trầm tư suy nghĩ trong khi ăn sáng thì khó hiểu vô cùng.
Tịnh Ảnh Liên nhìn Hạ Tiểu Yến trong mắt tràn ngập hâm mộ sau đó liền thở dài một hơi, Hạ Tiểu Yến thật sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra rồi. Không hiểu thì hỏi:
“Mọi người rốt cuộc có vấn đề gì thế?”
Mấy người nhìn nhau sau đó lại lặng im ăn cơm, không ai nói cái gì cả giống như hoàn toàn phớt lờ câu hỏi của nàng. Đợi mọi người lần lượt đi vào trong Thiên Đạo thì Tử Lam mới khẽ giọng nói chuyện với Hạ Tiểu Yến:
“Các nàng tâm lý có chút không cân bằng tỷ thông cảm.”
Cái này thì lại càng khó hiểu rồi.