Thú Tu Thành Thần

Chương 406: Chương 406: Thần Long xuất sinh




Băng Thần vừa về tới công hội thì đã thấy Tiếu Mị đứng bên ngoại chờ đợi, vừa thấy mặt hắn nàng liền hỏi:

“Đã có những đồ cần thiết chưa?”

Băng Thần gật đầu rồi nói:

“Mọi thứ đã sẵn sàng ngươi chừng nào muốn thăng cấp?”

Tiếu Mị nắm lấy tay của hắn, một chớp mắt sau hắn ta đã xuất hiện ở một nơi khác, nàng lúc này mới nhẹ giọng nói:

“Ta đã đợi cơ hội này hàng vạn năm ngươi còn hỏi ta bao giờ, ngươi trước tiến tránh xa khỏi nơi này, độ kiếp sẽ có nguy hiểm tới những người ở gần.”

Băng Thần tất nhiên biết chuyện, hắn ta mỉm cười nói:

“Ta sẽ giúp ngươi độ kiếp không cần phải lo.”

Tiếu Mị nhíu máy sau đó lại giãn ra mỉm cười:

“Ngươi là nam nhân thần kỳ nhất ta từng thấy.”

Băng Thần lấy ra đồ ăn rồi nói:

“Ăn đi rồi ngươi sẽ biết ta thần kỳ đến mức nào. “

Tiếu Mị cầm lấy chiếc bánh đầu tiên hắn đặt ra, khi chỉ vào miệng thôi hương vị đã khiến nàng ngất ngây, Băng Thần cười nói:

“Ta sắp xếp sao thì ngươi cứ ăn theo thứ tự, dược lực sẽ không phát tác ngay mà ngươi sẽ mất một thời gian hấp thu, cứ từ từ mà ăn không phải vội.”

Trong lúc nàng cười híp mắt ăn thì Băng Thần liên lạc với Đế Thiên Lan:

“Sắp có một Chân Long độ kiếp lên Long Thần ngươi ăn xong thì chắc sẽ có chuyển biến lớn chứ?”

Đế Thiên Lan lắc đầu nói:

“Lần này ngươi lên hấp thu đi, nếu hấp thu xong lôi kiếp đồng thời lấy hết nguyên âm của nàng ta thì ngươi sẽ thoải mái trong việc đột phá lên đến Vũ Thánh, hoàn thành đẹp đẽ một lần lên tiên trong truyền thuyết.”

Băng Thần thấy nàng nhường mình thì cũng không từ chối làm gì nữa, đợi Tiếu Mị ăn xong thì nàng mới xoa bụng đánh nấc một cái, nàng nghiêm túc hỏi:

“Ngươi chắc chắn về chuyện lôi kiếp chứ?”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Ngươi có biết ta hơn huyết mạch của ngươi vì sao không?”

Tiếu Mị lắc đầu nói:

“Từ mai ngươi đừng hỏi những câu ta không biết nữa.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Ta biết rồi, nói thẳng luôn nhé lôi kiếp đới với ngươi là kiếp nạn tử vong nhưng đối với ta lại giống như những gì ngươi đang ăn vậy , tiêu hóa nó sẽ có lợi cho tu vi của ta, ngươi rõ chưa.”

Tiếu Mị liếc mắt nhìn hắn nói:

“Tùy ngươi.”

Băng Thần mỉm cười sau đó bây lên trên không trung bắt đầu xuất ra thập đại thần khí tạo thành trận pháp, hắn hỏi Thiên Thư:

“Trận pháp vẫn an toàn như mọi khi chứ?”

Thiên Thư cười nói:

“Lần này sẽ hơi đau một tý chứ không như những lần trước đâu, lôi kiếp của Long Thần cơ mà, tuy nhiên phần thưởng chắc chắn sẽ làm ngài vui lòng.”

Mây đen bắt đầu tụ tập trên bầu trời làm ai cũng phải khiếp sợ, người phải độ kiếp là Tiếu Mị càng sợ, thấy nàng muốn hóa khổng lồ thì Băng Thần nhìn xuống hét to:

“Cứ ở dạng người những chuyện khác có ta lo, tin ta một lần.”

Tiếu Mị ánh sáng trên người lắng xuống, nàng rót một tách trà sau đó bất chấp tay đang rất run nước thì lan tràn, sự sợ hãi bao trùm nhưng nàng muốn thử tin hắn một lần, nàng muốn cho người nam nhân này cơ hội đầu tiên để có thể bảo vệ lấy mình.

Một lúc lâu sau mây đen đã che kín cả bầu trời, Tiếu Mị toàn thân bắt đầu hóa thành dung nham đỏ chói, sấm sét theo đó cũng chuyển động nhanh hơn, Băng Thần ánh mắt trở nên nghiêm túc vô cùng.

Tiếu Mị cố nén đau đớn trong cơ thể hét lên:

“Băng Thần tới lúc rồi đấy, nếu thấy chống chịu không nổi thì đi ra.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Ngươi nói ngốc cái gì thế, ta thì có chuyện gì được cơ chứ.”

Hắn ta dùng tâm linh liên lạc với mấy bảo vật hỏi:

“Tý nữa các ngươi có thể để cho ta tả tơi hơn một chút được không, ví dụ như thương tích hay thổ huyết gì đó.”

Nguyên Tố Thần Thạch mỉm cười trêu:

“Huynh vẫn không biết liêm sỉ như thế.”

Băng Thần nhếch mép nói:

“Liêm sỉ có căn được không, nhờ không có liêm sỉ lên mấy nàng mấy bị ta ăn hết đấy.”

Những món bảo vật đều trầm mặc, họ thật sự không biết nói gì thêm với người này nữa, hắn ta nói chuyện thô nhưng rất thật, chiết lý sống cũng đơn giản như thế.

Đám mây đen khổng lồ bắt đầu đánh xuống, ngay lập tức quần áo của Băng Thần liền bị tia lôi điện thiêu hủy hoàn toàn, tia thứ hai đánh xuống thì đang độ kiếp Tiếu Mị cảm thấy có mùi máu tươi trong không trung vương vẩn đến chỗ mình.

Nàng nhìn lên trên ánh mắt đầy phức tạp, trong lòng nàng tạm thời quên đi những nguy hiểm khi độ kiếp mà thầm nghĩ:

“Lần này chàng giúp ta qua một kiếp thì dù có sao đi chăng nữa người đàn ông này vẫn là nam nhân duy nhất của ta, đi đâu để tìm một nam nhân có thể chịu đau chịu khổ vì mình.”

Nàng nhắm mắt lại với ý nghĩ mình càng độ kiếp nhanh thì Băng Thần càng ít tổn thương, Băng Thần thì đang gào thét trong lòng:

“Mọi người làm thật tý đừng để lộ.”

Mấy người cạn lời nhưng vẫn chiều theo hắn ta còn Băng Thần thì vẫn đang cắn răng chịu thêm những thương tích tự mình yêu cầu, dù sao chỉ cần không chết sẽ không có vấn đề gì cả,

Thậm chí chết thì cũng đã sao ở trong Tân Sinh mình cũng sẽ sống lại thôi, tuy nhiên nếu chết thì biết nàng ở đâu mà đến, lúc đó không thể rèn sắt khi còn nóng thì sẽ rất phí hoài bao nhiêu công sức diễn cũng như những đau đớn thật sự phải chịu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.