Thú Tu Thành Thần

Chương 862: Chương 862: Thần Nhân




Lam Thiên Bá biết rõ chuyện này nếu cứng rắn thì chẳng biết trong Tân Sinh mình có thắng hay không nhưng ngoài thực tại thì hoàn toàn không ổn một chút nào, hắn đắn đo suy nghĩ mãi sau đó mới nói:

“Tất nhiên là ta không dám đe dọa đại đế rồi, thế nhưng chúng ta cũng không muốn bỏ qua Hỏa Thần Điểu như thế này bởi cả công hội đã hi sinh rất nhiều vì muốn thu phục nó, tính theo vai vế thì ngài cũng là bậc tiền bối thế nên mời ngài thử trước, nếu ngài thất bại thì đến lượt chúng ta.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Như thế cũng được, ta đây không muốn mang tiếng lấy thế đè người, bây giờ các ngươi lui trước để ta thu phục Hỏa Thần Điểu, nếu như thất bại thì ta sẽ lui để các ngươi chậm rãi thu phục.”

Lam Thiên Bá nghe thế thì nói:

“Các huynh đệ lui lại thôi.”

Nhưng lúc này có một người nhìn Băng Thần bằng ánh mắt cuồng nhiệt nói:

“Ngài có thể chó chúng ta quan sát quá trình ngài thu phục Hỏa Thần Điểu được không?”

Băng Thần nhìn ra người này chính là một trong những người tu luyện loại công pháp mà hắn ta nhờ mấy cái thuộc hạ phát tán, khẽ mỉm cười hắn nói:

“Nếu ngươi không sợ bị tai bay vạ gió thì tùy thôi.”

Người kia tất nhiên là không sợ một chút nào, hắn ta nhìn thẳng vào Băng Thần đầy vẻ cuồng nhiệt gật đầu lia lịa nói:

“Ta không sợ, cầu xin ngài cho ta được đứng ở bên quan sát.”

Băng Thần không nói gì thêm nữa mà bắt đầu trang bị hết những vũ khí lên người bao gồm cả mặt nạ, cả người giống như chiến thần vậy đầy khí thế mạnh mẽ, Lam Thiên Bá thì nhìn thấy hơn hai mươi người chủ động muốn ở lại thì không khỏi nhíu mày.

Hắn không thể ngờ trong cao tầng của công hội lại có hơn 20 người là kẻ hâm mộ Băng Thần, nghĩ một hồi hắn ta quyết định đứng lại xem xem Băng Thần có thật sự mạnh mẽ trong Tân Sinh hay không hay cũng giống như mấy lão già kia.

Đứng trước Hỏa Thần Điểu Băng Thần im lặng chờ đợi, chuyện thu phục hắn ta đã làm công khai thì sẽ không bao giờ có chuyện nhờ vào việc người khác khống chế mình chỉ đánh thêm, hắn ta muốn chiến thắng một cách ấn tượng nhất để sau này không có ai muốn dành cái gì với mình nữa.

“Con người đáng chết, các ngươi lại dám giam cầm bổn tọa, ta sẽ cho các ngươi hối hận vì việc này.”

Hỏa Thần Điểu liên tục gào thét còn Băng Thần thì chỉ im lặng chờ đợi Hỏa Thần Điểu thoát thân thành công, một lúc sau Hỏa Thần Điểu thoát thân thành công sau đó dùng ánh mắt thù hận nhìn mấy người đã tấn công nó khi nãy.

Băng Thần dùng thú ngữ nói chuyện:

“Ta mới là đối thủ của ngươi, chắc đánh bại ngươi thì đồng nghĩa với thu phục được ngươi đúng không?”

Hỏa Thần Điểu ánh mắt chăm chú vào Băng Thần rồi nói:

“Phía trên đã nói chỉ cần ta vượt qua hai cái thử thách thì sẽ không bao giờ lo lắng bị người bắt làm sủng vật, không ngờ hôm nay cả hai thử thách đó đều tụ hội lại đây, vốn tưởng tiêu diệt xong đám kia thì phải chờ thêm một thời gian dài nữa chứ.

Hôm nay các ngươi đã tập hợp đầy đủ thì ta cũng xem xem mình có thắng được số phận hay không, một là hôm nay ta ngã xuống hai là các ngươi có người xứng đáng để thu phục được ta một cách tâm phục khẩu phục.”

Băng Thần nghe thế thì hơi nhún vai rồi nói:

“Tùy ngươi thôi nhưng nếu có bài tẩy gì thì lấy ra hết đi nếu không thì không được xài.”

Hỏa Thần Điểu gằn giọng:

“Nhận loại ngu xuẩn, sẽ sớm thôi ngươi sẽ biết hậu quả do dám cuồng vọng trước mặt ta.”

Băng Thần thản nhiên:

“Ờ, nhanh lên một chút ta đang đợi đây.”

Hỏa Thần Điểu hừ một tiếng sau đó cả thân thể bắt đầu đổi thay, phía dưới chân móng vuốt càng lúc càng rậm rạp, những chiếc đuôi bắt đầu trở lên sáng bén ánh lên những tia sáng rợn người, quan trọng nhất là kích cỡ cùng chỉ số của nó phóng đại lên gần 20 lần.

Những người khác đều rợn cả người, Lam Gia công hội không ngờ Hỏa Thần Điểu còn có bài tẩy nguy hiểm như thế này, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của Băng Thần thì vẫn chẳng thấy chút gì gọi là sợ hãi cả.

Một cột lửa khổng lồ từ miệng của con quái vật nhắm thẳng về phía của Băng Thần, thế nhưng Băng Thần còn chẳng thèm né mà cứ đứng yên ở đấy như không có chuyện gì, Lam Thiên Bá ngạc nhiên nói:

“Hắn ta ngỏm dễ như thế sao?”

Những người khác cũng có cùng suy nghĩ với hắn ta, thế nhưng rất nhanh có một người phát hiện ra sau màn lửa hình bóng của Băng Thần vẫn ở đó, đợi Hỏa Thần Điểu làm xong hết thì Băng Thần mới cười nói:

“Chỉ có thể thôi sao, cơ hội của ngươi đã hết giờ đến lượt ta.”

Miệng hắn ta khẽ nhẩm:

Thiên Võng

Một giây sau không ai còn thấy hắn ta nữa, chớp mắt sau đó thì đã thấy hắn ta ở sau lưng Hỏa Thần Điểu một nhát thật mạnh chém xuống, từ đó trở đi thì nơi đây đã trở thành màn độc tấu của Băng Thần khi chỉ tấn công mới thấy được cái bóng mờ ảo của hắn ta.

Trên đầu con Hỏa Thần Điểu thì những con số sát thương lớn khủng khiếp liên tục nhảy lên, ống máu cũng thấy được sự sụt giảm bằng mắt thường, Lam Thiên Bá thật sự không hiểu nổi khi rõ ràng đối phương thua cấp mình rất nhiều thế nhưng sao lại mạnh đến như thế.

Đến khi lượng máu cảu Hỏa Thần Điểu chỉ còn lại một chấm máu thì Băng Thần xuất hiện ngay trước mặt nó với Nhật Nguyệt Sáng Thế trên tay giáng mạnh xuống, trong lúc đó một âm thanh truyền đến tai của Hỏa Thần Điểu.

“Ngoan ngoãn nghe lời nữ nhân của ta không thì ngươi sẽ biết tay ta.”

Những người hâm mộ Băng Thần ánh mắt sáng như sao còn những người chưa từng hâm một thậm chí còn có chút ghét hắn thì tâm linh cũng có đôi chút rung động, nam nhân thích nhất sự mạnh mẽ đầy bá đạo như thế.

Trẻ tuổi, tài năng, mạnh mẽ cực độ đến mức không thể nào cho người khác ghen ghét, màn thể hiện của Băng Thần sự cho họ biết tới từ “ Thần Nhân “ có ý nghĩa gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.