Thú Tu Thành Thần

Chương 647: Chương 647: Thăng cấp chức nghiệp phụ




Băng Thần nhìn dáng vẻ của hắn ta thì biết chắc chắn không phải chuyện xấu gì, hắn nhìn người kia vui vẻ nói:

“Đi theo các vị thì ta có kiếm được tiền không?”

Người kia nhìn Băng Thần nhíu mày nhưng nghĩ hắn nhanh chóng nghĩ đến cái gì đó rồi nói:

“Thực sự có thể kiếm tiền, không những thế còn kiếm rất nhiều trong thời gian rất ngắn nữa.”

Băng Thần nghe thế thì vui vẻ nói:

“Đông ý chúng ta đi ngay thôi.”

Băng Thần chỉ mất một cái chớp mắt để khiến cho tất cả các đồ đạc đi vào trong giới chỉ của mình, hắn ta đi ra khỏi căn bếp thì mọi người mới chú ý đến mười hai cái đuôi sau lưng hắn ta, cảm đám nhìn hắn chăm chú giống như nhìn khỉ trong sở thú vậy.

“Ầm, ầm “

Mất đi chống đỡ căn nhà kia ngay lập tức đổ vỡ thành đống rác rưởi, người kia nhìn Băng Thần cười rất khó coi nói:

“Công tử tài hoa như thế sao lại mở ra một cửa tiệm rách nát như thế?”

Băng Thần nhìn ngươi kia vẻ mặt nói:

“Khởi đầu bao giờ cũng khó khăn, ngươi có hiểu không?”

Ngươi kia quay đầu lại nhìn đống phế thải kia thì không biết nói gì hơn nữa, như thế này có thực sự khó khăn không, Băng Thần không nói nhiều hắn không rảnh như thế, hắn ta trong lúc di chuyển thì quyết định tranh thủ nâng cấp chức nghiệp Đệ Nhất Phù Sư lên.

Băng Thần người chơi đã đạt đủ điều kiện thăng cấp chức nghiệp Đệ Nhất Phù Sư phải chăng thăng cấp?

“Thăng cấp “

Băng Thần không chút do dự đáp, khoảng năm phút sau thì âm thanh của hệ thống mới vang lên thêm lần nữa kèm theo thông tin chức nghiệp sau khi lên cấp.

Băng Thần người chơi đã hoàn thành nâng cấp chức nghiệp phụ Đệ Nhất Phù Sư lên cấp 3.

Đệ Nhất Phù Sư (Chức nghiệp phụ không xung đột với chức nghiệp chính)

Tiến cấp: Đạt cấp 250

Người sở hữu chức nghiệp này mỗi khi giết chết 500 con thú thì sẽ tạo ra một tấm bùa có khả năng cùng cấp thời gian trong thế giới Tân Sinh, thời gian lại tùy thuộc vào thực lực của quái vật bị giết.

Người sở hữu chức nghiệp này mỗi khi giết một 500 con thú thì sẽ tạo ra một tấm bùa có khả năng tăng tuổi thọ để tham gia Tân Sinh cho một người, thời gian tùy thuộc vào thực lực của quái vật bị giết, người được tăng tuổi thọ phải được người chơi chỉ định, đồng thời phải được người đó đồng ý.

Băng Thần chép miệng thầm nghĩ:

“Khá đơn giản nhưng rất hiệu quả nhưng bây giờ chỉ định ai đây nhỉ.”

Băng Thần nghĩ một chút sau đó thầm nhớ tới Nhạc Vũ cùng Nhạc Duệ, hai nàng rất mong muốn được tham gia trò chơi này, nếu không được thì chắc chắn sẽ buồn lắm, hắn ta lập tức nhỏ giọng thì thầm.

“Chỉ định Nhạc Vũ.”

Hệ thống đã xác định Nhạc Vũ nhưng cần sự xác nhận của đối phương, ngay lập tức mở ra thông đạo, Băng Thần người chơi có mười phút để nàng đồng ý.

Băng Thần làm sao cũng không nghĩ đến hệ thống lại nhanh chóng như thế, hắn quay ra vị nhân huynh bên cạnh rồi nói:

“Ta có chuyện gấp phải đi mười phút, ngươi đợi ở đây một chút ta quay trở lại ngay.”

Băng Thần vừa xuất hiện thì phát hiện mình sắp bị công kích, hắn ngay lập tức đưa tay đón đỡ, người kia thua thiệt tu vi quá nhiều thế nên nhanh chóng bị hắn ta khống chết toàn diện, nước xối ướt hết quần áo của hắn ta.

Nhạc Vũ ngẩng đầu lên rồi nói:

“Băng Thần là ngươi sao.”

Băng Thần gật đầu nói:

“Nhạc Vũ tiền bối chúng ta lại gặp mặt.”

Nhạc Vũ lúc này đang tắm, cả người không mảnh vải che thân, nàng bĩu môi nói:

“Tại ngươi mà chúng ta bị mang đến nơi này, rõ ràng ta cùng người đâu có quan hệ gì cơ chứ.”

Băng Thần nghe thấy nàng nói thế thì hơi mỉm cười rồi nhỏ giọng nói:

“Tiền bối có biết xưa kia vì yếu hơn ngươi thế nên ta không dám làm một chuyện, bây giờ thì ta nghĩ cũng đã đến thời điểm rồi.”

Nhạc Vũ tình nói gì đó nhưng không kịp trở tay thì bờ môi đã bị hắn ta chiếm giữ, tận năm phút sau hai người mới rời môi, Băng Thần cười nói:

“Như thế này là có quan hệ rồi, bây giờ ngươi không còn ý kiến gì nữa nhé.”

Nhạc Vũ đỏ mặt tức giận nói:

“Sao ngươi dám làm thế?”

Băng Thần vuốt ve thân thể của nàng mỉm cười nói:

“Thứ nhất vì ta thích nàng lâu rồi, thứ hai ta biết nàng cũng thích ta.”

Tính danh: Nhạc Vũ

Thực lực: Siêu Phàm Cửu Trọng

Huyết mạch: Thủy Vũ Trấn Thiên ( thần cấp)

Thể chất: Thủy Tiên Điểu (Thần thể)

Đẳng cấp: 70

Lực lượng: 212 tỷ

Tốc độ: 121 tỷ

Trí lực: 35

Thiên phú: 89

Hồn lực: 0

Pháp lực:0

Nguyên tố: Thủy

Tuổi thọ: 2 tỷ

Độ thiện cảm: 100

Danh hào: Siêu Phàm (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Vũ Tông 90% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi đối phương huyết mạch cao cấp.)

Độ thiện cảm sớm đạt một trăm từ ngay khi xa Băng Thần một thời gian, lúc đó họ mới biết thiếu đi Băng Thần thì cuộc sống của các nàng tệ đến mức nào, tuy điều kiện tu luyện tốt hơn nhiều nhưng không có đồ ăn ngon mỗi tối, không có ai nghe họ kể những chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống.

Tuy nhiên làm người cũng phải có sĩ diện lên nàng bĩu môi nói:

“Ngươi lại tự mình đa tình nữa rồi, mau buông ta ra.”

Băng Thần nghe thế càng siết chặt hơn sau đó nhỏ giọng nói:

“Ta chỉ ở đây được mười phút, nãy giờ cũng qua được bảy phút rồi.”

Hắn lấy ra một cái giới chỉ đeo cho nàng rồi nói:

“Trong này có đồ ăn do ta làm, nàng gầy đi nhiều quá, thứ hai ta đã có cách khiến nàng đi vào trong Tân Sinh, nàng có đồng ý không?”

Nhạc Vũ ngây người nói:

“Thật sao?”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Tất nhiên, nàng có đồng ý không?”

Nhạc Vũ mỉm cười nói:

“Có chứ, ta đồng ý.”

Băng Thần nhỏ giọng nói:

“Nàng đồng ý thì tốt rồi, còn chút thời gian thôi nàng có thể hôn tạm biệt ta được chứ.”

Nhạc Vũ hơi xoắn xuýt một chút trong lòng thầm nghĩ:

“Hôn hắn thì có khác nào công nhận rằng mình thích hắn, thôi kệ mình thích thật mà.”

Nàng nhón chân lên hôn hắn một cái sau đó nhỏ giọng:

“Bảo trọng nhé.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Ta biết rồi, nói với Nhạc Duệ rằng sau khi nàng đăng nhập vào Tân Sinh được thì sẽ tới lượt nàng ấy.”

“Roẹt “

Cửa phòng tắm mở ra, Nhạc Duệ nhìn Băng Thần đang ôm Nhạc Vũ trợn mắt há mồm nhưng vài giây sau hắn ta biến mất, nàng ngay lập tức hỏi em gái:

“Hắn ta là chuyện gì xảy ra?”

Nhạc Vũ mỉm cười xấu hổ nói:

“Hắn tìm thấy phương pháp để cho chúng ta đăng nhập Tân Sinh ở cao cấp vi diện rồi, ta cũng đoán được hắn làm sao làm được rồi, hắn được mười phút để ta nói lời đồng ý, trước khi đi hắn còn dặn dò sau ta thì sẽ đến lượt ngươi.”

Nhạc Duệ vui mừng gật đầu rồi nói:

“Thế thì quá tốt, có điều chúng ta lên kín tiếng một chút bởi có vẻ cả vũ trụ này đang tìm kiếm hắn ta đấy.”

Nhạc Vũ bĩu môi nói:

“Tất nhiên là ta biết rồi.”

Nhạc Duệ nhỏ giọng cười nói:

“Hắn làm gì ngươi ta đều biết hết, ngươi chừng nào thì không biết xấu hổ như thế.”

Hai người sau đó nô đùa với nhau thật vui vẻ, thấy được Băng Thần khiến cả hai vui lên hẳn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.