Thú Tu Thành Thần

Chương 1087: Chương 1087: Thập đại môn phái coi trọng




Mười người đứng đó im lặng giống như mười pho tượng không nhúc nhích chút nào, sau đó Hạ Thiên Tứ trưởng môn Thanh Thủy Phái bỗng nhiên lên tiếng:

“Khí tức sao có thế yếu như thế?”

Sơn chủ Nhậm Kiến Thành của Thiên Kiếm Sơn cũng ngạc nhiên lên tiếng:

“Thế quái nào lại như thế nhỉ?”

Thần Nữ Đảo đảo chủ Băng Thiên Hậu nhíu mày nói:

“Nam tính khí tức, không phải ta có thể chọn lựa thế nhưng bổn tọa cũng cảm giác có chút thú vị, các vị nghĩ thế nào nếu chúng ta đi xem một chút người này.”

Cuồng Gia Hầu bỗ bã to giọng:

“Đi chứ, sao lại không đi, ở trong nhà bế quan suốt ngày chán thấy mẹ, các ngươi không đi ta cũng theo Thiên Hậu muội muội xuống dưới đó.”

Hạ Thiên Tứ mỉm cười nói:

“Nói thế không đi sao được, mọi người cùng đi xem thế nào.”

Tiếp đọ bọn họ giáng lâm Thần giới của Cấm giới nhưng vẫn chẳng thấy cái gì, cột sáng đâm xuyên từ cả Thần giới, có điều khí tức mong manh khiên cho chư thần không ai cảm nhận được.

Khi họ nhận ra cái gì đó thì bị khí tức của mười người trấn trụ lập tức trốn trong Thần điện nhất quyết không ra, trăm vạn năm trước Cuồng Gia Hầu kéo đệ tự tới giáo huấn thật khiến cọn họ không thể nào quên.

Cột sáng kia thì họ quyết định chẳng thèm quan tâm nữa, Hạ Thiên Tứ dựa theo cột sáng phong tỏa toàn bộ không để lộ ra chút gì, bọn họ vượt qua giới khu đi xuống Siêu cấp vi diện thì thấy từ cột sáng muôn vàn tia nhỏ lướt nhanh tới các hành tinh cắm rễ xuống.

Mười lại tiếp tục lao xuống vượt qua giới khu của Thượng cấp, Trung cấp rồi xuống tới Hạ cấp vi diện, tu vi của họ lúc này đã gần như bị phong ấn hoàn toàn, họ sợ chỉ một tia nhỏ khí tức tiết lộ cũng có thể phá nát yếu ớt Hạ Vị vi diện.

Cuối cùng bọn họ tìm được khởi nguồn của cột sáng chính là Băng Thần, cả mười ngươi vây xung quanh vẻ mặt lạ lùng, Băng Thiên Hậu khẽ búng tay cả Thiên Vương Tinh toàn bộ mọi người đều gục xuống bất tỉnh.

Vốn muốn đi thăm dò cột sáng cao thủ cũng như máy bay gãy cánh từ trên không trung lạo thẳng xuống phía dưới, tuy nhiên va chạm khủng khiếp lại không khiến cho bất cứ ai trong số họ tỉnh lại.

Băng Thiên Hậu tiến tới gần thì từ cột sáng một luồng năng lượng biến ảo giống như ngọn dây leo dàn lớn kéo dại một cách chậm rãi tới nàng, mấy người kia lập tức nhíu mày, Băng Thiên Hậu khẽ cười nói:

“Tu luyện đến cấp độ của chúng ta còn sợ gì một tiểu tử Vũ Tông đang Ngộ Đạo, Vũ Tông lại ngộ ra Thượng Thần đại đạo, chuyện thú vị như thế ta muốn tìm hiểu cho rõ ràng.”

Ngọn cỏ chạm đến nàng bỗng nhiên biến ảo muốn xuyên qua bàn tay của nàng, trong lúc đó nàng liền cảm nhận được Đạo Vận của mình bị luồng sáng sao chép, còn việc nó xuyên qua người nàng là không thể nào.

Suy nghĩ một chút nàng liền búng một giọt máu đi ra thì cọng cỏ kia lập tức chộp lấy rồi nhanh chóng rụt về, đang ngộ đạo Băng Thần khí tức chợt biến đổi, cả người hóa từ Nhân thể thành Bán yêu.

Băng Thiên Hậu mỉm cười:

“Thú vị, tiểu tử này mai sau có đi lên được Thượng Thần chi giới thì mong các vị nhường cho ta.”

Mấy người nhìn nhau Cuồng Gia Hầu đang tính nói gì thì bỗng nhiên thấy Băng Thần dù nhắm tịt rõ ràng đang trong trạng thái Ngộ Đạo nhưng vẫn đứng lên, Thanh Thủy Kiếm và Sát Thần Kiếm cảm giác được gì đó lập tức xuất hiện trên tay của Băng Thần.

Cuồng Gia Hầu lúc này đột nhiên bỏ đi những gì mình từng nói quay sang hỏi Hạ Thiên Tứ:

“Sao Thanh Thủy Kiếm lại trong tay tiểu tử này?”

Hạ Thiên Tứ cười nói:

“Vứt xó Thanh Thủy Kiếm không bằng để nó tự tìm người hữu duyên, hình như tiểu tử này thực sự bốc trúng sau đó thu phục được Thanh Thủy Kiếm.”

Trong lúc họ nói chuyện Băng Thần lại thủ thế, có điều cái tư thế này làm họ cảm thấy cực kỳ quen thuộc, chân dài khẽ lướt tới trước mặt hai kiếm song song cách xa nhau tầm nửa thước, sau đó hắn bắt đầu múa kiếm.

Thần Nữ Như Hoa Cửu Thức Kiếm

Thức Thứ Nhất Họa Liên Hoa

Băng Thần thi triển hoàn mỹ đi ra liền được Băng Thiên Hậu tán dương:

“Ta có bỏ Thức thứ nhất của Thần Nữ Như Hoa Cửu Thức Kiếm vào phần rút thưởng, tiểu tử này may mắn thật đấy, đã thế thiên phú thật đáng sợ không bao lâu đã luyện ra thế này.”

Thế nhưng Hạ Thiên Tứ bỗng nhiên lên tiếng:

“Mọi người quên mất phàm nhân mỗi người chỉ rút được một món thôi sao, với lại cái quái gì thế kia.”

Băng Thần không hề dừng lại.

Thức Thứ Hai Họa Tương Tư

Thức Thứ Ba Họa U Sầu

Thức Thứ Tư Họa Bi Ai

Thức Thứ Năm Họa Tình Si

Thức Thứ Sáu Họa Chia Ly

Thức Thứ Bảy Họa Cô Phòng

Thức Thứ Tám Họa Tái Ngộ

Đến đây hắn đột nhiên dừng lại, Băng Thiên Hậu hít vào một hơi lãnh khí bởi chính nàng cũng chỉ tu luyện đến tầng thứ tám ngộ xong Họa Tái Ngộ, tầng thứ chín thì đã thất truyền từ lâu làm sao có chuyện hắn biết được.

Lần cuối nàng thấy được thức thứ chín là khi sư phụ của nàng tung ra nó cùng vẫn lạc với đối thủ trong đại chiến cách đây năm trăm vạn năm. Cả đời nàng ngoài muốn phục thù cho sư phụ còn phục hồi đủ cửu thức cho Thần Nữ Như Hoa Cửu Thức Kiếm, nếu không nếu nàng vẫn lạc thì chắc không ai có thể phục hồi lại nó.

Nàng chưa cảm khái được bao lâu thì bỗng nhiên Băng Thần đột nhiên giơ kiếm tựa vào ngực của mình, mấy vị trưởng môn khác thấy thế liền biến sắc, Hạ Thiên Tứ lập một kết giới vừa xong thì Băng Thần ra kiếm, song kiếm uốn lượn nhu cương kết hợp.

Băng Thiên Hậu quỵ xuống mặt đất miệng thì thầm:

“Thức Thứ Chín Họa Mỹ Nhân.”

“Oành....oành......oành.....”

Kiếm thức sức công phá khổng lồ, mũi kiếm dùng ngay trước mặt Băng Thiên Hậu, Hạ Thiên Tứ mỉm cười:

“Chúc mừng Thiên Hậu, thức thứ chín cuối cùng cũng được phục rồi.”

Cuồng Gia Hầu nhíu mày:

“Sao tiểu tử kia làm được, chẳng nhẽ lại là......”

Hắn lại gần nắm lấy sợi dây leo rồi búng ra một giọt huyết, rất nhanh dây leo thu lại, khí tức biến chuyển từ âm nhu thành cuồng bạo, Băng Thần lại đứng dậy thủ thế.

Cuồng Thần Giáng Lâm Quyền

Bài quyền gồm 1687 chiêu thất lạc từ rất lâu trước cả khi sư phụ hắn vẫn lạc cũng đã thiếu hơn ba trăm chiêu, lấy ra ghi hình ngọc giản hắn ta chờ đợi Băng Thần múa quyền, Băng Thần đã bị hắn ta coi như cái máy sửa lỗi.

Cũng chính vì yếu ớt nên khi Băng Thần thi triển bọn họ có thể ghi lại mọi hành động, Băng Thiên Hậu trợn trắng mắt bởi nàng quên mất ghi lại, ai mà nghĩ được đã thất lạc cao cấp như thế chiêu thức lại được một cái thằng nhóc chưa chạm Sáng Thế làm được.

Cuồng Thần Giáng Lâm Quyền có mục tiêu sẽ dễ thi triển hơn, thế nên Cuồng Gia Hầu tự mình đứng ra đối luyện, nói là đội luyện nhưng thực chất Băng Thần đánh còn hắn ta đỡ rất nhanh trôi qua nửa canh giờ thì xong, ba trăm thức sau thì lại mất nửa canh giờ bởi vì cứ mỗi thức cần dừng lại một chút.

Mấy người kia vừa thấy Băng Thần nghỉ tay liền tiến tới để dây leo sao chép đạo vận lấy đi máu huyết, Băng Thần Ngộ đạo hoàn toàn không biết gì cả mà cứ khi thì múa kiếm khi thì chém đao, rồi đâm thương bắn tiễn cái quái gì cũng làm qua một lần.

Lúc hắn đang miệt mài múa kiếm trong Thanh Thủy Thập Bát Thức thì một âm thanh vang lên:

“Mọi người đang làm gì Băng Thần vậy?”

Mấy người quay sang thì thấy Hạ Y vẻ mặt sửng sốt đầy lo lắng chạy tới, Hạ Thiên Tứ nhíu mày nói:

“Hắn đang Ngộ Thượng Thiên Đại Đạo đừng tới làm phiền.”

Hạ Y chống hổng chỉ Băng Thần rồi nói:

“Thế phiền phụ thân giải thích tại sao Băng Thần vừa múa kiếm chiêu Thanh Thủy Phái chúng ta bây giờ lại chuyển qua Tử Tinh Vô Cực Cước của Vô Ảnh Điện có được hay không?”

Hạ Thiên Tứ giật mình quay lại ôm đầu:

“Chết rồi không xem được hai chiêu cuối, đành phải xem ghi hình vậy.”

Băng Thần nửa canh giờ sau coi như xong hết tất cả, hai cha con Hạ gia cũng nhìn nhau bằng đó thời gian, Băng Thiên Nữ đột nhiên hỏi:

“Sao Hạ Y lại ở nhà của một phàm nhân?”

Hạ Y giật mình cười trừ nói:

“Hắn nhận được di vật của mẹ ta, đó lại còn là trấn phái của Thanh Thủy phái thế nên ta mới giả làm người bình thường tiếp cận hắn ta.”

Nghe Hạ Y nhắc tới mẹ nàng thì mọi người không khí có chút hạ xuống, Băng Thiên Hậu khẽ giọng nói:

“Cái này ta có thể hiểu nhưng ta muốn Băng Thần gia nhập Thần Nữ Đảo chắc không có vấn đề gì chứ?”

Mười người ở đây đều ngưng trọng, nếu như Băng Thần không thể hiện ra bản thân nghịch thiên như thế thì còn đỡ, hắn ta kinh khủng như thế thì làm sao có thể chắp tay nhường cho Thần Nữ Đảo. Đặc biệt Hạ Thiên Tứ càng không muốn bởi rõ ràng con gái của hắn và Băng Thần rất gần nhau, nếu cứ im lặng tiến tới thì tiểu tử này không phải vật trong túi rồi sao.

Nhưng khổ cái nếu lên tiếng hiện giờ sẽ không thỏa đáng, hắn nhìn qua con gái mong nàng ta có thể phá cục, hiện tại chính là lúc công sức giáo dục của hắn cần nàng thể hiện ra. Quả nhiên Hạ Y không làm hắn thất vọng, với lại nam nhân của nàng sao có thể gia nhập môn phái khác được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.