Trong quán rượu
Băng Thiên Hậu ngồi ngáp ngắn ngáp dài, lâu lâu còn làm vài hớp rượu cho tỉnh người, quán rượu này thật sự quá mức ế ẩm. Thực ra cũng do nàng nâng giá lên gấp ba lần tạo ra, bình thường chỉ có vài kẻ đam mê nhan sắc của nàng thì mới tới uống chút ít.
Thế nhưng lần nào cũng là một đại hán lông ngực dài như tóc ra phục vụ nên họ cũng không đến thường xuyên. Cái đáng nói nhất thì đây là bản thể của nàng chứ không phải Thiên Ngoại Hóa Thân, tình huống thay đổi đột ngột nên nàng phải tự hạ phàm.
Chính xác nhất là nàng tạo ra một cái phân thân chiếm 100% công lực rồi để nó ở Thần Nữ Đảo, nàng lấy cớ bế quan để tránh người tìm tới phiền phức. Lần này coi như nàng đánh cược toàn bộ mọi thứ, nàng hiện tại chỉ có mỗi cái linh hồn bất diệt thôi.
Mục đích nàng làm thế để cho chắc chắn không có ai phát hiện, đồng thời chính cái phân thân kia cũng đang ở Thượng Thần Chi Giới phong tỏa linh niệm thăm dò Vạn Giới.
Mấy người trưởng môn của Thập Phái đã quá quen với thực lực của nhau rồi, thế nên nếu nàng không để lại một trăm phần trăm công lực thì chắc chắn sẽ bị nhận ra. Huống chi chỉ cần nới lỏng một chút thì sẽ có người thăm dò xuống, mục tiêu chắc chắn là Băng Thần.
Hôm trước là ngày đầu tháng, Tần Huyền Trân liền thông báo cho nàng kế hoạch của Băng Thần. Lúc đó nàng nhận ra trong thời gian Băng Thần tìm người cũng chính là cơ hội cuối cùng của nàng, hai tháng nàng phải dùng mọi cách để lôi kéo hắn tới Thần Nữ Đảo.
Còn lý do để nàng làm thế không chỉ đơn giản vì Băng Thần là thiên tài, cái này liên quan đến Tiên Đoán của tổ sư Thần Nữ Đảo để lại. Tổ sư thần thông quảng đại tiên đoán được chính bản thân sẽ chết, sau đó còn tiên đoán được thân phận của chưởng môn 100 đời của Thần Nữ Đảo.
Nàng là cái đời thứ 68, vừa lên chức Đảo chủ thì nàng được quyền xem để biết người kế nghiệp là gì, cuối cùng nàng thấy được ba cái lựa chọn.
Đầu tiên là một người ngốc nhưng cực kỳ trung thực lại có thiên phú khủng bố sẽ kế nghiệp, Thần Nữ Đảo tuy an bình nhưng không tiến không lui, cơ nghiệp đã đi xuống chỉ có thể duy trì.
Thứ hai là một người lắm mưu nhiều kế, lo trước nghĩ sau nhưng thiên phú thua kém, Thần Nữ Đảo liên tục nhiều phen chao đảo, đổ hay lên thì còn tùy vào hành động nhất thời.
Cái thứ ba làm nàng chú ý nhất, một người thiên phú siêu cường, tinh ranh, khôn khéo nhưng vốn không phải đệ tử của Thần Nữ Đảo. Người này lên chức Đảo chủ thì Thần Nữ Đảo thiên thu không đổ, chưởng môn đời sau sẽ không còn cần thiết suy đoán, dính lên quang mang của người này cũng để Thần Nữ Đảo tiền lên không ngã.
Ngược lại nếu gây thù chuốc oán là tự cam diệt vong, mệnh được vận khí trấn giữ dù giết cũng không chết. Ngoài giao du lấy lòng thì không còn cách nào khác, trang sách này còn nhuốm máu in lên một trang giấy, điều này chứng tỏ lão tổ tiên đoán không rõ ràng đã bị phản phệ.
Cái thứ nhất nàng đoán đó là đại đệ tử Tần Huyền Trân, người thứ hai có chút mưu mô tên Cát Vi Vi, người thứ ba thì nàng đoán mãi không ra ai. Đến ngày Băng Thần xuất hiện thì nàng chợt thấy được tia sáng của cuộc đời mình, lần đầu tiên trong đời nàng muốn ăn gian.
Thần Nữ Đảo đang không ngừng yếu đi, thế nhưng vừa thấy được Băng Thần thì thất truyền kiếm kỹ trở lại hoàn thiện. Tuy nàng chưa lãnh ngộ được hết nhưng chỉ là sớm muộn, lòng tham nổi lên nàng muốn để cho Thần Nữ Đảo trải qua thiên thu vạn tái không sụp đổ.
Thế nên dù có chút liều mạng nhưng nàng vẫn làm, dù không được nàng vẫn phải làm để sau này nhỡ có hi sinh trong đại chiến tiếp theo thì cũng không thẹn với sư phụ và các vị tổ tiên. Làm thế này thì trong vòng một năm liên tục nàng không thể quay lại thân xác ở Thượng Thần Chi Giới.
Thực lực của nàng bây giờ cũng là một con số không tròn trĩnh, hôm qua rót nước sôi không cần thận dây ra tay cũng đủ làm nàng đau gần chết. Thân xác của nàng hiện tại chẳng thua gì một cái phàm nhân cả, thế nhưng đây mới là một cái dân bản địa hợp cách.
Nàng âm thầm làu bàu:
“Tiểu tử kia không phải giải quyết chút chuyện ngoài thực tại liền sẽ vào đây, không lẽ bên ngoài kia có chuyện gì khiến hắn chậm chân. Nếu hắn chuyển luôn qua Đế Vương Tinh thì ta phải làm sao, thật là quá mức nhức đầu đi.”
Đúng lúc này từ ngoài cửa Băng Thần đi vào, nhanh chóng đến quầy rồi nói:
“Tiểu thư cho ta bình rượu hảo hạng, sau đó ngươi tới nói chuyện với ta một chút đi, ngồi uống rượu một mình cũng chán.”
Băng Thiên Hậu lập tức vui vẻ mang theo loại rượu ngon nhất, pha thêm vài giọt thần tửu tới cho Băng Thần, nàng muốn chuốc say hắn ta. Sau đó lợi dụng lúc tên này say truyền đạt nhiệm vụ cho hắn, chỉ cần tên này gật đầu thì coi như nàng thành công bước đầu tiên.
Nguyệt Thần Tinh tại Hư giới từ thủa xa xưa được nhân viên của Thần Nữ Đảo tới nâng đỡ, tuy không nhiệt tình như Thanh Thủy phái nâng đỡ Đế Vương Tinh nhưng cũng không tệ. Trước tiên cho hắn thấy được cái mạnh của Thần Nữ Đảo sau đó bắt hắn thề thốt gì đó là yên tâm.
Không làm Đảo chủ thì cũng phải ép hắn làm khách khanh trưởng lão, nàng thực sự không nghĩ rằng chỉ việc gả đi đệ tử với quan hệ như thế là đủ. Nói đến cùng biến hắn thành Đảo Chủ thì vẫn tốt nhất, biết đâu chín chiêu kiếm thức sẽ biến thành mười một mười hai chiêu thì sao.
Thậm chí nếu hắn thực sự dốc huyết tâm sức vì Thần Nữ Đảo biết đầu nàng cũng thoát khỏi việc hi sinh trong đại chiến thì sao, nếu có thể sống thì ai lại muốn đi chết cơ chứ. Nàng khi đi ngang cửa tiện tay xoay tấm bảng đóng cửa cho người khác không tùy tiền vào.
Bê bình rượu tới trước mặt Băng Thần nàng ta mỉm cười nói:
“Hoan nghênh công tử tới đây, cũng lâu rồi ta không thấy được ngươi.”
Băng Thần nhìn gương mặt sinh đẹp không thua gì Hương Thiên Ánh không khỏi nuốt nước bọt một cái, nếu thực sự nàng mang Không Gian Hệ Nguyên Lực thì tốt quá.
Hắn khẽ giọng hỏi nàng:
“Lần trước cô nương giới thiệu cho ta gia nhập Thần Nữ Đảo bằng nhiệm vụ cho chức nghiệp cấp độ Truyền Thuyết thì thiên phú cũng phải không tệ. Không biết cô nương Nguyên lực hệ gì? “
Câu này rất lâu rồi chưa ai hỏi nàng cả, thế nhưng niềm tự hào của nàng từ xưa tới nay vẫn thế:
“Ta là Không Gian hệ nguyên tố, có trưởng bối từng nói trong tỷ tỷ người cũng không ra được một cái Không Gian hệ nguyên tố thuần khiết và mạnh mẽ như ta.......”
Băng Thần ánh mắt sáng lên trong lòng thầm hô quả nhiên là nàng, thế nhưng vẫn có chút nghi hoặc:
“Ngươi có thiên phú như thế tại sao ta cảm giác ngươi chẳng có chút nguyên khí ba động nào thế? “
Đã nghĩ sẵn cách đối phó từ khi hắn ta chuẩn bị hỏi nàng liền nửa giả nửa thật nói:
“Trưởng bối của ta cho ta một loại công pháp, tu luyện thứ này thì toàn bộ nguyên lực hấp thụ đều chuyển thành Không Gian hệ tinh thuần Nguyên Khí. Thế nhưng để đạt được như thế thì bắt đầu từ đến tận 100 năm sau ta không được để một chút nguyên khí nào lọt vào người.
Dù cho có lọt thì khi ta tu luyện tới tuổi này thì nó cũng sẽ tự đẩy ra ngoài thôi, thế nên không chỉ bây giờ, rất lâu sau này ngươi vẫn sẽ thấy ta là một cái người thường.”
Băng Thần đưa tay ra chộp lấy tay của nàng, một cái cái người chơi cấp 400 ngang với Vũ Tướng đỉnh Phong thì làm sao một thường nhân như nàng có thể chống trả được. Hắn đưa nguyên lực vào chạy một vòng thì thấy đúng là Không Gia Hệ hiếm có, căn cơ của nàng cũng cực kỳ vững chắc đến mức hoàn hảo.
Băng Thiên Hậu âm thầm thở ra một hơi, may mắn lần này là bản thể phân thân nếu không sẽ phiền to, lúc này nàng quả thực là người thường bởi thân thể bị phần kia chiếm hết sạch nguyên khí. Thậm chí tuy nói đây là bản thể nhưng chỉ tính phàm xác, thứ khiến nó là bản thể bởi linh hồn nàng hơn chín thành đều trú ngụ trong đây.
Thuần khiết nhất linh hồn, còn phân mang uy lực bá đáo kia đã ở lại Thượng Thần Chi Giới rồi.
Tưởng rằng hắn thăm dò xong sẽ buông tay thì đột nhiên hắn nắm chặt hơn, vẻ mặt thâm tình nói:
“Cô nương có biết tại sao hôm nay ta quay lại đây không?”
Nàng khó hiểu trả lời:
“Ta không phải ngươi làm sao biết được.”
Băng Thần giọng nói ngọt ngào:
“Bởi lần trước ta nhìn thấy nàng một lần liền nhớ mãi không quên, đêm đêm nằm mơ còn thấy được nàng. Suốt hơn một tháng ta không dám đi tìm nàng bởi ta sợ tới tìm nhìn thấy sẽ không đi được, hôm nay ta dành hết dũng khí để đến đây tỏ tình.”
Nhìn vẻ mặt thâm tình của hắn nếu nàng không được để tử thông báo rằng hắn ta ở cùng nữ nhân khác cả một tháng, sau đó hạnh phúc trong ảo cảnh trăm năm thì sẽ tin thật. Giảo hoạt tiểu hồ ly muốn qua mặt lão nương, vốn không muốn lừa người sớm quá bây giờ phải cho hắn biết tay vì dám ức hiếp đồ đệ của nàng.
Nàng không biết được Băng Thần lấy đi trinh tiết cùng cả trái tim của Tần Huyền Trân, thế nhưng nàng biết được đệ tử nàng bị hắn lừa đánh cho mười trận thua ép gia nhập công hội. Rõ ràng biết thắng chắc vẫn ức hiếp nữ nhân, sao có thể không trừng trị hắn được.