Thú Tu Thành Thần

Chương 543: Chương 543: Thiên Long Môn




Băng Thần thấy ba người tính làm thiệt thì đành phải lên tiếng:

“Ba vị khoan đã, hãy nghe ta nói một lời có được không?”

Ba ngươi quay lại cẩn thận hỏi:

“Ngươi đã có quyết định của mình rồi ư?”

Băng Thần gật đầu nói:

“Bây giờ ta nhận ai làm sư phụ thì cũng sẽ khiến hai người khác không vui, ta nghĩ lên chọn người khác hoặc bái đồng thời ba người làm sư phụ thì tốt hơn, với lại hiện tại thì ta cũng không phải chỉ có một sư phụ, mấy ngài xem xem nếu không đồng ý thì ta sẽ chọn người khác.”

Ba người nhìn nhau một chút sau đó nói:

“Ngươi đợi ở đây một chút, chúng ta cần thương lượng một chút.”

Băng Thần gật đầu cười nói:

“Các ngài cứ tự nhiên.”

Ba người sau đó biến mất tại chỗ, không ai biết họ đi chỗ nào cả, Băng Thần ngồi yên một chỗ chờ đợi, Lý Thiên Vương nhìn hắn hỏi:

“Ngươi đến thế giới này không lâu thế thì đã có nơi ở chưa?”

Băng Thần gật đầu nói:

“Nơi ở thì ta đã có rồi, tuy ta mới đến đây nhưng cũng do có người tiếp dẫn, ngài ấy là tổ tiên của một trong những nư nhân của ta.”

Lý Thiên Vương nghe thấy thế thì cười nói:

“Nhìn vẻ ngoài của ngươi thì đã đủ nói lên tất cả, chưa kể ngươi còn có tài như thế này.”

Băng Thần mỉm cười nói:

Cám ơn ngài quá khen nhưng ta tin trong ngồi trường lớn nhất thế giới như Thiên Vương học viện thì có lẽ không thiếu anh tài giỏi hơn ta.”

Lý Thiên Vương lắc đầu cười nói:

“Nếu có người hơn được ngươi thì ba người kia đã không cần phải giành đánh nhau rồi, thú thật ta cũng muốn có một đệ tử như ngươi thế nhưng có lẽ ta không đủ may mắn, với lại ta cũng không biết có thể dạy cho ngươi cái gì nữa.”

Băng Thần nhìn Lý Thiên Vương hỏi:

“Không biết khi ta vào học viện thì ta sẽ được học những cái gì?”

Lý Thiên Vương nghĩ một chút rồi nói:

“Rất nhiều thứ, có điều khả năng của ngươi đã quá cao thế nên ngoài thực chiến thì không có gì đáng giá để ngươi học tập.”

Băng Thần mỉm cười nhìn Lý Thiên Vương hỏi:

“Thực chiến ư?”

Lý Thiên Vương thấy Băng Thần như thế thì hỏi:

“Ngươi có vẻ tự tin vào trình độ chiến đấu của mình?”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Đúng như tiền bối nói ta rất tự tin vào khả năng chiến đấu của mình, chỉ cần không quá chênh lệch tu vi thì ta không sợ.”

Lý Thiên Vương mỉm cười nói:

“Ngươi tự tin như thế thì tốt, trong học viện cho phép tự do quyết đấu, nếu ngươi thích có thể thoải mái chứng tỏ khả năng của mình bằng cách xin quyết đấu với những người mạnh hơn mình.”

Băng Thần gật đầu nói:

“Ta nghe nói học sinh phải vào được thứ 20 vạn thì an toàn mới được đảm bảo, đương nhiên ta phải phấn đấu hết sức của mình để leo ít nhất tới đó rồi.”

Lý Thiên Vương nghe thấy thế thì thở dài nói:

“Chuyện về học viện chắc ngươi có nghe ít nhiều rồi, nhiệm kỳ này có ta làm hiệu trưởng thì mọi thứ sẽ khác so với trước, ngươi dù ở vòng ngoài chắc vẫn có thể yên tâm tu luyện, dù cho mấy tổ chức kia có gan bằng trời cũng không dám bắt ngươi.

Trừ khi bọn họ muốn tổ chức của mình xụp đổ, ngươi không thể tưởng tượng được sức uy hiếp của ba vị này đâu, huống chi ta nghe nói phía trên ba người còn có một vị đại năng khác nữa, bất cứ ai trong ba người nhận người làm đệ tử thì ngươi cũng an toàn.”

Băng Thần nghe thấy thế thì ánh mắt không khỏi sáng lên:

“Ngài nói thế thì ta cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều, thực sự khi nghe tin tức về tình hình bất ổn gần đây thì quả thực ta vẫn hơi lo lắng.”

Lý Thiên Vương cười nói:

“Ta dám chắc con đường tu luyện của ngươi sẽ an toàn nhưng áp lực cũng không nhỏ đi một chút nào đâu, ba vị kia nổi tiếng liều mang khi tu luyện, ngươi nếu là đệ tử của bọn họ thì cũng có thể phải tiếp nhận những yêu cầu tu luyện khắt khe của bọn họ.”

Băng Thần thản nhiên nói:

“Tu luyện phải có cái đích lớn thì mới tốt, mấy ngài ấy nếu thu ta làm đệ tử thì tất nhiên ta sẽ hoàn thành hết các nhiệm vụ ngài ấy giao.”

Lý Thiên Vương nhìn hắn tự tin vô cùng thì cũng không biết phải nói gì nữa, cũng đún lúc này thì ba vị kia đã trở về, không biết chuyện gì xảy ra nhưng áo bào trên người bọn họ đã được thay mới hết rồi.

Đỉnh Liêm vuốt râu rồi nói:

“Chúng ta đã thương lượng với nhau về trường hợp của ngươi, sau khi thương lượng thì chúng ta đã quyết định nhận ngươi làm đệ tử, nhưng ba ngươi chúng ta đã phân ra thứ tự rõ ràng ngươi không được nhầm lẫn.”

Băng Thần gật đầu nói:

“Chuyện nhỏ thôi.”

Đỉnh Liêm chỉ vào chính mình rồi nói:

“Ta là Đại sư phụ, Sở Nam xếp hàng thứ thứ hai Nhị sư phụ, Trọng Phàm xếp hàng thứ ba Tam su phụ.Trong ba người chỉ có mình ta chưa từng có đệ tử còn hai người bọn họ hiện tại những người khác đã thành danh, ở bên cạnh học tập thì có hai người.

Lý Tầm Yên sư phụ là Trọng Phàm đang học tập Phù Đạo, Hồng Phất Nữ sư phụ là Sở Nam đang học tập Trận Đạo, ngươi nhớ phải lễ phép với hai người bọn họ, nghi thức nhận đệ tử bọn ta cũng miễn cho ngươi luôn.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Tất nhiên ta sẽ kính trọng hai vị sư tỷ.”

Đỉnh Liêm gật đầu cười nói:

“Ngươi cũng lên theo truyền thống của chúng ta, khi được chúng ta nhận làm đệ tử thì nhất định phải đạt đệ nhất trong Tân Sinh chiến diễn ra vào ngày mai, sau đó trong vòng một tháng đạt được thứ hạng 20 vạn.”

Băng Thần gật đầu thản nhiên nói:

“Còn gì nữa không vậy?”

Đỉnh Liêm lắc đầu nói:

“Trước tiên chỉ như thế thôi, ngươi sẽ ở tại dưới Thiên Vương tháp cùng hai vị sư tỷ, chúng ta sau đó sẽ bế quan một tháng, sau khi xuất quan chúng ta sẽ kiểm tra thành quả tu luyện của ngươi.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Ta đã rõ rồi.”

Đỉnh Liêm bỗng nhớ ra cái gì rồi nói:

“Tuy không có nhiều đệ tử nhưng chúng ta còn có rất nhiều người học sinh, những người đó sẽ được thông báo cho biết thân phận của ngươi, tất cả sẽ gọi ngươi là sư huynh thế nên ngươi đừng có cảm giác lạ lùng cũng không phải thắc mắc.”

Còn môn phái của chúng ta tên là Thiên Long Môn do tổ sư Đạp Thiên Vân sáng tạo ra, ngươi phải luôn tôn kính ngài ấy, nếu không sẽ khó được tổ tiên phù hộ, tuy ngươi rất giỏi nhưng Thiên Long Môn có rất nhiều bí kỹ chỉ có đệ tử như ngươi mới trực tiếp được học, bọn ta tin cũng phải mất rất nhiều thời gian ngươi mới học được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.