Thú Tu Thành Thần

Chương 488: Chương 488: Thư giãn trước đại chiến




Băng Thần cười nói:

“Thế thì mọi ngươi đi ra ngoài thế giới thực tại đi rồi ta đưa cho mỗi người một bản, còn bây giờ mọi người đã thống nhất thì chúng ta chia nhau ra ai làm việc lấy thôi.”

Phạm Thiên Hà nhìn hắn hỏi:

“Thế ngươi định làm gì hả Thần Băng?”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Bây giờ lượng kinh nghiệm quá lớn muốn một ngày thăng một cấp cũng khó, thế nên ta muốn ra ngoài thư giãn đầu óc, nếu không ngày mai chỉ vì chút căng thẳng cá nhân dẫn tới thất bại tập thể thì không đáng có.

Ngày mai là ngày cực kỳ quan trọng thế nên ta không nghĩ trong những giờ phút đó sẽ không thể sao lãng dù chỉ một giây, mọi người cũng sớm hoàn thành phương án rồi nghỉ sớm đi nếu không ngày mai sẽ rất dễ xảy ra vấn để đấy.”

Mọi người nghe Băng Thần nói thì cảm thấy cũng thật sự hợp lý dù sao thời gian không nhiều, nếu lên được cấp thì không nói còn nếu không được tác dụng gì thì nghỉ ngơi tốt hơn thật, dù sao ngày mai đại chiến rất có thể kéo dài nguyên ngày.

Như thế chỉ cần mất tập trung thì rất có thể sẽ trổ thành tội đồ hại mọi người thảm thương, Băng Thần mỉm cười nói:

“Những người mạnh nhất sẽ ở trong đội đặc biệt thì sáng mai mới được thông báo như thế sẽ tránh được trong hàng ngũ chúng ta có gián điệp.”

Phạm Thiên Hà mỉm cười nói:

“Được rồi ngươi đi nghỉ đi.”

Băng Thần gật đầu nói:

“Để ta kiểm tra lại một chút những trang bị, nước thuốc rồi thoát khỏi trò chơi.”

Phạm Thiên Hà gật đầu nói:

“Thế thì ngươi đi nghỉ đi ta đi an bài cùng tập dợt trước một chút, ngày mai có lẽ trọng trách của ngươi rất lớn đấy.”

Băng Thần đi ra một khoảng rừng vắng sau đó lựa chọn thứ mình cần.

“ Ta muốn lựa chọn phần thưởng của mình.”

Thần Băng người chơi đã muốn chọn lựa phần thưởng của mình xin vui lòng đội một chút.

Một cái bảng hiện lên.

Nhưng thứ đồ trong đây không mang tính duy nhất mà người chơi có thể lựa chọn.

Trong bảng thì có muôn màu muôn vẻ đồ vật làm Băng Thần chú ý cũng rất nhiều thứ, thậm chí hắn ta còn thấy được một cục Luyện Ngục Thần Thạch khác nữa cơ số lượng thì cũng chỉ còn có một.

Băng Thần suy nghĩ một chút rồi cảm thấy mình lên tìm một thứ có lợi cho tu vi ngoài thực tại của mình thì hơn, bởi vì dù sao nếu tu vi trong Tân Sinh quá chệnh lệch với thực tại thì cũng không thể có được 100 % sức mạnh.

Chỉ khi nào thân thể thực tại cùng cấp độ Tân Sinh suýt soát nhau thì 1 cộng 1 mới bằng hai, trong Tân Sinh bây giờ không thiếu người trẻ tuổi cấp độ 1000 nhưng tuy đạt được thực lực tương được Siêu Thoát nhưng mang ra thực tại thì chỉ hơn cấp độ bọn họ 1 đại cảnh giới là tốt lắm rồi.

Băng Thần hô lên:

“Ta có thể tìm kiếm món đồ mình cần bằng tên?”

Hệ thống đáp trả

Có thể

Băng Thần hít sâu một hơi nói:

“Ta muốn Vận Rủi Đan.”

Một lúc sau một viên đan dược quen thuộc hiện ra trên bảng, Băng Thần không chút nào do dự lựa chọn lấy nó, ánh mắt hắn toát lên vẻ vui mừng thầm nói:

“Như thế này thì ta có thể sử dung Âm Dương Song Tu Thần Quyết thường xuyên hơn rồi.”

Vận Rủi Đan

Độ quý hiếm: Loạn Tượng

Tác dụng:

- Người bình thường uống phải vận rủi một nghìn năm.

- Bị dính nguyền rủa cấp Chân Thần trở xuống trung hòa 20 %

Thần Băng người chơi đã từng sử dụng Vận Rủi đan thế nên dược hiệu giảm 50%.

Băng Thần quan tâm quái gì hắn ta ném thẳng đan dược vào miệng nuốt chửng, hắn ta biến ra ngoài thực tại sau đó ngay lập tức kiểm tra thân thể mình, tuy nhiên để cẩn thận hắn ta vẫn không biến thành nam nhân ngay mà hỏi Thời Gian.

“Thời Gian cho ta biết chính xác tình trạng cơ thể ta lúc này thế nào rồi?”

Thời Gian im lặng một lúc rồi nói:

“Ta cảm nhận được sau khi nguyền rủa giải được bảy thành thì ngài đã có thể trở thành nam nhân bốn ngày trong một tuần, nếu nguyền rủa mà tiếp tục được giải thì Tân Sinh rất có thể sẽ ghi nhận ngài là nam nhân, khi đó trong Tân Sinh ngài cũng có thể giống như thực tại phân ra hai dạng nam nữ.”

Băng Thần im lặng hỏi:

“Một chút là bao nhiêu?”

Thời Gian lắc đầu nói:

“Ta không dám chắc nhưng cũng chỉ từ một đến hai thành mà thôi, trong cơ thể ngài nguyền rủa đang rất lép vế rồi, nếu ngài còn gặp những cơ hội như thế này nữa thì rất có thể ngài sẽ chỉ biến thành nữ nhân trong điều kiện đặc biệt nào đó mà thôi.”

Băng Thần gật đầu nói:

“Thế ngươi nghĩ nếu ta chiếm lấy Tùy Thiên Ngọc thì sẽ giải được mấy thành của nguyền rủa?”

Thời Gian lắc đầu nói:

“Những chuyện như thế thì ta làm sao biết được, kiến thức của ta còn kém hơn cả ngài về chuyện đó, trước đó ta có biết Thiên Thần Huyết Mạch là gì đâu, nếu ngài hỏi tình trạng cơ thể ta thì muốn biết gì ta sẽ cho ngài biết cái đó.”

Băng Thần thở dài nói:

“ Thôi được rồi giải được chút nào thì hay chút đó vậy, có lẽ lên dùng chiêu cũ thôi.”

Thời Gian nhỏ giọng nói:

“Ngài có ý định ngủ mẹ của Thiên Hương ngươi không cảm thấy có lỗi với nàng sao?”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Nếu ta thấy có lỗi thì đã không ngủ Thiên Hà càng không thu Tử Mộng, Tử Lan, Khương Ngọc Hà, Băng Linh, Băng Phượng, một lần cũng thế mà nhiều lần cũng vậy ngươi nói xem ta cảm thấy có lỗi làm gì cho mệt người.”

Nói xong hắn ta đi ra phòng bếp bắt đầu chế biến đồ ăn thức uống, phải chuẩn bị mồi như để bẫy con mồi ngon chứ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.