Băng Thần cạn lời, nàng nói quá đúng, bây giờ hắn chỉ có thể xem nàng nói những cái gì rồi tính tiếp.Khang Tiểu Vũ cũng rất nhanh chóng thông báo luật lệ:
“Thứ nhất ngươi không được vào phòng của bất cứ ai nếu không được cho phép, thứ hai phòng tắm, phòng vệ sinh dành riêng cho ngươi đều ở lầu một thế nên trừ khi có người gọi nếu không đứng lên.Thứ ba ngươi không được tiết lộ thông tin cá nhân của bất cứ người nào, thứ tư ngươi sẽ gọi chúng ta bằng tên trong Tân Sinh.”
Băng Thần ngạc nhiên hỏi:
“Ba vấn đề đầu thì ta có thể hiểu thế nhưng vấn đề thứ tư có thể cho ta xin lời giải thích được không.”
Khang Tiểu Vũ nhìn hắn sau đó cười nói:
“Thứ nhất nếu trong Tân SInh chúng ta không thể xưng tên của mình, đó là nguyên tắc, gọi nhau như thế thì sẽ làm chúng ta dễ dàng hơn.Tất nhiên nếu ngươi có thể đặt tên thật của mình thành tên nhân vật thì không có vấn đề, nhưng xác xuất đó quá nhỏ bé.”
Băng Thần gật đầu , không ngờ Tân Sinh còn có cái quy tắc lạ lùng như thế, Khang Tiểu Vũ nhìn hắn nói:
|
“Ngươi cũng yên tâm đi do Nữ Nhi Hồng lần trước mở ra xếp hạng năm nên có chút đặc quyền, hội trưởng cùng hội phó có thể lấy tên thật, các trưởng lão thì có thể lấy Kim Thiên cùng một từ ghép bất kỳ.Ta cũng đã quyết định thống nhất cùng bọn họ, lấy tên theo tiếng hán từ một đến mười hai, tên bọn họ sẽ có ba đến bốn từ còn bọn ta sẽ có hai từ.”
Cười một tiếng hắn ta nói:
“Thế thì còn dễ dàng hơn việc nhớ tên từng người, không có vấn đề gì cả.”
Khang Tiểu Vũ thấy hắn không có ý kiến gì cả thì nói:
“Nếu ngươi đã không có ý kiến thì chúng ta hoàn thành quy tắc trong tòa biệt thự này, không ai có ý kiến gì khác thì chúng ta chia nhau ra nghỉ ngơi thôi.”
Băng Thần cười mỉm nói với Tử Mộng:
“Phòng ngươi ở đâu chúng ta đi nghỉ nào.”
Tử Mộng chưa lên tiếng thì Tử Lan đã nói:
“Cho ta đi với.”
Sau đó Băng Thần cười ha hả ôm hai cô nàng hướng về phía phòng của Tử Mộng, Khang Tiểu Vũ cùng mấy cô gái khác nhíu mày.Các nàng không thích nhưng chuyện riêng tư của bọn họ thì không ai có quyền can thiệp, nàng đành nhắm mắt cho qua.
Rất nhanh tất cả đều đi nghỉ ngơi dù sao ngay mai cũng còn nhiều việc phải làm, quan trọng nhất là Tân Sinh sẽ mở ra vào tối mai. Nhưng tối hôm này lại có hai người không được ngủ yên đó là Trịnh Vũ Cầm cùng Khang Tiểu Vũ, khi vừa vào phòng của mình sau thì bọn họ đã nghe thấy âm thanh giống mấy bộ phim người lớn.
Do là dị năng giả thế nên giác quan của họ quá nhạy bén, Băng Thần cùng hai cô nàng kia lại không có chút gì gọi là lịch sự cả.Vốn tưởng rằng chuyện này chỉ kéo dài khoảng nửa tiếng thôi nhưng các nàng đã nhầm, đến tận năm giờ sáng thì phòng chính giữa mới yên tĩnh.
Các nàng là nữ nhân chưa qua chuyện nam nữ nhưng với kiến thức từ trên internet thêm trí tưởng tượng khiến các nàng hoàn toàn không thể nhắm lại mắt của mình. Buổi sáng khi mấy cô gái lờ mờ tỉnh dậy thì bỗng nhiên nghe thấy mùi thơm quyến rũ từ hường phòng ăn tỏa ra.
Thậm chí kể cả mất ngủ Khang Tiểu Vũ cùng Trịnh Vũ Cầm cũng cố gắng để đi ra bàn ăn, vốn đợi đến bảy rưỡi mới có đồ ăn, bây giờ mới chỉ bảy giờ thôi mà. Khi đến phòng ăn thì thấy Băng Thần đang đeo tạp dề nấu ăn , Tử Mộng cùng Tử Lan hai người thì đang vui vẻ thưởng thức bàn ăn đầy món.
Băng Thần sớm cảm giác có người tiến đến thế nên quay đầu lại nhìn xem, không ngoài dự đoán của hắn, hắn ta nhìn các nàng mỉm cười nói:
“Mọi người có ăn sáng không, nếu có thì ngồi xuống ăn cho vui.”
Hắn vốn chỉ khách sáo bởi đồ ăn trên bàn tuy nhiều nhưng cũng chỉ đủ cho năm người là hết cỡ.Thấy các nàng lấy bát đũa ra ngồi thành vòng tròn quanh chiếc bàn lớn thì hắn thở dài, xem ra mình lại tốn công rồi.
Mở tủ lạnh lấy thêm nguyên liệu, những món làm chỉ mất một hai phút như salat hắn làm khá nhiều, bảy cái đuôi cũng nhanh chóng gọt cắt rau củ.Rất nhanh chỉ sau mười năm phút trên bàn đã có rất nhiều món như trứng xào cà chua, khoai tây cà rốt với thịt sườn, thịt bò sào súp lơ. Cơm chiên Dương Châu cũng được hắn làm một chảo lớn.
“Ăn đi mọi người, hôm nay ta đãi.”
Mấy cô gái chỉ chờ có thế, các nàng đều là tiểu thư nào đâu biết mấy chuyện giống như nấu ăn, nhìn món thịt nướng trên bàn thì các nàng càng thích.Màu thịt vàng óng, tươi ngon mọng nước, cắn một cái thì cả người đêu cảm giác sảng khoái.
Khang Tiểu Vũ ăn ngon lành cười nói với Băng Thần:
“Đây là thịt gì thế?”
Băng Thần nhìn nàng cười nói:
“Thịt này là đặc sản của quê hương ta, mọi người cứ ăn thoải mái, nó cũng giống như thịt heo vậy thôi, chỉ là cách chế biến khiên nó khác lạ mà thôi.”
Trịnh Vũ Cầm húp một miếng canh ánh mắt trở lên kinh dị nhìn hắn hỏi:
“Sao ta cảm giác sau khi ăn canh cá thì thân thể sức lực có thêm một chút vậy.”
Băng Thần vừa gặm thịt vừa nói:
“ Ta cảm giác thân thể ngươi có chút không khỏe, thế nên ta làm canh cho dưỡng thể, thứ này cũng là đặc sản của quê hương chúng ta đó. Thế nào mùi vị không tệ chứ.”
Trịnh Vũ Cầm quả thật thân thể không tốt, nếu không với thiên phú của nàng làm sao chỉ có chút tu vi như thế. Băng Thần cho nàng làm riêng món canh khiến nàng rất cảm động, hai ánh mắt long lanh nhìn hắn chân thành nói:
“Cám ơn ngươi ra rất nhiều Băng Thần.”
Khang TIểu Vũ nhìn lướt qua một lượt thì thấy có một điều khác lạ, Trịnh Vũ Cầm không chỉ có đặc quyền như thế, trên chén của nàng còn có một trái trứng chiên đẹp đến kỳ lạ. Mấy cô gái trong đội ngũ của Băng Thần cũng thế, nhìn Mạc Khanh híp mắt khi căn một miếng trứng nàng hơi nhíu mày.
Ngồi cạnh Trịnh Vũ Cầm nàng khoét một chút lòng trắng của quả trứng chiên bỏ vào mồm, hương vị thơm ngọt lại có chút vị dắt của lòng trắng. Quan trọng nhất là nàng cảm thấy tinh thần lực của mình có một chút dao động, di năng giả cũng giống như Pháp giả rất cần tinh thần lực chèo chống.
Thứ này có thể tăng tinh thần lực khiến nàng rất bất ngờ nhưng thấy sự phân biệt đối sử của Băng Thần thì nàng lại không vui.
“Ta muốn ăn trứng chiên giống các nàng.”
Khang Tiểu Vũ bất mãn lên tiếng
Băng Thần nhìn nàng mỉm cười nói:
“Hết rồi.”
“Thế đi làm đi.”
“Không làm kịp.”
Băng Thần quả thực không làm kịp, huống chi nguyên liệu quý hiếm như thế này hắn keo như thế không phải người của mình dễ gì hắn bỏ ra.Khang Tiểu Vũ nhìn chằm chằm bát cơm của hắn nghiêm túc, đổi với ta.Băng Thần rất hào phóng, gắp lấy trái trứng chiên hắn đưa bát cơm của mình cho nàng.
“Ngươi không đùa ta chứ.”
Băng Thần thấy nàng đã ở biên giới bạo phát thì đành thôi, hắn lấy trái trứng đặt vào bát rồi đưa cho nàng.Nàng bắt con chiên trứng với trứng chiên mà quên luôn việc trả lại cho hắn bắt cơm, Băng Thần chán nản gắp đồ ăn.
Bốn chị em Trình gia cùng Mạc khanh sau khi thương thức món trứng chiên thì cũng không thể tin tưởng nhìn về phía hắn.Nam nhân này lại làm ra một món ăn thần kỳ như thế.