Thú Tu Thành Thần

Chương 320: Chương 320: Tuyệt vọng chiến đấu




Nhưng Miêu Lam cũng biến mất ngay sau đó, hai người chiến đầu trong mắt người bình thường thì đã hoàn toàn không còn nhìn thấy gì nữa rồi, một trên chiến cân tài cân sức.

Có điều đó chỉ do họ nghĩ mà thôi, Băng Thần cười mỉm hô to:

“Long Trảo Thủ “

Miêu Lan nhíu mày nàng nghĩ hắn lại xai liêu âm cước bởi bàn tay hắn thậm chí không có nguyên khí gia trì, nhưng nàng đã nhầm tay Băng Thần vẫn cứ thẳng tiến chụp vào trái bóng trước mặt nàng, do quá sợ hãi nàng lập tức lui lại có điều Băng Thần vẫn kịp ngắt một cái khiến nàng thấy hơi sót.

Khi hai người hiện hình thì Miêu Lam mặt đã đỏ thấu ánh mắt căm phẫn nhìn về phía Băng Thần, nhưng sao có thể trách Băng Thần được, cũng do trong đám yêu thú đầu lông thì chỉ có mình nàng là da trắng hồng như nhân loại, rõ ràng là đột biến mà ra.

Sau đó Băng Thần lại một lần nữa biến mất, Miêu Lam trên người lôi điện lóe lên liên tục cào vào không khí một cách đầy bất lực bởi Băng Thần đã quyết định đánh thật và nàng không thể phản kháng.

“Bụp “

Một quyền vào phần bụng nàng lập tức gục người xuống hoàn toàn bất tỉnh, Băng Thần mỉm cười ôm lấy cô nàng lên vuốt ve làn da trắng hồng mịn màng cười tà nói:

“Đừng trách ta nhé cô gái, hehehe “

Nhưng khi hắn còn đang cười tươi thì cảm giác nguy hiểm hướng về phía mình, hắn ta liên tục ngay sau những nơi hắn ta lui thì rất nhiều những mũi băng cắm xuống dưới mặt đất, có một cái còn cắt đứt áo của hắn ta.

Băng Thần nhìn về chỗ Miêu Lam nằm thì thấy một nữ nhân đã ôm nàng giao cho một người giám khảo, nữ nhân kia nhìn về phái Băng Thần lạnh lùng nói:

“Ngươi dám đả thương hầu nữ của ta, ngươi thật đáng chết.”

Băng Thần nhìn nàng cười hì hì nói:

“Ta cuối cùng cũng biết cô nàng kia làm sao lại kiêu ngạo như thế hóa ra cũng từ ngươi mà ra, nhưng ta nghĩ ngươi phải cố lên nếu không những người ứng chiến đằng sau ngươi ta nghĩ sẽ không có nhiều người chịu được ta đâu.”

Băng Thần tuy nói thế nhưng lại rất cẩn thận xem xét nàng

Tính danh: Phượng Lam Băng

Thực lực: Vũ Tông cửu trọng thiên

Huyết mạch: Băng Phượng Hoàng ( Chân Thần huyết mạch)

Thể chất: Thuần Băng Thể ( Chân Thần Thể Chất )

Đẳng cấp:25

Lực lượng:15 triệu

Tốc độ: 12 triệu

Trí lực: 30

Thiên phú: 94

Hồn lực: 0

Pháp lực:0

Nguyên tố: Băng, Lôi, Phong, Thủy

Tuổi thọ:4 vạn

Độ thiện cảm: 100

Danh hào:Nhân Tông (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Vũ Sư 100% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi dối phương huyết mạch cao cấp.)

“Một kẻ mạnh chân chính có vẻ không giỡn được nữa rồi.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Để xem ngươi làm được những gì, cố lên cô gái.”

Nói dứt lời Băng Thần hoàn toàn thả ra huyết mạch uy áp chuyển hóa thành bán yêu, mười một cái đuôi phiêu phù, mái tóc trắng lại dài ra thêm tung bay trong gió, vảy rồng óng ánh như kim cương che kín chân tay giống như một bộ giáp.

Nhân loại yếu đuối xung quanh đồng loạt quỳ xuống, những yêu thú khác cũng như thế bọn họ không quản được đầu gối của mình nữa, thậm chí Vũ Thần cấp yêu thú trong lòng nhịp tim cũng sai biệt.

Mã Hận Thiên cố giữ điềm tĩnh nói với Long Hiên Viên:

“Một người như thế này tại sao lại có thể xuất hiện ở hành tinh yếu đuối như thế nhỉ? “

Long Hiên Viên cười nói:

“Xuất thân của hắn đến giờ vẫn còn là một bí ẩn, theo điều tra thì hắn theo một lỗ đen đi tới, ta nghĩ ngươi lên khống chế người của mình lại.”

Mã Hận Thiên liền dùng nguyên lực bọc lấy âm thanh truyền âm cho tất cả những người Vũ Thần:

“Kẻ này thần phận không tầm thường ai có ý định gì thì lập tức dập tắt ngay, coi chừng kỹ người nhà mình nếu không thì không cần người nhà hắn tìm tới mà chính ta sẽ diệt đi gia tộc các ngươi.”

Những người động tâm lập tức lạnh buốt từ đầu tới chân, chính bọn họ đều không hiểu vừa nãy mình nghĩ gì, con cháu bọn họ vì cái gì có thể tung hoành không lo bị hại, chuyện căn bản như thế lại quên.

Một người đàn ông trung niên nói với Mã Hận Thiên:

“Ngài nhìn xem Băng nhi nàng ấy bị ảnh hưởng, huyết mạch của tên này đã vượt cả nàng gấp nhiều lần nếu thì sẽ không có chuyện như thế này.”

Mã Hận Thiên không nói gì, chính hắn đã từng dùng uy áp thủ Phương Lam Băng nhưng không hề có tác dụng, khi đó hắn đã rất vui mừng nhận nàng làm đồ đệ nối nghiệp, sau khi nghiên cứu không biết bao nhiêu tài liệu cổ thì hắn mới biết nàng huyết mạch đã đạt mức chân thần.

Chỉ cần có gắng nuôi dạy thì sẽ có một vị Chân Thần xuất thân từ Thiên La Tinh nhưng bây giờ kẻ mang huyết mạch của Thần linh lại bị ép đến mức khó thở bởi một người có đẳng cấp thấp hơn mình.

“Kẻ này rốt cuộc là chuyện gì?”

Mã Hận Thiên bắt đầu cảm giác nhức đầu, trên cả Chân Thần Huyết mạch thì chỉ có Thần Vương nhưng trong sử kí có truyền Thần giới Thần Vương chỉ khi ngang thì mới có thể áp kẻ dưới bằng uy áp huyết mạch.

Thế nhưng kẻ này dù yếu hơn rất nhiều nhưng vẫn áp được thiên tài mạnh nhất muốn đời của Thiên La Tinh, trận chiếc này khó đánh rồi,Phượng Lam Băng có gắng hết sức mới bình tâm lại, Băng Thần thì mỉm cười rồi nói:

“Không bắt nạt ngươi nữa ta sẽ thu lại huyết mạch.”

Hắn thu lại huyết mạch sau đó ánh mắt quét lên phía trên các vị Vũ Thần giống như thợ săn nhìn con mồi vậy , tất cả liền ngay lập tức có chung một nhận thức:

“Kẻ này nhất định có chỗ dựa nếu không sao có thể khiếu khích cả bọn họ.”

Phượng Lam Băng lập tức tạo ra hàng trăm mũi băng phóng tới phía Băng Thần nhưng 11 cái đuôi chỉ khẽ vẩy những chiếc sắc lẻm Băng Nhận như tuyết vỡ tan, hắn mỉm cười nói:

“Ngươi muối biết Băng Nhận phải như thế nào không?”

Băng Thần nói xong tụ lại một thanh Băng Chùy, hắn không muốn giết chết nàng bởi nếu Vũ Thần làm liều ra tay thì không tốt một chút nào cả, chiếc Băng Chùy bay tới Phương Lam Băng lập tức dồn hết nguyên lực tạo thành một tấm chắn.

“Ầm “

Ẩn chưa trong Băng Chùy lôi hỏa băng ba loại nguyên tố xung đột với nhau tạo ra một vụ nổ khủng khiếp quét nàng văng ra vài trăm mét,Phượng Lam Băng đang trải qua trận chiến tuyệt vọng nhất, đối thủ chỉ như đang đùa chơi với nàng chì không hẳn là chiến đấu.

Nàng cảm giác tốc độ lực lượng rõ ràng mình hơn nhưng ánh mắt kia như bắt hết được hanh động cảu nàng, mười một chiếc đuôi kia lại có khả năng phòng thủ thật hư cấu, dù cho hắn đã bỏ đi lợi thế của mình nhưng nàng vẫn không thể đột phá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.