Thú Tu Thành Thần

Chương 380: Chương 380: Uy bức lợi dụ




Băng Thần đứng lên đi đến gần nàng rồi nói:

“Ngươi chức nghiệp khó khăn mức độ ta hiểu rõ nhất, bây giờ ngươi cấp 88 rồi lên cấp 100 ngươi cần những gì để tiến cấp?”

Thái Chi ấp úng nhưng cuối cùng cũng phải nói ra:

“Ta cần Long Huyết long tộc cấp trên 200, nước mắt tinh linh cùng một ít đồ vật quý hiếm nữa.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Thế ta nói thật ngươi đừng buồn chứ nếu không không lên được cấp 400 thì đừng mong lấy được những thứ đấy, trong công hội có ba Long Tộc thành viên thế nên ta hiểu rõ hơn người nhiều, ngồi xuống đi ta sẽ nói cho ngươi cách để lấy được máu của một long tộc mà không có quan hệ nhé.”

Thái Chi hai vai bị hắn ép nhẹ khiến nàng theo quán tính ngồi dưới ghế, Băng Thần lúc này ngồi xuống kế bên sau đó nhàn nhạt bắt đầu nói:

“Ta sẽ cho người biết về cái Long Sào yếu nhất đi Bắc Long Sào nơi đó tuy không có quá nhiều thành viên cấp độ đặc biệt khủng khiếp nhưng 400 nhiều hơn chó, còn lại đều hơn cấp 200, chưa kể họ sống tấp trung lại với số lượng cực kỳ khủng khiếp lên tới hàng ngàn.

Nơi đó lại có cấm chú tổ tiên long tộc để lại, nhỡ chết một cái thì chỉ có thể hồi sinh tại chỗ, như thế hơn cấp 400 sau đó người vượt qua được tầng tầng kiểm sát vào được Long Sào, một đám rồng sẽ không tấn công ngươi để ngươi giết chết đồng bạn mình.

Những con rồng cao cấp như tộc trưởng hay thậm chí các trưởng lão cùng tộc trưởng đời trước cũng không thèm tới luôn, sau khi giết được ngươi lại phải thoát ra ngoài trong khi đối phương tốc độ gấp nhiều lần ngươi.”

Băng Thần nhỏ giọng nói:

“Nói ra ta cũng không tin nữa là, còn những Long Sào khác đặc biết là Đông Long Sào trên 500 nhan nhản còn cấp cao hơn cũng có cả mớ, thế nên nếu nói về sự thật thì dù ngươi có lên cấp 600, 700 cũng đừng hòng lấy được dù chỉ là một giọt Long Huyết.

Còn Tinh Linh nước mắt thì phải xâm nhập vào Tinh Linh Thánh Điện, một nơi canh giữ nghiêm ngặt cùng bài xích những kẻ ngoại lai một cách cực đoan, muốn vào đó thì ngươi xông vào Quang Minh Giáo Đường còn dễ hơn, ta hỏi một chút ngươi làm sao có thể thăng cấp,không thể đúng không?”

Thái Chi có chút mất bình tĩnh rồi, Băng Thần lúc này mới nhàn nhạt bổ sung:

“Chưa kể khó khăn về chính cô mà toàn công hội của cô mặt bằng cũng cực kỳ thấp, khi họ gia nhập vào Nữ Vương Cung thì chúng ta sẽ phải chịu một áp lực cực lớn về mắt tài chính, tất nhiên cả ở bên ngoài thực tế cũng vậy.”

Băng Thần lúc này mới nhỏ giọng hỏi:

“Không biết Thái Chi cô nương có thể cho ta một lý do để ta lấy mọi thứ ra để giúp đỡ con tàu đắm của cô.”

Thái Chi mím môi không biết nói gì, phải thật bình tĩnh sau đó nàng ta mới nói:

“Nhưng nếu chúng ta gia nhập thì theo thời gian đóng góp của chúng ta cũng sẽ không hề nhỏ.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Tất nhiên ta biết điều đó nhưng nếu chỉ nói về đóng góp thì chúng ta nhận lấy một công hội khác lớn hơn sẽ tốt hơn chứ ngươi nghe ta nói đúng không?”

Thái Chi cạn lời rồi, nàng cũng biết những đối thủ của mình là ai thế nên nàng không dám phản bác những gì hắn ta nói bởi hắn nói có sai, nàng xấu hổ vô cùng khi đã giải tán hết công hội bây giờ làm sao nhìn mặt các tỷ muội đây.

Cô lén đau đớn trong lòng nàng đứng lên nói:

“Thế thì ta xin cáo từ, đã làm mất thời gian quý giá của ngài rồi.”

Nàng vừa đứng lên thì bị Băng Thần kéo tay khiến nàng ngã vào lòng hắn, Băng Thần mỉm cười nói:

“Thực ra còn có một cơ hội nhưng cô nương sẽ phải trả một cái giá cực đắt để có thể giúp đỡ toàn công hội, không biết người có nguyện bỏ ra thứ ta cần không.”

Thái Chi đã nghe về sự háo sắc của Băng Thần, lúc này nàng nội tâm đang dằn vặt cực lớn, Băng Thần thở ra một hơi cười nhạt nói:

“Ta có đẹp không?”

Thái Chi nhìn thẳng mặt hắn thì theo phản xạ trả lời:

“Đẹp “

Băng Thần cười cười đôi bàn tay lướt nhẹ trên người nàng, giọng trầm ấm nói:

“ Ta thực ra đã thích ngươi lâu rồi thế nên mới có hạ sách như thế này, cho ta một cơ hội cũng cho ngươi một cơ hội, thành nữ nhân của ta sau đó ngươi có thể không lo về trang bị cho mình, có hắn một vị trí trưởng lão để tiếp tục dẫn dắt các tỷ muội của mình.

Các nàng rất nhiều người hoàn cảnh ngươi cũng biết, quan trọng nhất lần này em gái ngươi Thái Kiều chắc chắn cũng sẽ được công hội nhận, ngươi thử nghĩ xem ngươi rời đi Thái gia cũng chỉ vì không muốn thua nàng, bây giờ cơ hội tới rồi, chỉ cần ngươi gật đầu thôi.”

Thái Chi trong đầu bỗng nhiên như nổ tung khi nghe hắn nhắc tới em gái mình, nàng rời đi Thái gia không một chút vốn liếng cũng vì muốn xem hai người ai giỏi nhất, nàng không muốn làm hội phó trong công hội của gia tộc.

Bây giờ nếu nàng đồng ý thì sẽ ngang hàng với muội muội, ngược lại từ chối nàng sẽ càng ngày càng xa với mục tiêu của mình, cắn nhẹ môi một cái nàng quyết tâm:

“Ta đồng ý làm nữ nhân của ngươi nhưng ngươi nhất định phải tốt với tỷ muội đi theo ta. “

Băng Thần mỉm cười nói:

“Chút nữa sẽ ký một bản giao kèo, trễ nhất trưa nay ta sẽ tặng trang bị hoàng kim cho tất cả mọi người, còn sủng thú của ngươi thích dạng nào ta cho dạng đó, nhưng trước tiên ta cần ngươi biểu hiện một chút, nơi đây thì hơi không tiện thế nên hôn vào đây một cái xem nào.”

Băng Thần chỉ vào má mình, Thái Chi do dự nhưng cuối cùng đưa đôi môi gợi cảm xuống, Băng Thần hơi cười gian manh rồi đối nhiên nghiêng đầu, đôi môi bao trùm lấy làn môi gợi cảm, hắn đột ngột khiến cho Thái Chi giật mình muốn đẩy hắn ra nhưng vô ích.

Mười phút sau khi nàng không thở được nữa hắn mới buông nàng ra rồi nói:

“ Thế nào cảm giác thích chứ?”

Nàng ngượng chín mặt không nói gì cả, hắn ta mỉm cười nói:

“Nàng đi về thế giới thực chuẩn bị đồ đạc sẽ sớm có người tới đón đồng thời di chuyển thành viên công hội của nàng tới trụ sở chính của Nữ Vương Cung.”

Thái Chi nghe thế lập tức như được ân xá vội chạy trốn ra ngoài, khi nàng đi một đoạn thì gặp Thái Kiều, nàng lập tức nghiêm túc lại miệng mỉm cười:

“Muội muội cũng muốn gia nhập Nữ Vương Cung sao?”

Thái Kiều cũng không chịu thua ưỡn ngực nói:

“Đúng thế, tỷ tỷ đã phỏng vấn trước ta, không biết ngươi có thành công không?”

Thái Chi mỉm cười:

“Tất nhiên còn phải hỏi, ta phải đi ra ngoài thế giới thực thu xếp đây, không lâu nữa sẽ di chuyển tới Nữ Vương Cung rồi, chúc ngươi may mắn nhé muội muội.”

Thái Chi sau đó rời đi, Thái Kiều cắn móng tay suy nghĩ mãi không ra tại sao Thái Chi công hội được nhận, nàng mang tâm trạng thấp thỏm đi tới phòng của Băng Thần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.