<<Cố Dung Khanh nối lại tình xưa.>>
<<Ảnh chụp Cố Dung Khanh và Ôn Lĩnh ngọt ngào ôm hôn nhau.>>
Sáng sớm, hai cái đề tài này đã chễm chệ chiếm vị trí số 1 và số 2, Lương Mị nhìn xuống phía dưới còn có một cái đề tài, <<Cuối cùng Cố Dung Khanh đang nghĩ gì?>>
Hai cái trên còn ổn, nào ngờ còn nhảy ra cái đề tài này làm cho Lương Mị đau đầu. Lần trước, hai người đi công viên giải trí bị chụp hình, cảm xúc của fans đã bắt đầu không được ổn cho lắm.
Theo ý cô muốn lúc đó là muốn làm sáng tỏ, đơn giản nói hai người đưa con ra ngoài đi chơi, nhưng mà Cố Dung Khanh lại không đồng ý, cho nên đành phải để chuyện đó cứ thế mà phát triển.
Thật ra thì từ lúc chuyện Cố Dung Khanh ẩn hôn bị khui ra, thì fans của cô đã bắt đầu bất mãn rồi. Lúc đó, danh tiếng của Ôn Lĩnh cũng chẳng ai biết đến, chỉ là một tác giả nhỏ, các fans đều nói đủ kiểu bảo Ôn Lĩnh không xứng với Cố Dung Khanh.
Lần sau nữa, thì chuyện ly hôn lộ ra, thì mới làm yên ổn lòng fans một chút, rồi sau đó vài cái hot search cứ đến rồi đi, lại làm fans phẫn nộ tiếp.
Còn bây giờ thì....
Mặc dù bây giờ, Ôn Lĩnh từ một tác giả nhỏ chuyển thành bà chủ của một công ty điện ảnh và làm đạo diễn, thì fans của Cố Dung Khanh vẫn không thích Ôn Lĩnh. Cảm thấy Ôn Lĩnh không xứng với Cố Dung Khanh.
Mấy anh hùng bàn phím là vậy đó, chỉ nhớ quá khứ của người ta, là một tác giả hạng ba.
Hơn nữa, hai người thật quá ngông cuồng mà, ở phim trường còn bị chụp mấy cái ảnh như thế, càng chọc giận fans.
[Này, tác giả hạng ba, làm ơn tha cho chị nhà tôi đi!]
[Nhìn mặt Cố Dung Khanh kìa, rõ là không cam tâm tình nguyện mà, tác giả Ôn hoá thành bá tổng sao?]
Xem mấy cái bình luận của fans, Lương Mị thật sự đau đầu mà.
Nếu mà anti-fan nói, thì cô còn có cách mà xử lý, nhưng bây giờ những người này đều là fans, thật sự khó xử lý.
Vốn dĩ hôm nay, cô định đến nơi quay phim, nào ngờ mới sáng nhận được điện thoại, phải đến công ty làm việc với bộ phận marketing với liên lạc với mấy fan cứng.
Bình thường mà nói thì fans của Cố Dung Khanh sống tương đối lý trí, chỉ có một số ít người trẻ tuổi bị anti fan quấy nhiễu, dẫn dắt phản động.
Nhưng mà, tuổi nhỏ thì sức đấu lại càng tràn đầy.
Vào lúc cô đang sức đầu mẻ trán, Cố Dung Khanh lại gọi điện thoại đến.
Lương Mị nhìn thấy số điện thoại, trong lòng thầm chửi, đều tại hai đứa nhà ngươi không biết khống chế! Ôm cái gì mà ôm chứ, về phòng rồi ôm không được sao?
Làm hại cô không có cách nào đi tìm Lâm Tự.
Nhưng mà lúc nhấc máy, Lương Mị vẫn ôn nhu với Cố Dung Khanh, “Dung Khanh, em yên tâm đi, rất nhanh sẽ giải quyết xong.”
“Để em phát Weibo đi.”
Cái cách giải quyết này, từ lúc sáng thức dậy khi nhìn thấy tin tức, Cố Dung Khanh đã nghĩ đến, cô nhìn thấy cái bình luận nói Ôn Lĩnh không tốt, thực sự tức muốn chết mà.
Đặc biệt là cái câu [Nhìn mặt Cố Dung Khanh kìa, rõ là không cam tâm tình nguyện mà, tác giả Ôn hoá thành bá tổng sao?]
Cô nhìn chằm chằm cái người đang nằm ở bên cạnh cô, thực sự đang ngủ rất say, trên mặt còn lộ ra chút ý cười, đêm qua cô được Ôn Lĩnh ôm cực kỳ ấm áp.
Cô có chỗ nào mà không tình nguyện chứ? Cô rất thích Ôn Lĩnh ôm cô được chưa? Mấy người thì biết cái quái gì chứ?
“Để em giải quyết đi, chị yên tâm.”
Nói xong liền tắt điện thoại, lại nằm trong lòng ngực Ôn Lĩnh, lấy điện thoại ra chuẩn bị phát Weibo.
Ôn Lĩnh đang ngủ say, cảm nhận được cơ thể Cố Dung Khanh gắt gao ôm lấy cô, cô siết tay ôm chặt Cố Dung Khanh hơn, tay còn ở trên người Cố Dung Khanh mà sờ tới sờ lui, hơi thở ấm ấp phả lên sau gáy Cố Dung Khanh.
Cố Dung Khanh không khỏi đỏ mặt, nghĩ đến tối hôm qua, Ôn Lĩnh thật sự dám mang trang phục diễn đến, đương nhiên không phải là long bào, mà là bộ hán phục màu đỏ, cũng thuận tiện cho việc lấy trộm hơn.
Ôn Lĩnh tay cách một lớp hán phục mà làm bậy với cô.
Thật hư mà.
Cô đã đăng bài lên Weibo, sau đó lại nằm ôm ấp trong lòng ngực của Ôn Lĩnh mà ngủ tiếp, thời gian vẫn còn sớm, hôm nay trễ một chút mới quay phim.
Cố Dung Khanh đã đi ngủ lại, cô nào cần biết fans phản ứng ra sao, chỉ có Lương Mị là đọc rất rõ ràng, nổ tung chảo.
Weibo đăng rất đơn giản, chỉ bốn chữ <<Người tôi yêu thương.>>
Mặc dù rất ngắn gọn nhưng lại kiên định, Ôn Lĩnh là người cô ấy yêu, cho nên cô muốn làm rõ cũng như muốn bảo vệ Ôn Lĩnh.
Fans lý trì đương nhiên sẽ ủng hộ, fans không lý trí thì càng mắng càng hung.
[Chị thật làm chúng ta thất vọng.] Lương Mị bĩu môi, thật sự chẳng biết thất vọng cái gì? Gia đình người ta yêu thương nhau mấy đứa có gì mà thất vọng, chẳng lẽ hi vọng Cố Dung Khanh ở bên cạnh mấy đứa à?
[Tại sao? Tại sao? Tại sao? Rõ ràng là đã ly hôn rồi còn muốn quay đầu, tác giả này không xứng!] Lương Mị: xứng hay không xứng do bé quyết định à, chị nhà bé muốn yêu đương không được à!
Nói không chừng bây giờ chị nhà bé còn đang nằm ở trong ngực người ta đó! Đúng là Lương Mị, nói phát nào đúng phát đó, Cố Dung Khanh thực sự đang ngủ trong vòng tay ấm áp của Ôn Lĩnh, mà ngủ rất ngon.
Lương Mị nhìn mấy cái bình luận, lắc đầu bất đắc dĩ, tiếp tục xem một vòng trang xã hội, dường như mọi người đều chúc phúc cho Cố Dung Khanh và Ôn Lĩnh, còn có một số fans rõ ràng là ghét nhưng mà vẫn còn ủng hộ nói, nếu Ôn Lĩnh mà phụ lòng Cố Dung Khanh, nhất định sẽ không tha cho Ôn Lĩnh!
Việc này coi như đã xong, Lương Mị thở dài nhẹ nhõm, nhưng mà không biết tại sao trong lòng luôn có chút bất an, giống như việc này chỉ mới bắt đầu.
Trong phim trường đều là người nhà, sao có thể bị chụp ảnh lén chứ, còn phát tán trên mạng.
Trừ khi....
Ánh mắt Lương Mị sáng lên, nghĩ đến một khả năng, trừ khi người đó là Kỷ Thần Hi....
Sau đó, cô lập tức gọi điện thoại cho Hứa Triết.
Tới chiều, Lương Mị mới đến nơi quay phim, sau khi cô gọi điện thoại cho Hứa Triết, liền vội vàng chạy đến đây, lúc đến thì vẫn còn đang quay, là cảnh quay của Cố Dung Khanh và Giả tình.
Cảnh quay này chính là đoạn tình cảm của hai chị em, nhị vương Chiêm Đài Hoa lại thích chị gái của mình....
Các cảnh quay hiện tại đều tập trung quay ở trong cung, sau khi Chân Trì và Chiêm Đài Minh ở suối nước nóng, về sau mối quan hệ của hai người tiến triển rất nhanh, trước khi Chân Trì lại được thăng quan tiến chức.
Chiêm Đài Hoa nghiến răng nghiến lợi mà đố kỵ, lúc trước đã lên kế hoạch hãm hại Chân Trì, nhưng không ngờ sau khi hồi triều không lâu thì Chiêm Đài Minh lại lấy công tích phong Chân Trì làm Nữ Tướng.
Cô ta hận không thể ngăn lại, đành đợi sau khi bãi triều đi tìm Nữ Vương mà tranh cãi.
Giả Tình mặc một bộ trang phục màu đen đôi mắt nhìn chằm chằm vào Cố Dung Khanh, Chiêm Đài Hoa tham lam muốn đem Chiêm Đài Minh chiếm làm của riêng.
Đúng vậy, từ nhỏ Chiêm Đài Hoa đã thích Chiêm Đài Minh, cô hy vọng chị của cô có thể nhìn cô nhiều hơn, nhưng mà lại không có.
Mặc dù không có nhìn cô, nhưng Chiêm Đài Minh cũng không để ý đến bất cứ ai, điều này làm cho lòng của Chiêm Đài Hoa cũng thoải mái hơn, nhưng mà về sau.... Chân Trì xuất hiện, chị cô đối với người kia không giống như những người khác, vừa coi trọng lại vừa sủng ái, làm lòng đố kỵ của cô ngày càng điên cuồng.
Cho đến lúc, Chiêm Đài Hoa hồi triều, Chân Trì được phong là Nữ Tướng, thêm vào đó cô còn biết chuyện xảy ra ở suối nước nóng, đến nước này làm sao mà có thể nhịn được cơn lửa nóng, cho nên lập tức đi tìm Nữ Vương để chất vấn.
Đem tình cảm bao lâu nay mà biểu đạt với Chiêm Đài Minh.
“Chị... cô ta tốt ở chỗ nào chứ?”
Tay nắm lấy cằm Cố Dung Khanh, Chiêm Đài Hoa ai oán nói ra lời này, nhưng mà Giả Tình diễn sao cũng không được, không thể toát được lòng tham cũng như sự oán than.
Tóm lại, Ôn Lĩnh không hài lòng.
“NG....”
Không biết đã NG biết bao lâu, Ôn Lĩnh thở dài nói, “Nghỉ ngơi một lát đi.”
Quay cả buổi chiều, cái ánh mắt này, Giả Tình diễn như thế nào cũng không tốt, Ôn Lĩnh có chút sầu.
Thật ra nhân vật nhị vương này, rất xuất sắc, lúc đầu cô viết thì cô cái nhân vật này chỉ ước muốn được ngồi lên vị trí Nữ Vương, nhưng viết tới viết lui cô lại cảm thấy như vậy quá đơn diệu, cho nên mới đổi thành vừa ước muốn được ngôi Nữ Vương và cả chị gái mình.
Nhưng mà bây giờ Giả Tình diễn thành như vậy... thật sự không giống trong suy nghĩ của cô.
Thấy không còn quay nữa, Lương Mị mới đi đến bên cạnh Ôn Lĩnh và Lâm Tự, vừa rồi sợ quấy rầy bọn họ cho nên cô chỉ đứng ở phía sau xem.
Chuyện hot search sáng nay, các cô đều biết, Lâm Tự còn cho rằng Lương Mị sẽ không đến, cho nên lúc nhìn thấy Lương Mị cô vui mừng không thôi, nhảy nhót, cuối cùng cũng không cần phòng đơn gối chiếc nữa.
Lương Mị liếc cô một cái, nói cô đứng đắn một chút, thì mới chịu nghiêm túc.
Chuyện hot search làm cho Lương Mị vội mấy ngày, Ôn Lĩnh đương nhiên muốn cảm ơn Lương Mị rồi, nhưng mà Lương Mị lại ghẹo, “Chuyện này giải quyết nhanh như vậy, không phải là nhờ Cố Dung Khanh của em sao.”
Ôn Lĩnh gật đầu đáp cũng đúng, sau đó quay đầu nhìn về phía Cố Dung Khanh mà cười cười.
Buổi sáng, lúc tỉnh dậy thấy Cố Dung Khanh ở trong ngực cô, cực kỳ ngoan ngoãn, cô không nhịn được mà hôn mấy cái, Cố Dung Khanh bị cô nháo trốn vào trong lòng ngực của cô.
Cô lấy điện thoại ra nhìn giờ, lại nhìn thấy trên Weibo thông báo.
Cố Dung Khanh đã đăng <<Người tôi yêu thương.>>
Cô ngây ngốc, sau đó mới phản ứng lại đi nhìn hot search, xem từng cái một rồi mới quay trở lại nhìn bài đăng <<Người tôi yêu thương.>> của Cố Dung Khanh.
Sau đó thì giống như một đứa ngốc vậy, lúc Cố Dung Khanh tỉnh dậy thì thấy Ôn Lĩnh ôm điện thoại mà cười ngây ngô, cô có chút khó hiểu nhìn xem là chuyện gì.
Vừa thất Cố Dung Khanh tỉnh dậy, Ôn Lĩnh hoảng loạn lập tức khoá màn hình điện thoại, nếu như để Cố Dung Khanh thấy cô xem Weibo của Cố Dung Khanh mà cười ngu ngốc vậy....
Vậy cái hình tượng gần đây cô xây dựng chẳng phải bị phá huỷ rồi sao?
“Chị tỉnh rồi à?”
Cố Dung Khanh cũng không thèm vạch trần Ôn Lĩnh, chỉ là ở trong lòng cười trộm, vừa rồi hình như cô thấy Ôn Lĩnh xem Weibo của cô, đại khái cũng biết vì sao lại cười, sau đó còn giả vờ như chuyện gì cũng chưa phát sinh, thật là đáng yêu quá mà.
Cố Dung Khanh chôn mặt vào cổ Ôn Lĩnh, cô nhỏ nhẹ ừ một tiếng, cũng không muốn vạch trần Ôn Lĩnh.
Nhưng mà... lúc ở phim trường, Cố Dung Khanh phát hiện Ôn Lĩnh vẫn còn vui tươi, cho dù trạng thái của Giả Tình không tốt, cũng không làm ra vẻ khó chịu.
Nhưng mà cô có chút mệt mỏi, mặc dù hôm nay dậy khá trễ, nhưng mà cô không chống đỡ nổi, tối hôm qua bị Ôn Lĩnh lăn lộn đến tàn nhẫn. Truyện Quân Sự
Cô đi đến bên cạnh Ôn Lĩnh, dựa người lên người Ôn Lĩnh, nói nhỏ, “Chị có chút mệt.”
Ôn Lĩnh vừa nghe, lập tức nói kết thúc công việc hôm nay.
Mới quay được ba tiếng, một đoạn diễn còn chưa quay xong, nhưng vì Cố Dung Khanh mệt mỏi thì còn quay cái gì nữa?
Kỷ Thần Hi đứng ở xa xa nhìn thấy hai người thân mật với nhau, trong đôi mắt lộ ra hung ác, cô ta bị chọc thật sự tức giận.
Lần này đến đây, không phải cô không chủ động nói chuyện với Cố Dung Khanh, nhưng mà mỗi lần bắt chuyện thì Cố Dung Khanh rất lịch sự đáp lại hai câu, rồi nói có việc phải đi.
Rõ ràng là trước kia không có như vậy, Cố Dung Khanh trước kia sẽ không lạnh lùng thờ ơ với cô, cũng sẽ không làm những hành động thân mật như vậy với Ôn Lĩnh.
Cô ta tức giận liếc Giả Tình, sau đó đi đến chỗ của Ôn Lĩnh và Cố Dung Khanh.
Rồi lộ ra một cái nụ cười tự cho là khéo léo với Ôn Lĩnh, “Đạo diễn Ôn, Giả Tình của chúng tôi đối với đoạn diễn này vẫn chưa tốt, cô có thể dạy cô ấy một chút không?”
Mặc dù biết Kỷ Thần Hi không có ý gì tốt, nhưng với yêu cầu của Kỷ Thần Hi thì cái này không có gì quá đáng, cho nên Ôn Lĩnh đồng ý, muốn gọi Giả Tình đến đây.
Nào ngờ, Kỷ Thần Hi ngăn cô lại, cười cười nói, “Giả Tình đối với nhân vật này còn chưa am hiểu hết, đạo diễn Ôn có thời gian thì xin nhờ giúp đỡ.”
Vừa dứt lời, Kỷ Thần Hi lập tức thấy ánh mắt của Cố Dung Khanh thay đổi, lạnh lùng mà nhìn cô.
Cái ánh mắt tràn ngập địch ý kia, làm cho Kỷ Thần Hi tức giận không thể tiếp tục cười.
Cố Dung Khanh để ý đến Ôn Lĩnh như vậy sao?