Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn

Chương 19: Chương 19: Lớn lên thật xinh đẹp




Hôm nay cô có một cuộc họp vào buổi sáng, họp xong cũng đã hơn 11 giờ rồi.

Cô được Tổng giám đốc trực tiếp ra lệnh đến đây, vừa đến công ty đã trở thành người phát ngôn chính thức của Tổng giám đốc, cô mới chỉ làm ở đây được vài ngày mà các nhân viên của công ty Vạn Tượng này đã tự biên soạn ra 13 cái kịch bản trên trời áp đặt vào cô.

Trong số đó kịch bản có tính thuyết phục nhất đó là cô chính là tình nhân của một vị lãnh đạo cấp cao nào đó, bởi vì không ai có thể điều tra ra bốn năm học đại học của cô là như thế nào, mà bây giờ có thể bước chân vào đây với vị trí cao như thế, bốn năm trống rỗng đó mới chỉ nhìn là người ta lập tức nghĩ rằng cô là một con chim “hoàng yến” được người khác bao nuôi.

Mặc dù cô có ý định sẽ tiếp quản công ty của gia đình mình, nhưng cô tạm thời vẫn chưa muốn tiết lộ danh tính của bản thân, ở đây người biết cô chính là thiên kim tiểu thư xuất tập đoàn, cũng là người đã được phái xuống làm việc cùng với cô, không ai khác chính là Phó Ngọc Lam.

Đúng vậy, đến Tổng Giám đốc Trần Hạc Nhất cũng không biết.

Trần Hạc Nhất suy nghĩ sâu xa hơn những nhân viên kia, tổng bộ đột nhiên cử một cô gái còn trẻ tuổi tới, lại giữ một chức vụ cao như thế, chỉ đứng sau vị trí của anh ta, “dưới một người trên vạn người”, với người nhiều năm kinh nghiệm, ý nghĩ đầu tiên của anh ta là phía công ty đang muốn cô thay thế vị trí của anh ta.

Nói đi cũng phải nói lại, cô vừa tới đây, lại bị kẹt giữa hai bên, cũng là điều khó khăn, nếu không thì bữa cơm tối qua Trần Hạc Nhất đã không mời cô đi.

Nhưng cô lại là người thích đối mặt với khó khăn thử thách, cô muốn đến đây tự mình rèn luyện, dĩ nhiên sẽ không phải kiểu vừa đến đây được mấy ngày đã khóc lóc hay là gọi viện binh tới cứu trợ.

Nghe xong lời Phó Ngọc Lam vừa nói, cô cười: “Cứ kệ họ muốn nói gì thì nói.”

Dù gì khi ở nhà họ Bạc ba năm, những lời khó nghe nhất cô đều đã được nghe hết rồi.

Phó Ngọc Lam gật đầu, lại nói về hành động của Trần Hạc Nhất: “... Mảnh đất đó, phía nhà họ Từ đã định rồi, bây giờ Trần Hạc Nhất lại muốn giao nó cho chị, rõ ràng là đang muốn ra oai với chị đây mà.”

Cô hơi cau mày: “Là Từ Việt Quốc sao?”

Phó Ngọc Lam đáp lời: “Chính là anh ta.”

Cô liếc nhìn Phó Ngọc Lam, cười đầy ẩn ý: “Rốt cuộc là ai đe doạ ai, ai ra oai với ai, chưa đến cuối cùng thì cũng không ai biết được.”

Trần Hạc Nhất thì gián tiếp gửi lời uy hiếp đến cô, mà đối thủ cạnh tranh của cô lại chính là người của Bạc Minh Thành - Từ Việt Quốc.

Thật thú vị!

Cô vốn là một người không bao giờ chịu khuất phục, cái mảnh đất đó cuối cùng sẽ thuộc về ai thì còn chưa chắc chắn!

Phó Ngọc Lam hơi ngỡ ngàng đã vội phản ứng lại: “Chị Thẩm, có phải chị đã nghĩ ra phương án rồi?”

Cô mím nhẹ môi, mỉm cười nhưng không nói gì.

Phó Ngọc Lam đã hiểu ý của cô, không hỏi thêm câu nào nữa mà lấy ra một lá thư đưa cho cô: “Chị Thẩm, đây là thư mời đến dự lễ kỷ niệm ngày thành lập công ty của tập đoàn Cảnh Nhuận.”

Cô nhận lấy thư mời, nhìn vào thời gian tổ chức trong đó, là tối thứ 6.

“Ừ.”

Thái độ của cô, Phó Ngọc Lam đoán rằng cô sẽ đến tham dự buổi lễ đó.

Trần Ánh Nguyệt luôn là người chỉ thích xem náo nhiệt chứ không màng đến chuyện đại sự, Cảnh Nhuận là sản nghiệp của nhà họ Cảnh, kỉ niệm ngày thành lập tập đoàn đó chắc chắn người nhà họ Bạc cũng sẽ đến, vì thế cô ấy đích thân chọn một chiếc váy cao cấp mua từ Paris về, chiều hôm thứ sáu cô ấy còn kéo cô đến viện thẩm mỹ, để họ chăm sóc da cho cô 2 tiếng đồng hồ, rồi lại tốn thêm 2 tiếng nữa để trang điểm cho cô.

Khi hai người đến cửa khách sạn đã là 7 rưỡi tối, bữa tiệc đã diễn ra được 30 phút rồi.

Tối nay toàn bộ các vị thiên kim tiểu thư của Nam Thành đều có mặt, đó đều là những người đã cười nhạo cô, tối nay cô sẽ cho những người đó biết thế nào là cười người hôm trước hôm sau người cười.

Nói ra cũng thật trùng hợp, vừa bước xuống xe, cô đã gặp Tần Minh Tú và Bạc Minh Tâm.

Một người là mẹ chồng cũ, một người là em dâu cũ.

Dưới lớp trang điểm lộng lẫy, Tần Minh Tú và Bạc Minh Tâm thoạt nhìn không nhận ra cô.

Nhìn cô, Tần Minh Tú còn cười tươi và khen ngợi: “Thiên kim tiểu thư nhà ai thế này, lớn lên thật xinh đẹp, lần đầu tiên thấy cô gái xinh đẹp như vậy.”

Bạc Minh Tâm cũng cảm thấy cô thật đẹp: “Mẹ, con cũng thừa nhận chị này thật xinh đẹp, lát nữa vào trong, con phải tìm cách liên lạc với chị ấy để giới thiệu cho anh trai, thế thì mẹ sẽ không cần lo lắng việc không có con dâu nữa rồi!”1

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.