Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn

Chương 399: Chương 399: Nhà họ Bạc vốn không cần đến




Thẩm Thanh Ngọc bôi đen thêm nữa

Dương Vũ Phàm tỉnh dậy, mở điện thoại di động của mình theo thói quen thì phát hiện ra rằng Phó Ngọc Hải đã gửi một tin nhắn vào lúc bốn giờ sáng nay.

Sau khi đọc tin nhắn, Dương Vũ Phàm thở phào nhẹ nhõm.

Tối hôm qua Phó Ngọc Hải bị sốt, Thẩm Thanh Ngọc đưa anh đến bệnh viện tiêm thuốc, sau đó mới trở về căn hộ của Thẩm Thanh Ngọc.

Phó Ngọc Hải gửi cho anh ấy một câu ngắn gọn như vậy, câu thứ hai là để cho anh ấy phao tin về chuyện này, ngày hôm sau lúc tỉnh dậy anh muốn nhìn thấy hot search.

Chuyện này đối với Dương Vũ Phàm không khó, cũng không phải lần đầu tiên anh ấy làm, trước đây anh cũng đã từng làm rồi.

Chỉ là với tình huống đang ở đầu sóng ngọn gió hiện giờ, nếu những tin tức này được truyền ra ngoài, phía nhà họ Bạc cũng sẽ biết được chuyện này, e là sẽ làm cho bọn họ tức chết.

Thật lòng mà nói thì Dương Vũ Phàm không thể không khâm phục ông chủ của mình.

Bạc Minh Thành muốn giành cô Thẩm với anh, thực sự không thể dùng sự chênh lệch một cấp hay hai cấp giữa hai người để so sánh được nữa rồi.

Hiểu được suy nghĩ của sếp, Dương Vũ Phàm lập tức nhờ người lập ra một hot search.

Dư âm về buổi hôn lễ của nhà họ Bạc vẫn còn chưa nguội hẳn, không ngờ mới sáng sớm hôm nay đã truyền ra tin tức Phó Ngọc Hải qua đêm ở căn hộ của Thẩm Thanh Ngọc.

Chuyện này có vẻ càng chứng thực việc Thẩm Thanh Ngọc chưa bao giờ có ý định tái hôn với Bạc Minh Thành, dù sao thì bây giờ cô cũng đã “có” Phó Ngọc Hải rồi.

Không lâu sau khi tin tức được đưa ra, một người khác đã đứng ra kể chi tiết về việc Thẩm Thanh Ngọc và Phó Ngọc Hải hợp nhau hơn so với Bạc Minh Thành.

Suy cho cùng thì Bạc Minh Thành đã thua Phó Ngọc Hải khá nhiều về tính cách, chưa kể anh còn có một cô em gái không dễ đối phó.

Với một cô em dâu thượng đẳng như vậy, chắc là không có nhiều phụ nữ trên thế gian này có thể chịu đựng được, chưa kể đến Thẩm Thanh Ngọc cũng là đứa con được nhà họ Thẩm nuôi nấng chiều chuộng mà lớn lên, với tính cách của Bạc Minh Tâm, mối quan hệ giữa hai người đã định sẵn là sẽ như nước với lửa.

Đương nhiên, những chuyện này đã truyền đến tai của người nhà họ Bạc từ lâu, Tần Minh Tú cũng đành bó tay.

Thậm chí bà ấy còn cho rằng đây có lẽ là sự trả thù của Thẩm Thanh Ngọc đối với nhà họ Bạc, dù sao thì Thẩm Thanh Ngọc cũng không hèn nhát như bà ấy, cả đời này đều đã quen với việc chịu đựng trong nhà họ Bạc này.

Thực lòng mà nói thì khi nhìn thấy những tin tức này, trông thấy những người trong giới lẫn ngoài giới cười nhạo gia đình họ Bạc, trong lòng Tần Minh Tú vẫn còn có chút hả dạ.

Bao nhiêu năm qua, bà ấy đã chịu đựng đủ rồi.

Nhưng Bạc Minh Tâm thì lại không như vậy, cô ta sẽ không thể nào chịu đựng được, bởi vì chỉ có một mình cô ta bị người khác lôi ra đàm tiếu.

Nào là hầu hạ cô em chồng khó tính nhất, cô em chồng có tính cách tồi tệ nhất, ai có cô em chồng thượng đẳng thì người đó xui xẻo...

Những ngày này, ông cụ Bạc đều vì chuyện hôn lễ mà vẫn còn tức thở, tới bây giờ bữa sáng đều phải để Bách Gia Tính đưa vào trong phòng sách của ông ta.

Mới sáng sớm ngày ra, trên bàn ăn chỉ có hai mẹ con Bạc Minh Tâm và Tần Minh Tú.

Lá gan của Bạc Minh Tâm tự nhiên cũng lớn hơn rất nhiều, không màng tới lễ nghi trên bàn ăn, dáng vẻ rất tức tối, cầm dao nĩa khua loạn xạ trên đĩa vang lên những tiếng lách cách.

Nhưng chuyện này cũng không đủ để cô ta có thể trút sạch mọi oán giận, Bạc Minh Tâm nhìn Tần Minh Tú đang ở bên cạnh, cố gắng tìm người than thở: “Mẹ, mẹ nhìn xem, mấy người này thật điên rồ! Đây chắc chắn là do Thẩm Thanh Ngọc cố ý bôi nhọ gia đình chúng ta trên mạng.”

Tần Minh Tú liếc cô một cái:“ Nhà họ Bạc, vốn không cần đến Thẩm Thanh Ngọc bôi đen thêm nữa.”

Bạc Minh Tâm sửng sốt một hồi, không hiểu Tần Minh Tú nói gì:“ Mẹ, mẹ nói vậy là có ý gì?”

“Không có gì.”

Dù cho Bạc Minh Tâm có ngốc đến mấy, cũng nhận ra thái độ của Tần Minh Tú không đúng lắm, cô ta cau mày than thở: “Mẹ, mẹ cũng là người nhà họ Bạc, mấy ngày nay nhà chúng ta bị mắng mỏ còn ít hay sao? Hôm đó trong hôn lễ, Thẩm Thanh Ngọc cố ý để cho Lâm Mai Chi nói ra chuyện bị cưỡng bức đã rất là quá đáng rồi, bây giờ cô ta lại còn bỏ đá xuống giếng với gia đình chúng ta, sao mẹ lại coi như không có chuyện gì thế?”

Tần Minh Tú liếc cô một cái: “Con nói đúng, mẹ cũng là người nhà họ Bạc.”

Vì vậy, bà ấy cũng là người ghê tởm.

Bạc Minh Tâm cảm thấy lời nói của Tần Minh Tú giống như đang mỉa mai điều gì đó, nhưng cô ta nghe không ra ẩn ý bên trong những lời nói đó, trong lòng càng cảm thấy thêm khó thở, lạnh lùng khịt mũi một tiếng, quăng nĩa trong tay đi, đứng dậy lê dép “xoèn xoẹt” quay vào phòng tìm cô bạn thân để than thở.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.