Chương 33: Giới hạn là phẫn nộ
Thời hạn dành cho phe cố thủ cuối cùng cũng vơi đi hơn phân nửa, chỉ còn vẻn vẹn lại đúng nửa ngày để họ có thể sửa sang hay thử lại các điểm bẫy, đồ dùng cần thiết, thức ăn tích trữ cũng như nước uống cầm cự trong 1 tuần tới trước khi vào cuộc. Loay hoay ngòi bút bi đen trên tay, Tử Di thoáng ngơ ngác một chút trước 86 thùng mì tôm dành cho 86 thành viên trong nhóm nằm lăn lóc chiếm gần gian phòng to nhất ở từng dưới cùng của tòa tháp, rùng mình nghĩ đến sức ăn hơn trâu hơn bò của đồng đội mà phát hoảng. 86 thùng mì tôm chứ đâu phải ít, thử hỏi khi xử xong, liệu bọn họ có dành thêm vài ba tiếng uống rượu làm thơ luận anh hùng với Tào Tháo hay ko nữa, cơ hồ cô cảm thấy mùi thất bại như thịt xông khói tấn công vào hai lỗ mũi, ngậm đắng nuốt cay chật vật kiểm kê các vận dụng được công ty vận chuyển chuyển đến.
Xong xuôi, Tử Di cho phép mình quyền được nghỉ giải lao mấy chục phút để cơ miệng của mình có thể thoải mái trở lại bình thường. Dạo quanh một vòng cứ điểm của mình, cô nàng thở dài, nhìn quang cảnh trống vắng chỉ có năng và gió đổ òa lên những dãy nhà đồ sộ trước mặt mà cảm thấy có gì đó buồn tẻ, nếu là ngày bình thường, chắc hẳn giờ này cô và mấy nghìn học sinh của P&P đã được phóng thích khỏi chiếc chuồng động vật khổng lồ này, tự do đi những nơi mình thích, giờ thì dù có muốn cũng phải lăn lê bò trườn qua 7 ngày tới cái đã.
Tiến lại gần một gốc dim mát trong trường, Tử Di từ tò mò chuyển sang bực bội khi nhìn thấy “chủ nhân” của mình đã ngả người say sưa ngủ một cách ngon lành trên chiếc ghế đá dài, mặc cho những lọm nắng loang lổ chiếu trên mặt mình
-Người đâu mà thất đức thế ko biết, trong khi mọi người đang cật lực làm việc thì lại có kẻ dám trốn ở đây thư thả một mình_Quở mắng một cách xoi moi, Tử Di toan đến gần lay cái tên thất đức kia dậy, quẳng cho hắn một bài học nhớ đời thì chợt khứng lại, nhớ đến quá khứ một thời mình toàn đi chọc nhưng chưa lần nào thoát khỏi cái viễn cảnh gậy bà đập lưng bà mà Tử Thần đã gây ra cho cô, bèn cẩn trọng bẻ nguyên một cành cây phượng, đứng ở khoảng cách xa mà lấy cành cây hết chọc rồi lại thọc vào mặt người ta
Một hồi ko thấy nạn nhân có động tĩnh theo dự đoán, Tử Di nhanh chóng nản, mạnh mẽ vứt phăng nhánh cây, chân dậm dày toan bỏ về Tháp thì đột ngột, một cánh tay từ phía sau nhanh như rắn đớp mồi, nhằm lấy cánh tay đang buông lỏng của cô mà nắm gọn, tàn bạo lôi mạnh chủ nhân của nó ngã về phía mình
-Ế..._Sựng người một hồi sau khi ngồi xổm xuống ghế đá theo “lời chỉ dẫn” của người phía sau, Tử Di cơ thể nhất thời phản ứng chậm, tiêu hóa toàn bộ những gì vừa xảy ra cho mình một cách chậm chạp rồi mới phát ra phản ứng tiếp theo, vùng dữ dội như con cá trê nằm lăn trên thớt
-Yên nào_Người phía sau nhẹ nhàng ra lệnh, thì thầm như muốn chỉ để cô và hắn nghe thấy_Dưới chân cậu có một con trăn, chỉ cần cậu liếc nhìn nó hay có những cử chỉ quá mạnh, nó sẽ phóng hai chiếc răng nhọn găm vào da thịt cậu cho...đến chết
-Ôi trời!_Khẽ khàng kêu lên một tiếng, Tử Di nửa điều ko muốn mình phải trơ xác chết rũ khi chưa trải qua thời rực rỡ nhất của đời con gái, răm rắp nghe theo những lời người bạn hảo tâm đang giữ lấy mình cực tình cảm với hai tay rất đúng vị trí, một tên nắm chặt hai tay cô, một tên ngang nhiên chiếm cứ vùng eo_Cảm...cảm ơn
-Ko có gì!_Phả làn hơi nhẹ lên làn da vùng cổ của Tử Di theo cách thông thường của một ai đó, người bạn hảo tâm kia nhắc nhở, lẳng lặng lắng nghe nhịp tim liên hồi cuồng quẫy cùng cơ thể run lên bần bật như sột của người mình đang giúp đỡ mà nở nụ cười ko thể gian tà hơn được nữa_Cậu cứ ngồi yên như vậy, đợi đến khi nó bò đi chỗ khác, mình sẽ ra hiệu để cậu chạy, được chứ?
-Ờ, nhưng ra hiệu thế nào?_Ngu ngơ gặng hỏi cho ra khoai ra môn, Tử Di thông minh lâu năm bỗng trở nên dại dột, trong trường hợp tính mạng bị đe dọa thế này, cô hầu như ko thể suy nghĩ thấu đáo hơn cho mình
-Lúc đó chắc chắn cậu sẽ biết_Siết chặt hơn vòng tay ở eo, người bạn hảo tâm có tông giọng trầm ấm hình như cảm thấy mệt, đầu tự tiện dựa nhẹ lên vai người khác, để mặc những lọm tóc đen mượt và khá dài chích nhẹ vào vùng da nhẹ cảm của bờ vai ấy
Ngắm vạt nắng đang dần nhạt đi ở vùng sân lát đá ngoài kia của trường, trong bối cảnh nóng nực đến tẻ nhạt, người bạn hảo tâm kia mới chịu mở lời tiếp, làm cho cái đầu ko ngừng gật lên gật xuống của ai kia vì buồn ngủ phải trở lại trạng thái bình thường
-Xin lỗi
-Ơ...vì cái gì?_Mông lung như đứng giữa một bãi đất mịt mờ tối, Tử Di toàn phần ko hiểu, chẳng thể nghĩ ra nổi người bạn trượng nghĩa này đã làm gì đắc tội với mình mà giờ lại xin lỗi chân thành thế kia, định bụng dù là chuyện gì cũng sẽ cho qua
-Vì ko thể để cậu gặp tôi sớm hơn. Giá như người cậu gặp trước kia là tôi, cậu đã ko bị tổn thương nhiều như thế
-Cậu nói sao? Tớ ko hiểu lắm_Lắc đầu minh chứng cho bộ não đang rối mù lên, Tử DI mồ hôi chảy ròng như tắm vì nóng, nhưng trước tính mạng đang bị đe dọa bởi con trăn cô chưa có dịp diện kiến đang lì lợm ở đâu đó dưới chân cô, cô ko thể làm liều vất bỏ tư thế bất kì ai nhìn vào cũng hiểu lầm này
-Tử Di à, tôi...
Đang lúc người bạn hảo tâm kia của Tử Di định nói điều gì đó thì từ đằng xa, có 2 cô bạn thuộc club Magic đã tiến lại gần hai người, nhìn cô và “đồng bọn”với cặp mắt cười ẩn ý
-Vậy hai cậu là thật hả?_Một cô nàng ko nén nổi tò mò liền hỏi, ngay lập tức bị cô gái kia thụi cho một thụi rõ đau ở eo
-Là sao?_Mắt tròn mắt dẹt đáp lại với thái độ như người Sao hỏa lọt về Trái Đất, Tử Di đưa bộ mặt ngu thộn nhất có thể đối đáp_Tớ...
-Các cậu đọc báo rồi mà, bộ cần chúng tôi chứng minh nữa sao?_Lạnh lùng như băng, Tử Thần thẳng thừng, ko chút dài dòng xóa tan mọi nghi vấn trong hai người kia, nhất thời trưng ra chất giọng thật mà nãy giờ mình đã khốn khổ giấu đi
-Ế,...giọng này..._Nhận dạng được mớ tín hiệu báo nguy hỗn độn đang dấy lên trong người, Tử Di dường như đã hiểu được lí do tại sao mình hay bị mắc lỡm người khác, chính là vì cô quá cả tin và dại khờ, nên mới bị một kẻ lòng lang dạ sói như Tử Thần năm lần bảy lượt hãm hại đến nỗi chẳng thể sống yên ổn.
-Vậy ko làm phiền hai cậu nữa, ở đây tuy hơi lộ liễu nhưng là cứ điểm hẹn hò thông dụng của các đôi trong trường đấy, chúc vui vẻ_Cô gái còn lại nháy mắt tinh nghịch với Tử Di, trước khuất mắt cô còn tung lời cổ vũ cực thân thiện_Chazô
-Lăng Tử Thần..._Gằn giọng mạnh y chang mụ phù thủy lên cơn tức trời hận đất, Tử Di dù móng tay đã cắt sạch nhưng vẫn cố bấu lấy những gì mình có thể bấu được trên cánh tay tội tàn của người vừa gọi tên, mắt hằn lên những tia máu giận giữ và cuồng bạo_...sao ngươi dám đi lừa một thiếu nữ lòng dạ trong trắng non thơ như ta chứ, ngươi muốn chết sao?
-Tôi chỉ là muốn tìm chút cơ hội ở bên người vợ tương lai của mình thôi, đâu phải đi lừa cậu đâu. Hơn nữa lòng dạ cậu mà đủ trong trắng đến thế, chắc lòng dạ tôi sẽ tinh khôi như thủy tinh rồi_Thâm ý rõ ràng muốn đá đểu Tử Di, Tử Thần bỡn cợt, tư thế cũ vẫn ko chịu bỏ, đã thế lại còn ăn gan hùm hôn nhẹ lên vùng da ở cổ “vợ yêu”, hành động cực kì sến đặc khiến người kia chưa kịp phản pháo đã nhũn cả người vì nổi da gà
-Nếu cậu còn chơi cái bài sến đặc đó thì tôi sẽ ko nể nang cậu là tổng thống hay đế vương mà cho cậu vào nồi nước sôi đâu nhé_Nắm chặt cơ tay, Tử Di dồn hết mọi sức lực lên cơ tay, chuẩn bị tinh thần làm điều gì đó mà cô vốn sẽ ko làm nếu gặp người khác
-Cậu biết bài “Chinh phụ ngâm” chứ?_Đổi đề tài nhanh chóng hơn tên lửa, Tử Thần đột ngột hỏi một câu tầm thường như cân đường hộp sữa
-Sao ko biết, hỏi thừa thế?_Lòng uất hận, sự giận giữ đang sục sôi...bỗng tụt đi một miếng
-Vậy cậu có biết lúc người vợ tiễn người chồng ra đi, tác giả đã miêu tả thế nào ko?
-Ôi dào, thì người vợ tiễn chồng, cười hớn hở, chấm khăn liên tục lau nước mắt trong khi lòng lại như mở cờ trong bụng_Lòng uất hận, sự giận dữ chẳng còn lại bao nhiêu giờ tụt ko phanh thê thảm, với bản tính chóng quên, chóng lấy lại tinh thần như Tử Di, e khó có thể ôm nỗi hận thù với bất kì ai, mà nếu có, người đó phải có sức ảnh hưởng cực kì lớn đối với cô
-Thế thì giờ, trước khi tuần lễ SSW bắt đầu, cậu cũng nên làm gì đó để tiễn đưa chồng mình ra chiến trường đi chứ? Nhưng tôi ko cần cầu kì đâu, một nụ hôn cũng được_Ngay khi vừa dứt câu, Tử Thần quả có động cơ từ trước, việc gợi chuyện chỉ là cái nền để cậu ta biến hành động của mình thêm ý nghĩa hơn mà thôi. Tử Thần đưa môi về phía đôi môi mọng nước của Tử Di, toan làm điều gì đó cấm trẻ con dưới 18+
-Hai người đang chơi trò gì thế?_Ko để cho sự việc nằm ngoài tầm kiểm soát của mình thêm nữa, một chàng trai nãy giờ đứng xem kịch hay ở góc khuất cuối cùng cũng chịu lộ diện, sẵn giọng cắt đứt phần hấp dẫn nhất chưa được hoàn thành một cách phũ phàng
-Ơ? Anh Kì Thiên?_Như làm chuyện xấu mà bị bắt quả tang, Tử Di theo phản xạ bật người dậy, đứng xa tên suýt làm chuyện đồi bại với mình rồi nhìn Kì Thiên với anh mắt ngây thơ vô tội, một lát mới dám cả gan núp sau tấm lưng rộng săn chắc kia, nhỏ nhẹ_Cứu em
-Đội trưởng rảnh rỗi thật đấy_Cười nhạt, Tử Thần rời người khỏi chiếc ghế đá vẫn còn ướm mùi của cậu và Tử Di, nhìn cô bằng đôi mắt hoàn toàn ko vừa lòng rồi chiếu tướng lên kẻ phá đám, thái độ tỏ rõ sự ko vui dù nụ cười có tươi đến mức nào
-Trong khi mọi người đã nháo nhào tìm cách xây dựng một mạng lưới an toàn bảo vệ Tháp đồng hồ, vậy mà hai người lại ở đây nhàn nhã làm chuyện mất mặt thế sao?_Giở giọng cấp trên, Kì Thiên bực bội_Tử Thần, ở gốc cây bàng đằng kia, có một đống củi khô, hãy mang chúng về đây và bổ nhỏ lại, tôi cần chúng được thanh lí và chuyển gọn gàng đến bếp trước khi trời tối. Còn Tử Di, theo anh...
Đưa tay nắm chặt cổ tay của người con gái đang núp sau lưng mình, Kì Thiên dùng hết sức kéo nhanh cô vào phía trong trước khi để ai đó có cơ hội làm bậy, nhưng kết quả vẫn chậm một bước. Khi bước chân thứ 2 được đặt lên nền đất cũng là lúc Tử Thần-người vốn ko ưa thích việc của mình bị phá hỏng dang dở- đã bắt lấy con mồi đối diện mình, hai tay giữ chặt khuôn mặt nhỏ nhắn, đưa môi khóa kín đôi môi của người con gái kia, nồng đến mức phải say
”Thế đấy...dù đã giữ em chặt đến thế,
dù đã khóa trái nhốt em vào nơi lãnh cùng tối tắm...
nhưng tại sao...thứ tôi nhận được
vẫn là một con số 0 tròn trĩnh”
-Tử Di_Quyến luyến rời môi người được gọi tên, Tử THần cười khẩy, ánh mắt tà mị ko ngừng nhìn cô say đắm_Đây là dấu hiệu cũng là việc của một người vợ phải làm, hiểu chứ?
-Tên khốn_Vung nắm đấm đã chực chờ sẵn vào gương mặt tuấn mĩ vạn người mê của Tử Thần, Kì Thiên hét lên, vẽ nên trên khóe miệng cậu ta một vệt máu đặc quánh rồi túm lấy cổ áo kẻ mình vừa đánh, đay nghiến bằng những câu chữ ko phải tiếng Việt, mà là tiếng Pháp_Nếu muốn lợi dụng một người nào đó tốt nhất cậu nên tránh xa người của Hạ Kì Thiên này, nếu ko, sau này đừng có hối hận