Phó Kình Hiên không trả lời mà hỏi lại: “Trả lời tôi!”
“Này này.” Lục Khởi tiến lên trước một bước và che trước mặt Bạch Dương: “Tổng giám đốc Phó à, chính anh cũng có trả lời câu nào đâu mà bảo cô ấy trả lời anh, anh tiêu chuẩn kép quá đấy.”
Phó Kình Hiên chẳng thèm để ý Lục Khởi mà cứ chăm chú nhìn Bạch Dương.
Bạch Dương nhìn thấu ánh mắt của anh, trong lòng đau đớn, cô bóp lòng bàn tay im lặng hai giây rồi mới trả lời: “Một người, tôi chỉ nói cho Lương Triết.”
Lương Triết?
Đọc tiếp tại TАмliπh247.me nhé!
Phó Kình Hiên nheo mắt lại, nhanh chóng nghĩ ra đó là chính tên người mẫu mà lúc trước đi theo bên cạnh cô.
“Vậy anh thì sao?” Phó Kình Hiên không nhìn Bạch Dương mà chuyển sang nhìn Lục Khởi.
Lục Khởi cười vì giận: “Phó Kình Hiên, mẹ nó chứ anh thẩm vấn phạm nhân đấy à mà hỏi hết người này sang người khác vậy, có phải anh bị…”
“Anh Khởi!” Thấy hơi thở quanh người Phó Kình Hiên trở nên lạnh lẽo nên Bạch Dương đã kéo Lục Khởi lại: “Trả lời anh ta đi.”
Tuy Lục Khởi không cam tâm nhưng vẫn nghe theo cô, trả lời với giọng điệu khó chịu: “Chẳng nói với ai cả, anh đã hài lòng với đáp án này chưa? Cưng à chúng ta đi thôi, tên này bị điên, tự dưng đi hỏi mấy chuyện này!”
Nói rồi anh ta kéo Bạch Dương đi tới cửa lớn của bệnh viện.
Phó Kình Hiên không ngăn lại mà đứng đó nhìn hai người họ đi xa.
Lúc này, trợ lí Trương cầm điện thoại đi đến bệnh cạnh anh: “Tổng giám đốc Phó, anh ở đây à?”
“Sao thế?” Phó Kình Hiên không nhìn về cổng bệnh viện nữa.
Trợ lí Trương trả lời: “Cô Cố vừa ra khỏi phòng cấp cứu, Cố tổng bảo tôi gọi anh qua đó.”
“Biết rồi.” Phó Kình Hiên lạnh nhạt trả lời, sau đó mím môi ra lệnh: “Cậu đi điều tra người tên Lương Triết, tôi muốn biết cậu ta có phải là gã hồ ly đó không!”
Tuy anh chỉ mới gặp Lương Triết một hai lần, nhưng lần có ấn tượng mạnh nhất là ở bữa tiệc hôm Tử Yên khỏe lại, ánh mắt của Lương Triết khi nhìn Bạch Dương rất không đơn giản, đó là loại ánh mắt của đàn ông khi nhìn phụ nữ.
Điểm này hoàn toàn phù hợp với sự để ý của gã hồ ly dành cho Bạch Dương, mà Bạch Dương lại chỉ nói chuyện Tử Yên làm hại cô cho mỗi Lương Triết thôi. Vậy nên khả năng cao tên Lương Triết này chính là gã hồ ly.
“Vâng.” Trợ lí Trương nói với sắc mặt nghiêm túc.
Phó Kình Hiên xoay người đi tới thang máy.
Ở nơi khác, trên xe.
Lục Khởi vẫn đang lải nhải mắng Phó Kình Hiên, Bạch Dương ngồi trên ghế phụ đập lên tay anh ta và tức giận nói: “Được rồi đừng nói nữa, anh làm em đau đầu quá.”
Lục Khởi bĩu môi rồi vẫn ngậm miệng lại.
Bạch Dương day huyệt thái dương: “Anh nói lâu thế mà thật sự không đoán ra nguyên nhân anh ta hỏi chuyện này sao?”
“Nguyên nhân gì vậy?” Lục Khởi vừa mở miệng đã lộ ra chỉ số thông minh của anh ta, anh ta thật sự không đoán ra được.