Phó Kình Hiên nghe điều này, trái tim đột nhiên co rút.
Vậy nên Tử Yên bị nhân cách phân liệt là do anh kết hôn với Bạch Dương mà tạo thành!
“Vừa nãy tôi mới nghiên cứu một chút.” Lâm Diệc Hàng dập tàn thuốc: “Nhân cách đen tối của Tử Yên rất ác cảm với vợ cũ của cậu, có lẽ là vì vợ trước của cậu đã cướp đi vị trí vốn dĩ thuộc về cô ấy.”
Phó Kình Hiên cau mày, có phần không vui: “Không liên quan đến Bạch Dương, là năm đó tôi không từ chối.”
Suy cho cùng nguyên nhân lớn nhất vẫn là ở anh.
Kính Lâm Diệc Hàng phản quang: “Kình Hiên, cậu đang bênh vực vợ cũ sao?”
“Được rồi, bây giờ đang nói chuyện của Tử Yên, cậu nói chuyện này làm gì.” Phó Kình Hiên mím môi, mất kiên nhẫn.
Lâm Diệc Hàng nhìn anh chăm chú vài giây, sau đó bật cười: “Cũng đúng.”
“Nhân cách đen tối của Tử Yên sẽ xuất hiện khi nhìn thấy Bạch Dương à?” Phó Kình Hiên hỏi.
Lâm Diệc Hàng nhún vai: “Chuyện này làm sao tôi biết, nhưng thông thường thì khi bị uy hiếp mới xuất hiện, có thể trước đó vợ cũ của cậu đã làm gì đó với Tử Yên, nên nhân cách đó của cô ấy mới xuất hiện.”
“Không đâu!” Phó Kình Hiên vô thức đáp lại.
Lâm Diệc Hàng híp mắt: “Kình Hiên, cậu vẫn nói cậu không bênh vực vợ cũ.”
“Tôi không bênh vực cô ấy, mà là cô ấy sẽ không làm vậy.” Phó Kình Hiên lạnh lùng nói.
Trực giác nói cho anh biết Bạch Dương không làm gì cả.
“Được được được, không thì không.” Lâm Diệc Hàng xua tay, sau đó giọng điệu trở nên nặng nề: “Có lẽ đây là lần đầu tiên nhân cách này của Tử Yên xuất hiện, vậy nên cô ấy mới mất trí nhớ. Tôi lo cứ tiếp tục như vậy thì có lẽ nhân cách ấy sẽ thường xuyên xuất hiện nữa.”
“Có chữa được không?” Phó Kình Hiên hỏi.
Lâm Diệc Hàng gật đầu: “Trong lịch sử y học từng có rất nhiều ca dung hợp nhân cách của bệnh nhân nhân cách phân liệt, nhân cách của Tử Yên mới có hơn một tháng nên khả năng dung hợp rất cao.”
“Vậy phải làm thế nào?” Phó Kình Hiên trầm giọng hỏi.
Lâm Diệc Hàng đẩy gọng kính: “Rất đơn giản, ở bên cô ấy nhiều hơn, cố gắng làm cho cô ấy vui vẻ đừng để cô ấy gặp vợ cũ của cậu, nhất là đừng để cô ấy thấy cảnh cậu với vợ cũ đi cùng nhau, chỉ cần không kích thích cô ấy thì nhân cách phụ sẽ không xuất hiện, lâu dần sẽ tự dung hợp với nhân cách chính.”
Mặc dù cảm thấy không đáng tin lắm nhưng Phó Kình Hiên vẫn ghi nhớ: “Tôi biết rồi.”
“Vậy được rồi, tôi đi làm việc trước đây, vừa về nước nên nhiều việc lắm.” Lâm Diệc Hàng vỗ vai anh rồi nhấc chân rời đi.
Phó Kình Hiên đứng tại chỗ, nhìn cánh cửa trước mặt, đôi môi mỏng mím lại thành một đường thẳng.
Anh chưa từng nghĩ Tử Yên sẽ bị kích thích đến mức nhân cách phân liệt, xem ra những gì Tử Yên làm với Bạch Dương hơn một tháng nay đều do nhân cách phụ này ảnh hưởng.
Vậy nên sau khi Tử Yên tỉnh lại, hành động và việc làm mới khác nhiều so với những gì đã viết trong thư như thế.