Tối qua sau khi Bạch Dương trở về, tâm trạng không tốt, uống rượu tới nửa đêm, chưa mơ màng ngủ được bao lâu thì đã bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Cô cố tỉnh táo chút, mò điện thoại đặt ở đầu giường chọn nghe: “Alo?”
“Tổng giám đốc Bạch, tôi là Đồng Khê.”
Sau khi nghe đối phương báo tên họ, Bạch Dương tỉnh hơn không ít, nhanh chóng nhớ ra người này.
Cô ta vốn là thư ký của Lục Khởi, Lục Khởi sợ cô vào Thiên Thịnh rồi, bên cạnh không có người của mình nên cho thư ký sang giúp đỡ cô.
“Có chuyện gì?” Bạch Dương vừa hỏi vừa đi vào phòng tắm.
Thư ký Đồng nói: “Có vài tập giấy tờ gấp cần cô tới công ty xử lý, khoảng mấy giờ thì cô tới công ty?”
Bạch Dương đoán chuyện này rất gấp gáp, cô liếc nhìn đồng hồ đeo tay: “Khoảng 8 giờ.”
“Vâng.”
Sau khi cúp điện thoại, cô rửa mặt bằng nước lạnh, cuối cùng cũng thấy thoải mái hơn. Chỉ là tối qua cô uống quá nhiều rượu, đầu vẫn còn đau, nhìn qua gương thì sắc mặt còn hơi kém.
Vệ sinh cá nhân xong, ra khỏi phòng ngủ nhìn thấy phòng khách lộn xộn, Bạch Dương mím chặt môi.
Tối qua cô điên thật rồi, uống hăng như vậy.
Khi cô tới công ty, vừa đúng 8 rưỡi. Cô vừa bước vào phòng làm việc thì thư ký Đồng đã tới ngay sau đó.
“Tổng giám đốc Bạch, đây là giấy tờ cần ký gấp.”
“Được.”
Cô vừa lật xem qua vừa hỏi cô ta: “Ký hợp đồng với Chúng Tư chưa?”
“Vốn là 9 giờ sáng nay ký, nhưng bên Chúng Tư nuốt lời.” Thư ký Đồng bất đắc dĩ báo cáo với Bạch Dương.
“Không ký nữa?” Bạch Dương cau mày, lấy điện thoại ra: “Tôi gọi cho Lục Khởi, để anh ấy qua đó đàm phán với bọn họ.”
Thư ký vội vã nói: “Tổng giám đốc Bạch, cô đừng gọi. Sáng nay anh ấy vốn định tới Chúng Tư đàm phán, nhưng sau khi nghe điện thoại thì nói với tôi công ty anh ấy cũng có chuyện cần xử lý, sau khi làm xong thì sẽ qua xử lý vụ hợp đồng của Chúng Tư.”
Nghe cô ta nói vậy, Bạch Dương dừng việc bật điện thoại lên.
Cô chỉ để ý việc bảo Lục Khởi giúp đỡ, nhưng suýt quên Lục Khởi cũng có công ty của riêng anh ta, cũng có không ít chuyện phải xử lý.
Thấy Bạch Dương chậm chạp không nói lời gì, thư ký nói: “Vậy tổng giám đốc Bạch, tôi ra ngoài nhé?”
“Cô giúp tôi tra lịch trình hôm nay của ông chủ Chúng Tư.” Bạch Dương hít một hơi thật sâu rồi căn dặn thư ký: “Tra được rồi thì nói tôi biết, tôi xử lý chỗ giấy tờ này trước đã.”
Thư ký hơi sửng sốt: “Không phải Lục Khởi nói chờ anh ấy trở về xử lý sao?”
“Anh ấy cũng bộn bề nhiều việc, tôi không thể chuyện nào cũng chờ anh ấy tới xử lý giúp.” Bạch Dương mím môi: “Hơn nữa tôi đã ngồi lên vị trí này rồi, không biết cái gì phải học cái đó. Nếu không thì còn chưa ngồi nóng cái ghế cổ đông này đã bị mắng té tát rồi.”
“Được, cô cứ bận việc cô đi, tôi đi tra thông tin.” Thư ký nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc, để Bạch Dương bận rộn trong phòng.
Vì Bạch Dương mới tiếp xúc với những thứ này, mà trên giấy tờ còn có không ít từ chuyên ngành nên tốc độ đọc của cô khá chậm, đến trưa mới xử lý được một phần ba. Sau khi ăn qua loa bữa trưa thư ký mang tới thì tiếp tục xử lý phần giấy tờ còn lại.