Cô là vợ chưa cưới của Kình Hiên đấy, sau này sẽ là phu nhân của Chủ tịch kiêm Tổng giám đốc tập đoàn Phó Thị.
Thế mà cô nhân viên lễ tân này lại dám cản cô ta lại?
Đối mặt với lời chất vấn của Cố Tử Yên, nhân viên lễ tân cũng rất áp lực.
Cô ta cố gắng duy trì nụ cười trên khuôn mặt, áy náy trả lời: ‘Cô Cố, tôi biết cô là ai, nhưng tôi thực sự không thể để cô đi lên, đây là do sếp Tổng đích thân dặn dò.”
“Kình Hiên dặn dò?” Tử Yên sửng sốt, sau đó siết chặt hai tay, lạnh lùng hỏi: “Dặn cái gì?”
“Tổng giám đốc Phó dặn là sau này cô tới Phó Thị thì đều phải hẹn trước, nếu như không hẹn trước thì chúng tôi không được để cô lên, nếu như cô Cố không tin thì có thể tự mình liên hệ Tổng giám đốc Phó ạ”“
Nói xong, cô nhân viên lễ tân hơi khom người, đi tới ngăn trước thang máy riêng, không để Tử Yên đi vào.
Tử Yên thấy vậy thì giận đỏ bừng mặt.
Chờ đấy, cô sẽ lập tức bảo Kình Hiên đuổi việc cô nhân viên lễ tân này.
Tử Yên hừ một tiếng, xoay người đi tới khu vực nghỉ ngơi ở đại sảnh, gọi điện thoại cho Phó Kình Hiên.
Phó Kình Hiên vẫn còn họp ở khách sạn, nghe thấy điện thoại đổ chuông thì nhíu mày, sau đó nhìn vào màn hình điện thoại.
Nhìn thấy là Tử Yên gọi tới, mặt anh lạnh lùng, sau đó thẳng tay từ chối cuộc gọi.
Tử Yên nhìn thấy giao diện màn hình quay trở lại menu chính thì sợ tới ngây ra, Kình Hiên lại đi cúp điện thoại của cô ta?
Vừa tức giận, trong lòng Tử Yên lại vừa cảm giác lo lắng.
Anh đang làm gì? Tại sao không nghe điện thoại của cô ta?
Là bởi vì chuyện cô ta đổi bản kế hoạch nên tức giận không nghe điện thoại, hay là…
Tử Yên cắn môi dưới, không nghĩ tiếp nữa, lại gọi cho Phó Kình Hiên.
Cho dù thế nào thì cô ta cũng phải khiến anh nghe máy.
“Đầu nói xong cả rồi nhỉ, tiếp theo hãy nói về những điều cần chú ý cùng với các quy tắc trong quá trình hợp tác, bên phía HO Phó Kình Hiên còn chưa nói xong thì đã bị tiếng chuông điện thoại vang lên lần nữa cắt ngang.
Anh thấy vẫn là Tử Yên gọi tới thì sắc mặt đen thui, thậm chí trong mắt còn có vẻ bực bội, sau đó lại lân nữa cúp điện thoại.
Kết quả chỉ mấy giây sau, chuông lại vang lên.
Một ông Tổng Giám đốc ngồi phía bên phải anh tò mò liếc mắt nhìn qua, nhìn thấy ghi chú “Tử Yên ” trên màn hình điện thoại của anh thì lập tức hiểu ra, cười cười: “Tổng giám đốc Phó, nếu là vợ chưa cưới của anh gọi tới thì anh cứ nghe đi, lỡ như có chuyện quan trọng cần gấp thì sao.”
Bạch Dương ngồi ở vị trí tận cùng của bàn họp, cũng cách Phó Kình Hiên xa nhất nghe nói như vậy thì hàng mày xinh đẹp hơi nhướng lên.
Lại là điện thoại của Cố Tử Yên.
Bạch Dương nhìn Phó Kình Hiên với vẻ hứng thú.
Không phải anh yêu Tử Yên sâu sắc lắm sao?
Thế mà bây giờ lại chẳng muốn nghe điện thoại của Cố Tử Yên, thậm chí còn có vẻ mất kiên nhẫn khi thấy Tử Yên gọi tới, chẳng lẽ giữa hai người họ có vấn đề gì?