Sếp Phó. cũng thật là, rõ ràng là trong những chuyện công việc, thông minh, tỉnh tường, lũ cáo già Ban Giám đốc tập đoàn đều không đấu lại được, nhưng về phương diện tình cảm lại luôn hồ đồ, không hiểu rõ rốt cuộc mình yêu ai.
Anh ta dám khẳng định, trừ anh ta ra, những người bạn bên cạnh sếp Phó đều không nhận ra sếp Phó yêu cô Bạch, nhưng tự sếp Phó cũng không nhận ra, anh †a muốn nói cho sếp Phó biết, nhưng sợ sau khi nói ra, cô Cố kia sẽ xử lý anh ta.
Một trợ lý đặc biệt là anh ta làm sao đấu lại Nhà họ Cố và Tam Thịnh của cô Cố. Thế nên anh ta chỉ có thể im lặng, chờ đợi sếp Phó. tự phát hiện ra tình cảm của mình.
Chỉ là không biết lúc nào sếp Phó mới phát hiện ra đây?
“bi vào.” Phó Kình Hiên mím môi, dùng hai từ đáp lại.
Bên kia, Bạch Dương và Trình Minh Viễn đưa Đậu Đậu đến trước vòng đu quay.
Đậu Đậu không hứng thú với các trò khác, nhưng lại rất thích vòng đu quay, còn đòi ngồi một mình.
Bạch Dương và Trình Minh Viễn muốn ngồi cùng cậu nhóc, còn bị cậu nhóc từ chối, còn nói gì mà không làm phiền chú thím ở bên nhau.
Nhìn Đậu Đậu cùng nhân viên công tác xuống ngồi một khoang của vòng đu quay.
Trong lòng Trình Minh Viễn hiểu, cậu nhóc này không yêu thương vô ích.
Quả nhiên là một trợ thủ đắc lực.
Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài mặt Trình Minh Viễn vẫn tỏ ra ngượng ngùng: “Xin lỗi Bạch Dương, xem ra Đậu Đậu thực sự tưởng chúng ta đến đây để hẹn hò.”
“Không sao đâu, trẻ con mà” Bạch Dương xua tay, thể hiện không để tâm.
Sau đó, cô nhìn bên tay phải có ghế nghỉ công cộng, chỉ vào nói: “Chúng ta qua bên đó ngồi chờ Đậu Đậu đi.”
“Được” Trình Minh Viễn gật đầu đáp ứng.
Hai người đi qua đó. . Google ngay trang ++ TRUМtruyen . v N ++
Đi được nửa đường, Trình Minh Viễn nhìn thấy tiệm trà sữa, để Bạch Dương đi trước, ngồi đợi anh ta, anh ta thì đi mua trà sữa.
Bạch Dương vừa đợi mấy phút, Trình Minh Viễn đã đem hai cốc trà sữa quay lại.
“Cho em, trà sữa nóng, tôi cũng không biết phụ nữ có thai có uống được cái khác không, để an toàn nên tôi mua cái này, đừng ghét bỏ nhé.” Trình Minh Viễn đưa một ly đưa cho cô.
Bạch Dương cười đón lấy: “Không đâu.
Ngược lại, anh chu đáo như vậy, chắc là được rất nhiều bạn gái huấn luyện nhỉ?”
“Không có.” Trình Minh Viễn ngồi cạnh cô. “Thực ra tôi không có nhiều bạn gái, tôi chỉ có hai người, chỉ là con người tôi có vận đào hoa, thế nên bên cạnh có nhiều nữ giới, nhưng tôi bảo đảm, tôi không có gì với bọn họ cả. Những lời đồn tôi có nhiều bạn gái đều là tin đồn nhảm, thật đấy, tin tôi đi.”
Anh ta giơ tay lên làm động tác thề, biểu cảm trên mặt vô cùng thành thật.
Bạch Dương thấy hơi buồn cười: “Tôi cũng đâu nói là không tin anh, cần gì phải nghiêm túc như vậy?”
“Vì tôi không muốn cô hiểu nhầm” Trình Minh Viễn uống một ngụm cà phê.
Bạch Dương ngạc nhiên: “Tại sao?”
Trình Minh Viễn quay đầu đối diện cô cười dịu dàng: “Sau này cô sẽ biết.”
Bạch Dương nhăn mày.