Hoặc ví dự như... Phó Kình Hiên biết cô ta giả mạo Bạch Dương.
Cố Tử Yên nghĩ tới hai chuyện này trái tim đập thình thịch.
Bởi vì cho dù chuyện trước hay chuyện sau thì cô ta cũng xong đời. Advertisement
“Chắc không phải đâu, nếu là như vậy, anh ấy đã sớm tìm cô mà không phải không gặp cô như thế” Lâm Diệc Hàng đứng bên cạnh trả lời.
Cố Tử Yên nghe anh ta nói như vậy, trong lòng hơi bình tĩnh một chút, nhưng vẫn có chút không yên lòng: “Vậy anh nói xem rốt cuộc vì sao anh ấy không muốn gặp tôi?”
Cho dù Phó Kình Hiên không gặp cô ta không phải vì biết hai chuyện kia, nhưng trong lòng cô ta cũng rất hoảng sợ.
Bởi vì Kình Hiên không biết hai chuyện kia mà dần lạnh nhạt với cô ta, vị trí vợ sắp cưới này cũng bắt đầu lung lay rồi. Advertisement
“Ai biết được, có lẽ anh ấy vẫn còn giận cô hai ngày trước làm rách vết thương của mình.” Lâm Diệc Hàng cong môi, suy tư nói.
Cố Tử Yên há miệng: “Kình Hiên không đến mức hẹp hòi như vậy chứ?”
“Tôi đoán thôi, nhưng là thật hay không thì cô phải tự kiểm tra, nhưng bây giờ anh ấy không muốn gặp cô, cô cứ trở về trước đi, chờ mấy ngày nữa anh ấy đồng ý gặp thì cô hỏi thẳng là được.” Lâm Diệc Hàng đẩy mắt kính nói.
Cố Tử Yên nghĩ cũng đúng: “Vậy được rồi, anh giúp tôi nói với Kình Hiên một tiếng.”
“Được.” Lâm Diệc Hàng đồng ý, sau đó đẩy cửa đi vào.
Cố Tử Yên nhìn cửa phòng bệnh đóng lại, quay người đi về phía thang máy. . Truyện Nữ Cường
Trong phòng bệnh, Phó Kình Hiên đang xem tài liệu, nghe được tiếng bước chân cũng không ngẩng đầu lên mở miệng: “Thời gian kiểm tra vẫn chưa tới, anh có chuyện gì?”
“Tôi đến truyền lời giúp Tử Yên, cô ta đi rồi.” Lâm Diệc Hàng dựa vào tường nhìn anh.
Phó Kình Hiên ừ một tiếng, tỏ vẻ đã biết.
Lâm Diệc Hàng thấy anh phản ứng bình tĩnh như vậy, không nhịn được nhíu mày: “Anh lạnh nhạt như vậy không giống như thái độ bình thường đối với Tử Yên” tải áp Hola để đọc tiếp nhé.
Động tác lật giấy của Phó Kình Hiên dừng một chút, ngẩng đầu lên: “Vậy anh nói xem thái độ bình thường của tôi đối với Tử Yên thế nào”
“Dịu dàng, cưng chiều, nghe theo.” Lâm Diệc Hàng nói ra ba cụm từ.
Phó Kình Hiên nghe vậy thì nhíu mày.
Lâm Diệc Hàng khoanh tay: “Hình như anh không hài lòng với kết luận của tôi cho lắm?”
“Không có.” Phó Kình Hiên lại nhìn tài liệu.
Không hài lòng thì sao, anh không thể nào phủ nhận kết luận của Lâm Diệc Hàng.
Lúc trước anh hoàn toàn đối xử với Cố Tử Yên như vậy.
“Vậy vì sao anh nhíu mày.” Lâm Diệc Hàng nhìn anh.
Phó Kình Hiên thản nhiên nói: “Không có gì: Lâm Diệc Hàng ồ một tiếng: “Tôi chợt phát hiện lần này anh xảy ra tai nạn xe, dường như thay đổi rất nhiều, nhất là thái độ của anh đối với Tử Yên, rốt cuộc hai người sao vậy? Vì sao anh đột nhiên lạnh nhạt với Tử Yên”