Vì vậy nên cô tắt và tiếp tục cho vào danh sách đen.
Nhưng như vậy cũng chưa xong, liên tục có nhiều cuộc gọi từ số lạ đến trong khoảng thời gian đó, thậm chí còn có cả †in nhắn mắng chửi của cư dân mạng, khiến cho Bạch Dương cảm thấy tinh thần mệt mỏi.
Advertisement
Rất nhiều lần cô đã muốn tắt máy luôn, nhưng nghĩ đến việc thi thoảng cũng có cuộc gọi của đối tác làm ăn và chủ hộ nên đành phải nhịn, để cho cư dân mạng tùy ý gửi tin nhắn đến, chỉ cần không nhìn là được.
“Bạch tổng!” Thư ký Đông lo lắng đi tới.
Bạch Dương mở mắt: “Thế nào rồi?”
“Bạch tổng, dưới lầu có rất nhiều cư dân mạng cầm dao cầm tràng hoa vân vân mây mây…” Thư ký Đông lén nhìn cô, nhỏ giọng trả lời.
Sắc mặt Bạch Dương trở nên lạnh nhạt, trong lòng cũng cảm thấy tực giận khó tả.
Rõ ràng cô chưa từng làm chuyện gì, bây giờ lại phải chịu đựng những lời mắng mỏ chửi bới này.
Cơ thể Bạch Dương run lên, Đông Khê quan tâm hỏi: “Bạch tổng, cô có sao không?”
Bạch Dương lắc đầu một cái: “Tôi không sao, cô đi gọi bảo vệ đến bắt tất cả những người đem hoa đến rồi đưa đến đồn cảnh sát đi!”
“Được.’ Đông Khê lập tức đi ngay, sau đó nghĩ ra gì đó, lại nói: ‘Mặc khác, còn có một việc, trên mạng hot quá rồi, bây giờ giá cổ phiếu của chúng ta đang bị giảm nghiêm trọng, Đoàn tổng cũng vừa hạ chỉ thị, nói rằng chúng ta phải mau chóng giải quyết phiền phức này, nếu không phải trả lại quyền quản lý cho ông ta.”
“Đoàn Hựu Đình!” Bạch Dương tức giận đập tay lên bàn: “Hiện tại thị trường cổ phiếu của Thiên Thịnh đang bấp bênh, ông †a không nghĩ đến việc tìm cách bình ổn lại giá cổ phiếu mà chỉ muốn đoạt quyền?”
“Đúng là như vậy.” Thư ký Đông cũng gật đầu đồng ý, nhưng sau đó cô ta lại nói: “Nhưng lần này cũng có nhiều giám đốc cấp cao ủng hộ Đoàn tổng, dù sao thì chuyện lần này, mọi chỉ trích đều hướng vào người Bạch tổng, bọn họ cho rằng cô chúng là nguyên nhân khiến Thiên Thịnh ra nông nổi này, vì vậy họ đã bàn bạc tổ chức một đại hội cổ đông để quyết định xem cô có đủ tư cách để nắm quyền quản lý hay không.”
Bạch Dương trề miệng một cái, cũng không phản đối.
Bởi vì cô không thể phủ nhận, sự sụp giá đột ngột thị trường cổ phiếu của Thiên Thịnh là do bị cô liên lụy.
Mặc dù cô không làm gì Cố Tử Yên, nhưng Cố Tử Yên đã đổ vũng nước đen này lên đầu cô, cô không có cách nào để chứng minh sự trong sạch của mình. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Trừ khi Lâm Diệc Hàng đứng ra, dù sao thì anh ta mới là người làm ra chuyện này.
Suy nghĩ một hồi, Bạch Dương vuốt sống mũi, giọng nói có chút mệt mỏi: “Tôi biết rồi, cô đi nói cho Đoàn Hựu Đình biết, †ôi sẽ nhanh chóng giải quyết chuyện này!”
“Được.” Thư ký Đông lo lắng nhìn cô một cái, sau đó xoay người đi ra ngoài.
Bạch Dương cầm điện thoại di động lên, bấm số của Lâm Diệc Hàng.
Điện thoại đổ chuông, nhưng không ai bắt máy, điều này khiến cho Bạch Dương tuyệt vọng.
Tại sao anh ta lại không nghe máy, hay là đang bận?
Bạch Dương nhíu chặt đôi lông mày, ngón tay di chuyển trên bàn làm việc.
Bỗng nhiên, điện thoại lại vang lên.
Bạch Dương tưởng Lâm Diệc Hàng thấy cuộc gọi nhỡ của cô nên gọi lại, cô vui mừng, vội vàng cầm điện thoại lên.
Nhưng sau khi nhìn thấy thông báo là Trình Minh Viễn gọi đến, sắc mặt vui vẻ của cô lập tức cứng lại, sau đó thở dài, nghe máy.
Cùng lúc đó, tập đoàn Phó thị.