Việc này tuy rằng sẽ không khiến bọn họ bị pháp luật xử lý, nhưng quả thực rất mất mặt, công ty đi vào đường cùng, bởi vì về sau chỉ cần mỗi lần nhìn thấy bọn họ, mọi người sẽ cười nhạo, bọn họ sau này đi ra ngoài đều phải hết sức cẩn thận.
Advertisement
Nhưng phía blogger và truyền thông thì lại nghiêm trọng hơn, lậu thuế trốn thuế từ nhỏ đến lớn đều có, thậm chí đủ để tống bọn họ vào tù.
Nhưng mà đây không phải điều Bạch Dương quan tâm, điều cô quan tâm chính là người phơi bày bọn họ ra ánh sáng là ai!
Nghĩ đến lời của Phó Kình Hiên trước đây, cùng với cả lời của Lương Triết.
Con ngươi Bạch Dương khẽ lay động, liệu có phải hai người bọn họ hay không?
Hai người bọn họ đều từng nói, sẽ không bỏ qua cho đám blogger và truyền thông trên mạng, cho nên có khả năng cực cao là hai người họ.
Chỉ là không biết, là ai trong hai người.
Tập đoàn Phó Thị.
Phó Kình Hiên xử lý xong văn kiện, gọi trợ lý Trương vào “Lúc trước bảo cậu thu dọn đám người trên mạng, đã sắp xếp ổn thỏa chưa?”
“Tôi đã thu xếp ổn thỏa, nhưng mà tổng giám đốc Phó, tôi nghĩ cũng ta không cần ra tay, đám thủy quân này, chính là một số blogger và truyền thông, đã có người muốn ra tay trước rồi.” Trợ lý Trương đứng đối diện Phó Kình Hiên trả lời.
Sắc mặt Phó Kình Hiên khẽ thay đổi “Có người ra tay trước? Ai?”
“Tôi không biết.” Trợ lý Trương lắc đầu, nghiêm túc trả lời: “Tuy nhiên người kia rất có năng lực, chỉ trong thời gian ngắn đã †ra ra mấy chục vạn người, có thể thấy là hacker trình độ cao, mà căn cứ vào những gì chúng ta biết, hacker giấu ở chỗ cô Bạch chỉ có một.”
“Gã hồ ly!” Phó Kình Hiên nheo mắt phun ra ba chữ.
Trợ lý Trương vuốt cằm “Đúng vậy, cho nên tôi nghĩ hacker lần này ra tay chính là gã hồ ly kia.”
Môi Phó Kình Hiên khẽ nhếch lên, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ vào mặt bàn, khiến cho người ta không biết hiện tại anh đang suy nghĩ gì. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Anh suy nghĩ, gã hồ ly kia rốt cuộc là ai, vì sao vẫn ẩn thân trong bóng tối không chịu xuất hiện, có quan hệ gì với Bạch Dương?
Phó Kình Hiên nhăn mày, trong lòng rất không thoải mái.
Tuy nhiên không thoải mái nhất vẫn là việc gã hồ ly ra tay nhanh chóng như vậy, đi trước hắn một bước, thu thập thông tin những kẻ trên mạng.
“Phó tổng.’ Trợ lý Trương gọi Phó Kình Hiên một tiếng.
Phó Kình Hiên thu lại ánh mắt, phục hồi lại tinh thần “Chuyện gì?”
“Anh có điện thoại, cô Bạch gọi tới.” Trợ lý Trương chỉ chỉ phía bên cạnh tay anh.
Phó Kình Hiên nhìn sang, quả nhiên là Bạch Dương gọi đến, chẳng qua anh vừa xử lý văn kiện, tắt âm điện thoại nên mới không nghe thấy.
Ánh mắt Phó Kình Hiên trở nên dịu dàng, cầm điện thoại lên “Anh nghe, Bạch Dương.”
Trợ lý Trương nghe anh gọi Bạch Dương dịu dàng như kia, nhịn không được khinh bỉ một cái.
Có người yêu vào là không cứng rắn nổi!
Hô hô hô, hắn sống ba mươi năm ngay cả việc thích ai cũng đều không có, aida…