Tiểu Triết, đừng làm cho tôi thất vọng!
Bạch Dương nhắm mắt lại, trong lòng †hầm cầu nguyện.
Lục Khởi không biết Bạch Dương đang nghĩ gì, lập tức kéo thẳng chăn bông cho cô: “Sao em lại bất cẩn như vậy? Cho dù †âm trạng không tốt, em cũng phải bảo vệ mình. Mà này, sau khi ngã, ai đưa em đến viện, em đến viện bằng cách nào”
“Đúng vậy, chị ơi, sao chị không gọi cho anh Lục và em?” Lương Triết vừa nói vừa bước ra khỏi bếp sau khi rửa dâu.
Bạch Dương nhìn cậu ta, ánh mắt cô chợt lóe một cái, rất nhanh trở lại như bình thường, xấu hổ cười cười: “Tôi trực tiếp gọi xe cấp cứu, tôi đã hôn mê không lâu sau cuộc gọi, nên tôi không có cơ hội để liên lạc với mọi người, xin lỗi, đã làm cho hai người lo lắng rồi”
“Không phải vậy sao, biết tin em ở bệnh viện làm anh lo hết hồn” Lục Khởi cảm thán vỗ ngực nói.
Lương Triết cũng gật đầu: “Em cũng vậy Bạch Dương vén tóc lên: “Sau này sẽ không như vậy nữa đâu”
“Cái này thì chưa biết được” Lục Khởi lại nở nụ cười.
Bạch Dương chỉ vào ngăn kéo: “Lục Khởi, giúp em mở ngăn kéo đầu tiên”
“Em muốn lấy cái gì?” Lục Khởi mở ngăn kéo ra.
Bạch Dương lim dim mắt: “Là giấy báo khám bệnh của em, em cảm thấy không khỏe cho lắm nên không lấy được, cho nên nhờ anh lấy ra hộ em, tẹo nữa y tá sẽ đến để xem”. Chí