Nhìn thấy mẹ và em trai không định rời đi, Phó Kình Hiên cũng không nài nỉ thêm, anh bước đến ghế sô pha đối diện với Cố Việt Bân, ngồi xuống khoanh chân lại, thờ ơ nhìn ông ta: “Nói cho tôi biết đi, ông định giải quyết gì với tôi đây?”
Cố Việt Bân buồn bã hừ một cái: “Được rồi, nếu cậu đã muốn thẳng thắn như thế thì cũng được thôi, tôi sẽ không đi vòng vo, Phó Kình Hiên, tại sao cậu lại phụ lòng Cố Tử Yên!”
Phó Kình Hiên nheo mắt: “Ý ông là gì?”
Anh còn tưởng rằng Cố Việt Bân đến †ìm anh muộn như vậy, là vì có bất mãn gì đó trong công việc.
Không nghĩ tới, lại là vì Cố Tử Yên.
Cố Việt Bân lập tức đứng lên, chỉ vào mũi Phó Kình Hiên: “Vì sao? Đương nhiên là vì chuyện ngươi ngoại tình!”
“Ngoại tình?” Phó Kình Duy đang gặm †áo, nghe thấy vậy thì suýt nữa bị nghẹn lại giữa họng, đấm ngực thật mạnh vài cái để bình tĩnh lại, mở to hai mắt không thể tin nhìn Phó Kình Hiên: “Anh, không phải là anh và Cố Tử Yên đã hủy bỏ hôn ước rồi sao? Sao anh lại ngoại tình? Chẳng lẽ anh lại ở cùng với Cố Tử Yên à?”
“Đúng vậy, Kình Hiên, con đừng dọa mẹ, Cố Tử Yên bây giờ đã là một đôi giày rách rưới, là một kẻ thối nát, tâm địa lại ác độc, làm sao xứng với con, con đừng có mà ngu ngốc như thế!” Vu Y Cơ cũng vội vàng khuyên nhủ.
Bà ta thật sự không muốn Cố Tử Yên lấy anh, trước đây bà ta không biết Cố Tử Yên, cứ tưởng Cố Tử Yên hiền lành dịu dàng, nếu lấy chồng sẽ không trèo lên đầu gia đình chồng. Quan trọng nhất là có một gia đình họ Cố hậu thuẫn đằn sau Cố Tử Yên.
Phải biết rằn nhà họ Cố chỉ có một cô con gái duy nhất là Cố Tử Yên, sau khi Cố Tử Yên kết hôn thì họ Cố và tập đoàn Tam Thịnh chẳng phải sẽ thuộc về nhà họ Phó hay sao?
Cho nên sau khi Cố Tử Yên bị người ta bắt nạt, bà ta còn cảm thấy rất đáng tiếc, mất đi con ngựa kiếm tiền này, thế nhưng sau khi sự ác độc của Cố Tử Yên được phơi bày, bà ta lại không cảm thấy đáng tiếc nữa.
Bà ta, Vu Y Cơ, thừa nhận rằng mình không phải là người tốt, nhưng bà ta nhất định không phải người xấu, nếu không tại sao bà ta lại coi Phó Kình Hiên như con ruột của mình? Ngay cả trong chuyện của Bạch Dương cũng thế, bà ta thừa nhận mình đã coi Bạch Dương như người hầu mà mắng chửi ầm ï, nhưng bà ta chưa bao giờ làm gì Bạch Dương, cũng chỉ có sau khi Bạch Dương ly hôn, vài lần làm Kình Hiên bị thương, bà ta tức giận tìm đến nhà ra tay với Bạch Dương thôi.
So với Cố Tử Yên thì bà ta vẫn được coi là người tử tế còn chán, những gì Cố Tử Yên làm mới khiến cho người ta khiếp Sợ, nếu sau này Cố Tử Yên lấy chồng mà không được lòng mẹ chồng thì liệu cô ta có đối xử với mẹ chồng như những gì đã làm với Bạch Dương hay không? Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé.
Vì vậy, cho dù thế nào đi nữa, bà ta nhất định không được để cho Phó Kình Hiên và Cố Tử Yên quay lại với nhau.
Nhìn thấy ánh mắt lo lắng và không tán thành trong ánh mắt của em trai và mẹ, Phó Kình Hiên khẽ vẫy tay ra hiệu cho họ bình tĩnh lại.
Sau đó, anh nhìn Cố Việt Bân đang tự mãn, đôi mắt hơi híp lại: “Ô? Ngoại tình?
Khi nào?”
Có thể là Cố Việt Bân đã nói đến đêm đó của ba tháng trước?
Quả nhiên, suy đoán của Phó Kình Hiên đã trở thành sự thật.
Cố Việt Bân chỉ vào anh: “Đương nhiên là ba tháng trước rồi! Ba tháng trước anh đã ngoại tình với Bạch Dương ngay sau khi đính hôn với Tử Yên”
Nắm đấm của Phó Kình Hiên đột ngột siết chặt, đôi môi mỏng mím lại thành một đường thẳng.
Đúng thật là chuyện này.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Nhật Kí Nữ Pháp Y: Để Người Chết Được Nhắm Mắt
2. Tín Đồ Ánh Trăng
3. Tỏa Băng Tâm
4. Chưa Kịp Nói Yêu Người
=====================================
Nhưng tại sao mà Cố Việt Bân lại biết được?