“?” Trì Nghiên nhìn Tần Mặc một cách khó hiểu.
Tần Mặc nhíu mày: “Lúc trước, bán Envi là bởi khi ấy bọn anh và một công ty công nghệ giọng nói lớn khác ở nước ngoài đã xảy ra tranh chấp pháp luật.” Khi đó nguyên nhân công ty nước ngoài chuẩn bị khởi tố Tần Mặc bọn họ là vì sản phẩm nghiên cứu phát minh Envi đã xâm phạm kỹ thuật mà bên họ đã đăng ký độc quyền.
Độc quyền về sử dụng những giọng nói khác nhau và sang tên độc quyền, đệ trình xin độc quyền sớm nhất là vào 8 năm trước ở nước Mỹ, nhưng sau đó công ty kia lại chọn từ bỏ.
Tần Mặc và team của mình hợp tác nghiên cứu phát minh Envi cùng với hệ thống vận động sẽ có ích cho ngành kỹ thuật này, nhưng bọn họ không biết rằng là, ở ngay lúc bọn họ đang gây dựng sự nghiệp thì công ty bên Mỹ kia đã lại lần nữa đệ trình xin bản quyền, cũng vào hai năm sau đó đã chính thức được công nhận bản quyền.
“Là do bọn anh sơ ý.” Tần Mặc nói.
Bởi vì sự sơ sẩy này, công ty cực kỳ có khả năng chịu phải án phạt và phải bồi thường một khoản kếch xù, ở ngay khi Tần Mặc đang sứt đầu mẻ trán, công ty lớn về công nghệ trí năng trong nước đã liên hệ với anh, ngỏ ý muốn mua lại Envi. Đồng thời đối phương cũng tỏ vẻ bọn họ đã biết về sự tình kiện cáo xâm phạm bản quyền mà công ty đang gặp phải, bọn họ có thể giúp giảng hoà.
“Cho nên sau đó anh đã bán Envi với giá thấp?” Trì Nghiên hỏi anh.
“Ừ.” Tần Mặc gật đầu.
Trên thực tế đối với tình huống khi ấy, Envi có thể bán với giá như vậy cũng không tính là thấp.
Dẫu trước đó Envi đã được các nhà truyền thông khen ngợi, hào phóng phong cho nó một cá danh mỹ miều như “đối thủ nặng ký của Siri” khi đưa ra thị trường, nhưng thật tình Tần Mặc rất rõ ràng, đó cũng chẳng qua là truyền thông tô vẽ: Chưa nói phương diện kỹ thuật, đằng sau Siri là Apple, đằng sau Envi lại có gì đâu?
Huống hồ trên thị trường khi ấy cũng không hề thiếu những công cụ giọng nói trợ giúp, OK của Google, Siri của Apple, Cortana của Microsoft, Alexa của Amazon và Bixby của Samsubg...
Vừa vào đại học anh và đông nghiệp bắt đầu chung nhau nghiên cứu phát minh Envi, cũng đã đoán trước được rằng công cụ giọng nói tìm kiếm sẽ là xu thế SEO của tương lai, nhưng không dự đoán được rằng thị trường lại phát triển nhanh đến như vậy, chờ khi anh thật sự hoàn thành sản phẩm đưa ra thị trường thì thị trường đã sớm có vô số sản phẩm ưu tú cùng loại.
Dù lúc ấy phản hồi thị trường về Envi tốt đẹp, nhưng Tần Mặc đã sớm dự thiết tốt kết cục bị thu mua cho Envi, chỉ là không ngờ tới được công ty sau đó đã bị khởi tố quyền vi phạm bản quyền, Envi lại phải bán đi ở dưới tình huống như vậy...
“Chuyện chính là như thế“. Tần Mặc kể lại nguyên bản tất cả như một lời hồi đáp cho Trì Nghiên.
Trì Nghiên còn có nghi vấn: “Nhưng... Tại sao Lâm Hạo lại nói anh vì Vân Lam?”
“Chuyện lúc ấy chủ yếu là do Vân Lam ra mặt phụ trách, mà khoảng thời gian ấy lại đúng là lúc Vân Lam gặp phải chuyện không hay, Lâm Hạo hiểu lầm.”
Chuyện riêng của bạn gái cũ, Tần Mặc cũng không muốn nói quá nhiều. Nhưng Trì Nghiên rõ ràng hiểu lầm quá sâu nên anh đành phải giải thích rõ một chút: Nói đơn giản thì đó chính là năm đó P2P tăng trưởng, ba Vân Lam nếm được ngon ngọt rồi nên chạy khắp nơi để vay một triệu, muốn đầu tư vào app nào đó để kiếm về hoa hồng, kết quả thất bại...
Người đứng đầu bỏ trốn, khoản tiền không lấy về được, ba Vân Lam lại vay tiền khắp nơi để trả nợ, trong đó còn có công khoản tham ô của chính ông, một khi không trả được nợ thì chính là phải ngồi tù.
Không biết làm sao mà Lâm Hạo biết chuyện này, sau đó cứ vậy nhận định rằng Tần Mặc bán Envi là bởi giúp Vân Lam.
“Anh đã suy xét hết thảy, bao gồm cả việc Envi sớm muộn cũng sẽ bị bán đi, và các loại ảnh hưởng nếu công ty bị khởi tố vi phạm bản quyền, anh đều giải thích rõ tất cả cho Lâm Hạo.” Tần Mặc nói, “Nhưng cậu ta vẫn như cũ mù quáng đánh giá cao Envi, càng cảm thấy chuyện vi phạm bản quyền không phải vấn đề lớn —— quan điểm của hai bọn anh quá khác nhau, anh nói gì đi chăng nữa cậu ta cũng không tin, về sau thì anh cũng chẳng muốn nói thêm gì nữa.”
Đây cũng chính là lý do lúc ấy Trì Nghiên nghe được Lâm Hạo chất vấn Tần Mặc từ bỏ Envi vì Vân Lam, Tần Mặc không có cách nào biện giải nguyên nhân.
Trì Nghiên nghe thế, không cấm lại hỏi: “Vậy anh không định giúp Vân Lam?”
“...” Tần Mặc.
Đúng là khi ấy anh vẫn là bạn trai của Vân Lam, nếu nói anh không định giúp Vân Lam là không thể nào, như vậy quá vô tình.
“Tất nhiên không phải như thế.” Cuối cùng Tần Mặc đành phải nói sự thật.
Ba Vân Lam xảy ra chuyện không lâu sau, khi đó lại đúng lúc anh vừa mới mua nhà, nhất thời không có nhiều tiền trong tay. Bán Envi xác thật cũng có 1 phần nguyên nhân là vì vậy.
“Nhưng đó không phải nguyên nhân chính yếu.” Tần Mặc bổ sung, “Mà kết quả, em biết rồi đấy.”
Chưa chờ đến Tần Mặc nhận được tiền thì Chu Càn đã giải quyết xong xuôi cho Vân Lam, mà Vân Lam cũng quyết định chia tay anh, hẹn hò với Chu Càn.
Đối với câu chuyện này, Trì Nghiên nhướn mày.
Sau khi biết Tần Mặc bán Envi không phải riêng vì Vân Lam, rốt cuộc cô cũng dễ chịu hơn chút, nhưng anh không đề cập tới chuyện ấy còn tốt, vừa nhắc lại chuyện ấy, cô lại cảm thấy tức thở.
“Vậy ngày hôm sau anh còn vác mặt chạy tới?” Vì thế cô không nhịn xuống được mà trào phúng một câu.
“...” Tần Mặc nhíu mày, “Người gọi đến trong điện thoại đúng là cô ấy, nhưng đó là công sự không phải việc riêng...”
Vì thế Tần Mặc lại giải thích ngắn ngọn một chút, “Vả lại, anh tưởng em...”
Tần Mặc cảm thấy nếu nói tiếp, khẳng định Trì Nghiên sẽ nổi đoá, nhưng hai người khó được có cơ hội ngồi đối diện cho nhau giải thích, anh cảm thấy bản thân anh cần thiết nói cho cô biết suy nghĩ thật lòng của mình.
Quả nhiên sắc mặt Trì Nghiên lập tức biến đổi, không đợi anh nói xong đã chặn ngang lời anh: “Tưởng gì, tưởng tôi giải vờ?”
Tần Mặc im re, lúc ấy xác thật anh tưởng như vậy.
Có điều sau khi sống chung với nhau 2 năm, anh mới phát hiện: Trì Nghiên là một người hiếu thắng, lúc đau sẽ không bao giờ biểu hiện ra bên ngoài, chưa bao giờ phải giả vờ giả vĩnh.
Giống như cô biết rõ, phàm là cô mềm mỏng đi đôi chút, phàm là cô chỉ cần giả vờ một chút trước mặt anh, bớt đi sự kiêu căng, sắc bén, anh đã sớm sa đoạ, nhưng cố tình cô không chịu.
Cô chính là muốn triển lãm hết thảy con người mình ra trước mắt anh, bao gồm cả mặt ác liệt của cô, sau đó làm ngừoi ta cam tâm tình nguyện mà tiếp nhận con người hoàn chỉnh của cô.
“Là lỗi của anh.” Tần Mặc ngắn ngủi thở ra, cuối cùng nói xin lỗi, “Ngày đó anh không nên nghi ngờ em, cũng không nên bỏ mặc em như vậy.”
——————