Nằm suy nghĩ đến tận lúc trời nhập nhèm sáng Hạ Tử Lân đã ngồi dậy rửa mặt thay y phục do A Phúc dâng lên, đi xuống sảnh dưới dùng một chén cháo cùng bánh quẩy xong, Hạ Tử Lân sai A Phúc âm thầm đi điều tra từ những cửa hàng bán muối của triều đình.
Giá cả nơi đây đều đúng là giá mà triều đình đã niêm yết nhưng có những sạp hàng lại có nguồn muối lậu của bọn người thương nhân đưa vào, giá thấp hơn giá bán triều đình niêm yết rất nhiều, đương nhiên về khoản chất lượng muối không có tinh thuần như của triều đình, trong muối lẫn không ít tạp chất, muối lại có màu xam xám.
Trở về khách điếm mở ra từng bao muối lậu do A Phúc mua về, trong lòng Hạ Tử Lân nổi cơn thịnh nộ sắc mặt cũng đen đi vài phần, ngón tay thon dài gõ từng nhịp lên bàn, báo hiệu cơn tức giận của hắn, khiến cho tinh thần của A Phúc bên cạnh cũng dâng cao lên, trái tim không ngừng đập mãnh liệt.
Chừng một nén nhang thời gian thì trong phòng lục tục xuất hiện vài hắc y nhân, quỳ xuống hành lễ với Hạ Tử Lân, báo cáo sự việc bọn họ vừa tra ra được trong tối hôm qua cho hắn nghe. Thì ra trong Phạt Mộc Trường Thành này lại có kẻ to gan làm quan lại dám huấn luyện ra ám vệ, nhằm thu thập tình báo cũng như vận chuyển tin tức qua lại giữa các thương nhân, cùng nhau thông đồng buôn bán muối lậu ngay dưới mí mắt triều đình.
Hạ Tử Lân sai người liên lạc thêm ám vệ của bản thân đến, tiến hành điều tra trên diện rộng, cầm bảng danh sách tên cùng chức quan trong Phạt Mộc Trường Thành, đọc lướt qua thì thấy hầu hết những cái tên mà sáng nay được ám vệ bẩm báo lại, đều đã liên kết thành một bè phái thông đồng cùng nhau làm bậy, lừa gạt triều đình, lũng đoạn thuế má, liên kết với bọn thương nhân buôn lậu muối kém tinh tuồn ra ngoài dân gian.
Ám vệ nhận lệnh của Hạ Tử Lân, lập tức lắc mình đi điều tra toàn bộ thương nhân lớn nhỏ trong Phạt Mộc Trường Thành về sự việc muối lậu. A Phúc thấy Hạ Tử Lân vừa dùng bữa sáng xong đã chăm chú xử lý văn kiện, liền lui ra ngoài tránh quấy nhiễu chủ tử, nghiêm cẩn đứng bên ngoài canh chừng. Hạ Tử Lân ngồi đọc các tin tức tình báo thu thập được, chân mày khẽ nhíu lại, việc này nói lớn không lớn nhưng cũng tuyệt đối không phải việc nhỏ,.
Dân chúng bá tánh nếu vì giá muối triều đình niêm yết cao quá, mà chuyển sang muối lậu vậy thì cơ thể sẽ bị nhiễm bệnh, nhưng nếu giảm giá muối triều đình xuống như vậy thì nguồn thu vào của triều đình sẽ ít đi, ngân khố có thể thiếu hụt trầm trọng. Mọi việc đều cần dùng đến bạc, ngân khố không đủ duy trì thì hậu họa khôn lường, lỡ như xảy ra chiến sự thì đào đâu ra bạc để dùng cho quân sự...
Hạ Tử Lân đang nghiền ngẫm thì nghe tiếng gõ cửa, A Phúc đứng bên ngoài nhỏ giọng nói có ám vệ cần vào bẩm báo, được sự đồng ý của chủ tử, ám vệ đẩy cửa bước vào hành lễ, sau tiến lại gần nhỏ giọng tri thông cho Hạ Tử Lân biết rừng Tử Vong có ám vệ nhìn thấy bóng dáng của Long Tử Nguyệt cưỡi bạch mã chạy như điên lao vào trong, đến nay cũng đã được vài ngày, có lẽ đã bị trọng thương thân thể hư nhược dựa hẳn vào bạch mã, nhưng ám vệ không thấy có ai đuổi theo phía sau cả, chỉ có một người một ngựa mà thôi. Hạ Tử Lân không nói gì phất tay bảo ám vệ lui ra, tiếp tục giám sát chung quanh đó.
Ánh mắt lóe lên tia khó hiểu, Hạ Tử Lân cho người canh chừng xung quanh đó vì hắn vô tình bắt được một vài tên sát thủ bị đánh trọng thương bởi Long Tử Nguyệt và may mắn thoát ra khỏi đó, trên người đủ loại vết thương lớn nhỏ kể lại, sau một phen tra khảo thì họn họ khai ra rằng có một con bạch mã mắt lam cùng một nam tử hắc y có hình kim hổ trước ngực đả thương. Mà nam tử hắc y Hạ Tử Lân lờ mờ đã đoán ra có lẽ chính là Long Tử Nguyệt, nhưng vì sao “hắn” lại quay trở về khu rừng đầy rẫy chết chóc đó? Lại còn mang thân bị thương tiến vào?