Long Tử Nguyệt có sức lực để chạy tất nhiên trong thời gian ở chung với bọn Vô Phong, Diệp Âm Liên cùng Mộ Lâm đã uống không ít máu của hai tên con tin đó, có điều Long Tử Nguyệt dùng dao rạch bon chúng cho máu chảy ra chứ nàng không hề dùng răng nanh cắn, nếu không thì cả hai cũng không còn sống đến hiện tại bởi độc Huyết tộc của nàng.
Tay Long Tử Nguyệt bế U Minh Lang Vương chạy như quỷ mị, nhưng chạy được một đoạn ngắn thì nàng dừng chân quát: “Các ngươi cũng tốn không ít nhân lực ẩn nấp khắp nơi nhỉ! Còn không mau lộ diện?“. Ám vệ mai phục xung quanh cũng không tiếp tục ẩn thân lục tục xuất hiện trước mặt Long Tử Nguyệt.
Một tên ám vệ đứng ra cất lời: “Mạo phạm Long công tử rồi, chủ tử muốn gặp công tử để cảm tạ mà thôi. Mong công tử không để bụng, mời người theo chúng thuộc hạ về Kiếm Tiên Thành diện kiến chủ tử!”, Long Tử Nguyệt khinh khỉnh đáp: “Muốn cảm tạ thì bảo hắn đích thân đến đây tìm ta, sai bọn chó săn các ngươi đến bắt ta sao?”
Ám vệ bình tĩnh đáp: “Chủ tử là công vụ quấn thân, vốn không thể tự mình đến tìm, hy vọng Long công tử không làm khó chúng thuộc hạ.”, Long Tử Nguyệt còn chưa kịp lên tiếng thì đã nghe âm thanh xa xa của Vô Phong đang gào thét tên của nàng, đã muốn chạy đến đây mất rồi.
Trong lòng Vô Tình vốn có bóng ma với Vô Phong nên cũng ảnh hưởng không ít đến tư tưởng của Long Tử Nguyệt nàng, vừa nghe tên Vô Phong đã muốn co giò chạy thật xa. Mặc dù năng lực hiện tại của Long Tử Nguyệt thừa sức đối phó với Vô Phong, nhưng mà trong thâm tâm vẫn kính sợ hắn mấy phần.
Long Tử Nguyệt không kịp nghĩ ngợi nhiều đáp: “Được, bản công tử theo ý ngươi đi Kiếm Tiên Thành tìm cái tên chử tử kia của các ngươi. Hiện tại bản công tử bị truy sát, không rảnh nói nhảm với các ngươi. À nhớ đừng đế lọt vào tay cái tên nam nhân bạch y kia, nếu bị hắn tóm được tốt nhất là tự sát đi. Thủ đoạn của hắn kinh khủng lắm. Cáo từ!”
Dứt lời thân ảnh của Long Tử Nguyệt cũng vụt mất, khiến cả đám ám vệ có chút hoa mắt. Thân thủ như vậy lại còn bị truy sát, vậy kẻ truy sát nọ chắc hẳn còn lợi hại hơn Long Tử Nguyệt rất nhiều. Không chần chừ, tất cả ám vệ lập tức nhanh chân lẩn trốn mất dạng ngay sau Long Tử Nguyệt.
Long Tử Nguyệt rốt cuộc cũng lần mò đến Kiếm Tiên Thành được sau hơn nửa tháng, may mắn trước khi đi nàng có hỏi thăm phương hướng từ ám vệ của Hạ Tử Lân phái đến. Cứ nhằm hướng đó đi đến thôi, tuy đôi lúc vướng sông ngòi, núi non nhưng trên tay Long Tử Nguyệt đang ôm cái gì chứ?