Trận tỷ thí bắt đầu, Vương Hoài An để mặc năm gã nam sủng của hắn dốc cạn hết vò rượu này đến vò rượu khác, bọn nô tài chạy tới chạy lui đem thêm những vò rượu đầy mới nhằm bổ sung vào số vò rỗng. Hiển nhiên, ám vệ phía bên Long Ám cũng không kém cạnh, căn bản là rượu không có tác dụng gì đến cơ thể của Huyết tộc cả.
Từng vò rượu trống không xuất hiện càng lúc càng nhiều trên mặt đất, nam sủng Vương Hoài An kẻ thì say mèm đến bất tỉnh nhân sự, kẻ thì vội vã cầm chậu nôn mửa. Hiện tại năm người chỉ còn lại hai người vẫn đang cố gắng bất chấp cả tính mạng tiếp tục uống, bởi nếu Vương Hoài An thua trận tỷ thí này, bọn họ chắc chắn sẽ không sống nổi dưới đòn roi của hắn.
Long Ám nhìn tình trạng nam sủng Vương Hoài An liều mình dốc rượu, chân mày hơi nhíu nhẹ lại. Ám vệ Huyết tộc tuy không thể say nhưng nếu không giả vờ đôi chút, sẽ khiến mọi người nảy sinh nghi ngờ thân thế bản thân họ, diễn xuất dáng vẻ ngà ngà say thật đến mức Long Ám còn tưởng Huyết tộc thật bị hơi men tác động nữa.
Bất quá mọi người ở ngoài thấy tỷ lệ thua cuộc của Vương Hoài An cao hơn so với Long Ám, Vương Hoài An mở to đôi mắt không thể tin nổi khi thấy từng tên nam sủng của hắn lần lượt thua cuộc. Trong lòng nôn nóng, không nín nhịn được Vương Hoài An cao giọng nói: “Dã chủng, tới lượt chúng ta uống. Quyết định thắng bại.“.
Dứt lời tay Vương Hoài An chụp vò rượu trên bàn trước mặt ngửa cổ cứ vậy mà đổ rượu vào miệng, Long Ám nghiêng đầu rồi cũng tự cầm lấy vò rượu gần đó, cậu học theo tư thế của hắn dùng chút sức liền nhẹ nhàng nâng một vò rượu nặng ít nhất phải 30 đến 40 cân lên cao, cứ thế lên nuốt từng ngụm lớn rượu.
Nam hài tử 10 tuổi khiêng vật có trọng lượng gần một nửa cân nặng của chính mình, không phải ai cũng có thể làm được chuyện như vậy, kể cả một nam tử hán trưởng thành. Có người đoán rằng tửu lượng Long Ám thì được bao nhiêu đâu chứ, Vương Hoài An là kẻ ăn chơi, nếm qua không biết bao thứ rượu mạnh còn khó say, huống hồ Long Ám chỉ bằng vào một tiểu nam hài chưa từng trải qua sự đời, giỏi lắm một vò rượu liền say đến bất tỉnh nhân sự.
Thời gian trôi qua đã sắp được nửa canh giờ, Vương Hoài An lờ mờ phát hiện dường như tửu lượng Long Ám cao hơn hắn nghĩ nhiều, tròng mắt cậu vẫn bảo trì sự tỉnh táo vốn có, lại thêm khuôn mặt trẻ con thậm chí còn không ửng đỏ do tác dụng hơi men gây nên, nội tâm Vương Hoài An run rẩy, cứ đà này Long Ám hoàn toàn có khả năng thắng hắn trong cuộc tỷ thí mất.