Nháy mắt vài cái toàn bộ thủ hạ của Thượng Băng Cung đều nằm lặng lẽ nơi đó, sau lưng hắn mồ hôi không ngừng tuôn ra, hắn lắp bắp: “Long công tử tha mạng, tiểu nhân biết sai rồi, mong công tử tha tiểu nhân một con đường sống...“. Long Ám nhè nhẹ lắc đầu đáp: “Ban nãy nếu kẻ thất thủ là bản thiếu, ngươi có chấp thuận lời cầu khẩn này của bản thiếu không?“.
Thượng Băng Cung khuôn mặt cắt không còn giọt máu, tim đập nhanh đến đáng sợ, con ngươi cố gắng mở thật to nhìn Long Ám, hắn sợ rằng chỉ cần chớp mắt một cái thì vĩnh viễn sẽ không còn cơ hội mở chúng ra nữa. Thanh nhuyễn kiếm đã bị Thượng Băng Cung ném đi tựa lúc nào, hắn quỳ trên đất dập đầu không ngừng: “Tha mạng a.... Tiểu nhân biết sai rồi.... Cầu Long công tử tha mạng...“.
Long Ám cảm thấy phiền, vung tay dùng cán thanh chủy thủ đánh mạnh vào gáy Thượng Băng Cung cho bỏ ghét đồng thời khiến hắn bất tỉnh, không gian tĩnh lặng ngay lập tức. Tiểu Ngân liếc nhìn mặt đầy rẫy thi thể cùng máu tươi nói: “Ta cảm nhận chủ tử dường như đã trở lại bình thường rồi.”, Long Ám vừa tháo dây cương Tiểu Ngân vừa đáp: “Vậy chúng ta trở về Kiếm Tiên Thành thăm tỷ tỷ thôi.“.
Long Ám dễ dàng kéo thân thể nặng nề của Thượng Băng Cung ném lên lưng Tiểu Ngân, rồi cũng nhanh chóng đuổi theo vó ngựa, những xác chết của bọn thị vệ tất nhiên không đến lượt Long Ám phải dọn dẹp, bởi sau một đêm ngắn ngủi toàn bộ đều nghiễm nhiên trở thành bữa ăn khuya cho các loài dã thú tại Vạn Mộc Lĩnh mất rồi.
Tiểu Ngân chỉ chạy với tốc độ của con tuấn thông thường để tránh tai mắt người khác, Long Ám vốn định trèo tường vào trước sau đó mới ra đón Tiểu Ngân vào sau, do Hạ Tử Lân đi sứ sang Tây Hạ quốc mang theo Hạ Thiển Mộng đến hòa thân, A Phúc được phân phó ở lại Nguyệt Lan quốc thay mặt Nhiếp chính vương xử lý vài vụ việc.
A Phúc khá ngạc nhiên khi gặp Long Ám đang xắn tay áo chuẩn bị cầm cây sào dài chạy từ xa tới để phi người qua tường thành cao chót vót, sợ cậu trượt tay té ngã mất mạng vội vã dùng khinh công chạy nhanh đến ngăn cản hành động nguy hiểm của cậu lại.
Long Ám nhìn A Phúc gấp gáp quan tâm cậu có chút không quen: “Sao ngươi không đi cùng Hạ Tử Lân sang Tây Hạ quốc?“. A Phúc đáp: “Thuộc hạ còn có việc vương gia phân phó phải hoàn thành tại Kiếm Tiên Thành nên sẽ hội hộp với vương gia ở Tây Hạ quốc sau. Tiểu công tử sao người ở đây?“. Long Ám hướng tay về phía cổng thành tóm tắt: “Bọn thị vệ gác cổng không cho bản thiếu vào, chúng mật báo cho người tới tiện tay đem bản thiếu ném vào Vạn Mộc Lĩnh cạnh dòng Nguyễn Giang. Bất quá thị vệ giả dạng đã bị bản thiếu vùi thây cho dã thú rồi, chỉ còn mỗi tên tiểu tử này thôi.“.