Thuận Minh

Chương 75: Chương 75: Phẫn nộ không thuộc về thời đại này.(P1)






Những diêm thương này không ngờ là bạc mang tới rồi, bảy, tám ngày sau mới có tin tức, nói là đã điều tra qua nhưng không tìm được chứng cứ.

Lý tuần kiểm chính là quan thanh liêm làm theo việc công, ngươi không được vu oan bừa bãi mệnh quan của triều đình, lần sau không được viện dẫn thế này nữa.

Trả lời như vậy khiến cho những diêm thương này tức gần chết, thầm nghĩ Diêm vận sứ này sao lại nhận tiền rồi mà không làm, bất đắc dĩ lại bỏ tiền ra mua chuộc một tiểu lại của nha môn Diêm vận.

Lúc này bọn họ mới biết bây giờ Diêm vận sứ thích nhất chính là tuần kiểm Lý Mạnh ở Giao Châu, tất cả các tuần kiểm trong vùng quản hạt của ông ta, bao gồm cả Mưu Diêm Vương trong đó đều là loại ỷ thế có người đứng sau nên khi tới kiểm tra thì không ai muốn nộp bạc lên.

Bên trên thúc dục mãi họ lại bẩm về một câu là trời yên bể lặng, thiên hạ thái bình đâu còn buôn lậu muối gì đó.

Tài nguyên của nha môn diêm vận đơn giản là nộp hiếu kính của diêm thương lên các tuần kiểm, diêm quan của Sơn ĐÔng thối nát, diêm thương cùng diêm quan lần lượt phá sản.

Không có hiếu kính gì nộp lên, mà từ trước tới giờ tuần tra trên địa bàn đều là tự làm mọi chuyện nên nha môn diêm vận Sơn Đông luôn là một nha môn liêm khiết ( muốn không liên khiết cũng không được)

Sau khi tuần kiểm Lý Mạnh nhiệm chức thì tiền bạc nộp lên trên lại không thiếu một phân, hiếu kính ngày tết cũng đầy đủ, thuộc hạ tốt như vậy đâu có dễ tìm.

Nha môn diêm vận kém cỏi lâu như vậy khó có được chút màu mỡ, chẳng phải là đối đãi thật tốt sao, cẩn thận giữ gìn sao?

-Những diêm thương phương nam các ngươi xưa nay buôn bán trắn trợn ở Sơn Đông, cũng không thấy các ngươi hiếu kính nha môn diêm vận, hôm nay có chuyện mới cầu ta. Nước tới chân mới nhảy, chết mới đưa tiền tới, nếu bản quân điều tra Lý Mạnh, sau đó lẽ nào còn có bạc hiếu kính sao, chi bằng cứ máng ta ta ăn cho lành.

Đây là lời nói do người ta thuật lại, nghe nói đại nhân diêm vận và thân tín nói chuyện phiếm với nhau, sau khi diêm thương Lưỡng Hoài của Tề Trữ có được tin này liền chửi to vài câu nhưng cũng chẳng thể làm gì được.

Lại có tin tức lờ mờ cho biết, nói là hoàng thân nào đó nói muối Lai Châu rất được, con người Lý Mạnh rất tốt, chỉ có điều tin tức này quá mơ hồ, hoàn toàn không thăm dò ra được xuất xứ.

Tin tức báo về thì ở Lai Vu và Tân Thái của phủ Tế Nam, Nghi Châu, Phí Huyền của phủ Duyên Châu, do muối Lai Châu chất lượng tốt, giá lại thấp nên từng bước đẩy muối Hoài ra khỏi thị trường này.

Xu thế này khiến các diêm thương Lưỡng Hoài lo lắng, nhưng ngày xưa cũng không phải không gặp cục diện như vậy nên cũng có biện pháp đối ứng....

Thật ra việc này từ tháng 3 đã có manh mối, nhưng Lý Mạnh không hề nhận ra, tin tức diêm đinh các nơi báo lên rằng bọn họ gặp thổ phỉ tấn công, nhưng cũng không phải là vấn đề lớn nên không cần chú ý.

Các diêm thương cho rằng các diêm đinh và đạo tặc tụ tập lại giao chiến với Lý Mạnh, hoàn toàn không được người bên Lý Mạnh để mắt tới, cảm thấy đúng là không đáng nhắc tới, giống như muỗi cắn người thường bị một bạt tay đập chết.

Con người sẽ không coi nó là chuyện to tát, đối với những diêm đinh Lai Châu đã bán quân sự hóa cùng với du côn tụ tập càng không đáng nhắc tới.

Thị trường buôn bán muối tư của Lý Mạnh mở rộng rất thuận lợi, hắn tự thấy nhân viên của mình tăng thêm làm thực lực được tăng cường, đường buôn muối ngày càng nhiều.

Tất nhiên sẽ không ngừng bài xích đối thủ cạnh tranh, đó là xu thế tất nhiên, hắn cũng không để trong lòng.

Đối với diêm thương Lưỡng Hoài ở Tể Trữ định tính toán chuyện của hắn, Lý Mạnh hoàn toàn không để ý tới, bây giờ chuyện hắn lo lắng là chuyện khác cơ.

Mặc dù hắn nôn nóng, lo lắng nhưng cuộc sống vẫn trôi đi bình thường, chẳng mấy chốc mà tới tháng 8. Truyện "Thuận Minh "

-Lão gia, bạc thường lệ bên nha môn tri châu cũng đã nhận rồi, chỉ là đồ sứ tặng lần này vẫn bị phủ tri châu từ chối, việc này... việc này.....

La Tây đi tặng lễ nơm nớp lo sợ nói tình hình tặng lễ, cùng lúc lén nhìn biểu hiện của Lý Mạnh, sắc mặt Lý Mạnh cũng rất xấu, nhìn La Tây ấp a ấp úng nói lại càng tức giận:

-Lễ này không phải tặng cho ngươi, có gì cứ nói ra.

La Tây chỉnh giọng, lúc này mới nhỏ tiếng nói:

-Sắc mặt của quản gia không tốt, chỉ nói Nhan tri châu tương lai sẽ từng bước lên cao, khuyên ai đó cóc ghẻ đừng muốn ăn thịt thiên nga, văn võ thù đồ, thì diệt cái niệm tưởng này, coi như là buông tha cho tiểu thư nhà hắn.

Muốn để quan văn thi cử chính đạo có ấn tượng tốt đẹp với tuẩn kiểm diêm chính như Lý Mạnh đúng là cần mặt trời mọc đằng tây, huống hồ Lý Mạnh còn có ý với con gái nhà người ta thì càng không thể nhịn được nữa.

Nếu không phải Nhan tri châu và Lý Mạnh cùng ở thành Giao Châu, hung danh và thế lực của Lý Mạnh lại lớn nên có chút kiêng kỵ, không e rằng sớm đã trở mặt rồi

Người của phủ tuần kiểm bây giờ cũng đều biết Lý Mạnh có ý với tiểu thư của nhà Nhan tri châu,nhưng người thời Minh coi thường võ giả, đây đã có cả trăm năm rồi. Truyện "Thuận Minh "

Một tuần kiểm cửu phẩm cưới con giá của một tri châu lục phẩm, đúng là trèo cao, nếu Nhan tri châu đồng ý, e là không thể ngẩng đầu lên trong chốn quan trường và các quan lại khác, đạo lý này cho dù là La Tây cũng có thể nhìn ra.

Nhưng nhìn dáng vẻ của Lý Mạnh thì mọi người cũng biết là hoàn toàn không thể khuyên giải, tốt hơn là đừng tự chuốc lấy bẽ mặt.

La Tây chỉ có thể ở đó cười trừ ngường ngừng, trong đầu chửi lớn những người hầu khác, ta nói ta bên ngoài trở về sẽ đẩy việc cho ta, không ngờ lại là chuyện khổ sai như vậy.

Lúc La Tây còn xấu hổ đứng ở đó, bên ngoài đã có người vội vã chạy vào, cũng không kịp chào hỏi gì, cứ đẩy thẳng cửa mà vào, thở hổn hển nói: Truyện "Thuận Minh "

-Đại nhân, đây là thông cáo hôm nay....

-Lão Trữ, sao ngươi lại vội vã như vậy?

-Đại nhân, không phải đại nhân nói hễ trên có thông cáo liên quan tới bọn Thát Tử là phải lập tức báo ngay cho ngài sao?

Vừa nghe thấy tin tức của Thát tử là Lý Mạnh từ chỗ ngồi đứng bật dậy, đi tới trước mặt Trữ sư gia, giành lấy thông cáo, bắt đầu chăm chú đọc.

Có chứ Hán giản thế ở đó, hơn một năm rưỡi học tập hắn cũng đã có thể đọc qua hiểu được.

-Đông Lỗ tháng 7 chia bốn đường ngạo mạn giống như là xâm nhập, mất trí tuyên bố nhiều thành thất thủ, quan binh tử thương trầm trọng, quân tiên phong đã qua Bắc Trực Đài....

Tốc độ truyền tin của thời đại này thật là tệ, đã qua hơn 1 tháng từ kinh thành mới tới được Sơn Đông, cũng phải đúng quy tắc, Mãn Thanh xâm lược, không phải là còn rất lâu nữa mới đánh bại được Lý Tự Thành sao, không lẽ lịch sử đã bị thay đổi rồi?

Tay Lý Mạnh bắt đầu run lên, Trữ sư gia mặc dù chạy tới thở hổn hển nhưng lại thần sắc cũng không hoảng loạn như Lý Mạnh, không khỏi có chút tò mò hỏi:

-Đại nhân, những ngày trước bán dạo bên Bắc Trực Đài đột nhiên tới Sơn Đông cúng ta rất nhiều, mọi người còn tưởng xảy ra chuyện gì, hòa ra là Đông Lỗ xâm lược, công báo hôm nay mới tới đây, chắc là bình an vô sự, đại nhân cũng không cần lo lắng. Truyện "Thuận Minh "

Lý Mạnh lúc này mới ngẩng đầu khỏi thông cáo, nhìn Trữ sư gia đang đứng đó giải thích một cái, hai mắt gần như đỏ au làm Trữ sư gia giật nảy mình, vội lùi về sau.

Trong mắt của Lý Mạnh 2 người có thể nhìn ra đó là vô cùng phẫn nộ, hình như còn có sự sợ hãi và một chút tuyệt vọng, thật là khó hiểu.

Trữ sư gia oán thầm nói, một tên buôn bán muối cửu phẩm như ngươi cần gì phải quan tâm tới triều đình đại sự, các lão thượng thư cũng không lo lắng như ngươi?

Trong lòng đang thầm oán giận, nhưng ngoài mặt lại cười cười giải thích:

-Đại nhân, giang sơn Đại Minh vô cùng vững chắc, đã sắp 300 năm rồi, Mông Cổ đánh tới cũng không phải chỉ một hai lần, việc này cũng không có gì, bọn họ cũng chỉ là nhảy nhót vài ngày mà thôi. Chỉ những kẻ phản loạn đang hoành hành khắp nơi kia mới chính là tai họa lớn a.

Những gì Trữ sư gia biết kia không phải là xuất chúng, nhưng cũng coi như là cách nhìn của Đại Minh hiện nay, tuy rằng ĐÔng Lỗ là tai họa, nhưng so với quân khởi nghĩa cùng phản loạn vẫn được triều đình coi là mối họa lớn nhất.

Nhưng cho dù phẫn nộ như thế nào thì những lời này đúng là không thể nói ra, Lý Mạnh đứng ở đó vắt óc suy nghĩ năm đó rốt cuộc là mình đã học những gì ở môn lịch sử, đặc biệt là lịch sử thời kỳ tiếp giao giữa Minh và Thanh.

Nhưng điều có thể nhớ được cũng chỉ có Lý Tự Thanh tiêu diệt triều Minh,sau đó Mãn Thanh nắm quyền, còn những chi tiết còn lại hắn đều không biết.

Lúc này hắn mới cảm thấy vô cùng phẫn nộ, sách giáo khoa của các bậc giáo dục thật quá đại khái, chỉ giảng tóm lược, cái gì cũng không đi vào chi tiết a/

Mọi điều trong lịch sử đều được chọn theo mục tiêu “thái bình thế” hễ là phù hợp với tiêu chuẩn này là đều được đưa vào giảng say sưa, còn điều không thích hợp như thời kỳ hắc ám, mấy lần Mãn Thanh tàn sát đồ thành cũng chỉ nói sơ qua hay bỏ qua luôn.

Còn có vô số kẻ tiểu nhân ngang ngược tàn ác vì những mục đích xấu xa của mình, bóp méo lịch sử, đồng thời công khai tuyên truyền trắng trợn trên truyền thông....

kết quả chính là, hễ người nào tiếp nhận giáo dục lịch sử ở trường học, nếu không tự đọc tư liệu lịch sử hiểu rõ chân tướng thì sẽ không phát hiện ra trong kiến thức lịch sử mình học có rất nhiều chỗ đứt đoạn, không hiểu, Lý Mạnh chính là ví dụ.

Hắn chỉ biết Lý Tự Thành vào Bắc Kinh, biết cuối cùng Mãn Thanh xây dựng lên triều Thanh, nhưng chi tiết thì Lý Mạnh đều không biết, với những gì hắn biết thì có lẽ lần này vẫn chưa phải là Mãn Thanh diệt triều Minh, chỉ là quấy nhiễu một phen.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.