Thuần Thú Sư

Chương 52: Chương 52: Thú âm biến mất




Ads Nhưng mà, nàng đột nhiên nghĩ đến bộ ngực nữ thú nhân, không biết con gái bọn họ khi trưởng thành sẽ có bộ ngực phẳng như nữ thú nhân hay to như loài người?

Nhìn nhìn mình cỡ B, khi ở hiện đại còn bị người ta giễu cợt. Nếu bọn họ nhìn đến nữ nhân lúc này, chỉ sợ sẽ coi nàng là bảo vật.

Nhưng bây giờ cho dù là nam nhân toàn thế giới coi nàng là bảo vật thì nàng cũng không cần, chỉ cần có một mình Tử Hổ, vậy là đủ rồi.

Nàng cũng hy vọng Tử Hổ sẽ như vậy với mình, đáng tiếc nữ thú nhân kia kêu tới vài ngày, mà lúc này lại là lúc Tử Hổ săn thú. Lúc này đây cho dù Tử Hổ không cho đi cùng, nàng cũng phải đi cùng, tuyệt đối không thể cho nữ thú nhân kia chiếm tiện nghi chồng mình.

Tử Hổ hình như biết tâm tư của nàng, cố ý gầm nhẹ làm cho nàng ở lại. Y Na nóng nảy nói: “Nếu chàng dám giao phối cùng thú nhân nữ kia, ta liền nhảy xuống núi đi cùng con báo.”

Tử Hổ hoàn toàn không hy vọng Y Na bị con báo Thì Thần chiếm tiện nghi. Hắn ôm Y Na lên bước đi, Y Na tựa đầu trên vai hắn, nhìn thấy hai cái mông to lớn lắc lư mà vừa lòng.

Khứu giác của thú nhân rất thính, Y Na xem như hoàn toàn cảm giác được. Bởi vì nàng thấy nữ thú nhân đã phóng về hướng bọn họ giống như nhìn thấy bảo vật.

Đang lúc nàng chuẩn bị lên tiếng, Hổ đã làm ra một hành động, chính là trốn.

Nam thú nhân gặp nữ thú nhân có dục vọng, mà hắn không muốn nàng, thì hắn chỉ có trốn, cũng không sẽ làm bị thương nàng, nhưng Y Na liền rơi lệ, kỳ thật nàng là muốn đón đánh thẳng mặt.

Nữ thú nhân không nhanh như Tử Hổ, đảo mắt đã không thấy bóng. Nhưng nàng nhất định sẽ đuổi theo, điểm ấy Y Na có thể khẳng định.

Nàng thấy Tử Hổ mang mình tới bên cạnh suối nước nóng, mưu ma chước quỷ liền nảy lên trong lòng.

Ôm lấy cổ Tử Hổ, hôn nhẹ lổ tai hắn, lại đem thân mình cọ đến cọ đi ở trước người hắn.

Tử Hổ rống lên một tiếng, hình như đang nói bây giờ là lúc chạy trối chết, không phải lúc làm chuyện này.

Y Na 囧, nàng cũng không muốn lần đầu tiên mình ra tay liền thất bại.

Từ trên người Tử Hổ trượt xuống dưới, nàng chơi đùa quả đào của hắn, sau đó nhìn thấy nhìn gốc cây nhỏ kia giật giật.

Cảm giác tới lúc rồi, Y Na cởi áo da chim trên người xuống, mông nhẹ nhàng hướng ra sau lắc lắc. Đây là nàng học nữ thú nhân kia, ở giới thú nhân động tác này hình như có ý nghĩa là nữ rất muốn cùng nam làm chuyện kia.

Quả nhiên, Tử Hổ cũng mặc kệ trốn hay là không trốn, xông lên đè nàng bắt đầu ăn!

Mặc dù có chút khó chịu, nhưng Y Na nhịn.

Vì làm cho nữ thú nhân kia không dây dưa nữa, cái này không tính là cái gì.

Nàng kiên trì đợi nửa ngày, mới gặp nữ thú nhân đuổi theo lại đây. Sau đó, nàng kia liền thấy được tình hình nam thú nhân mình thích đang giao phối cùng cô gái nhân loại.

Kế hoạch của Y Na thành công, ánh mắt cong lên.

Nàng cùng Tử Hổ lúc kia vốn rất ít phát ra thanh âm, vẫn đều chịu đựng. Nhưng mà bây giờ đã cố ý phát ra thanh âm nghe tới vô cùng buồn nôn này, như vậy cũng đủ kích thích, ả còn không đi sao?

Nhưng nàng quá coi thường thú nhân nữ, nàng ta sợ run nửa ngày rốt cục nói: “Cho dù nữ nhân loại này thật là phối ngẫu của chàng, hai người cũng không thể sinh ra thú nhân cường đại.”

Những lời này hình như kích thích Tử Hổ, hắn vội ngẩng đầu, hướng về phía nữ thú nhân kia dùng thanh âm hung dữ rống to dị thường. Cọp vốn là vua của trăm thú, vừa rống cả rừng rậm lập tức tĩnh lặng không tiếng động. Mà nữ thú nhân kia cũng hoảng sợ, lui lại mấy bước xoay người bỏ chạy. Nhưng chạy ra hơi xa còn quay lại kêu nhỏ với Tử Hổ!

Tử Hổ đột nhiên rút đại thụ ra khỏi thân thể Y Na, nữ thú nhân vừa thấy lập tức chạy như bay.

Y Na hiểu được, nữ thú nhân nói những lời này kỳ thật châm chọc Tử Hổ sinh không ra thú nhân cường tráng, cho nên Tử Hổ mới tức giận.

Chờ hai người xong xuôi chuyện, nàng ngâm mình ở suối nước nóng, ghé vào trên tảng đá bóng loáng, híp mắt hỏi: “Tử Hổ, nếu chúng ta sinh không ra thú nhân cường tráng làm sao bây giờ?” Có lẽ sẽ giống như nhân loại.

Tử Hổ thật bị kích thích, đầu hắn cúi xuống dưới, nháy mắt biến thành con cọp to co rụt ở trên tảng đá.

Xong rồi, hình như mình làm tổn thương một con cọp rồi!

Y Na vội vàng đi đến bên cạnh hắn nói: “Ý em là, có lẽ là tại em yếu?”

Tử Hổ ngẩng đầu nhìn nhìn nàng, sau đó vươn đầu lưỡi toàn lực liếm liếm mặt nàng, tiếp tục nằm úp sấp rối rắm.

Y Na không nói gì, trong lúc nhất thời nàng không biết như thế nào dụ hắn vui vẻ.

Cứ như vậy, Tử Hổ mang tâm tình buồn bực ôm Y Na về tới ngôi nhà nhỏ của bọn họ.

Cả ngày Y Na đều mang khuôn mặt tươi cười, sợ đối với hắn có ảnh hưởng tâm lý gì đó. nhưng nàng hình như đã nghĩ nhiều, bởi vì Tử Hổ ăn ngủ đều bình thường, chỉ là tâm trạng không vui.

Y Na cho rằng trong lòng nam thú nhân, chỉ cần sinh không ra thú nhân cường tráng, là lỗi của bọn họ, cho nên cho dù nàng giải thích như thế nào cũng vô dụng.

Cuối cùng, Y Na quyết định cổ vũ Tử Hổ, sau khi ân ái mang vẻ mặt thỏa mãn. Tiếp theo nói cho hắn, hắn rất lợi hai.

Qua mấy ngày, Tử Hổ rốt cục khôi phục lại. Y Na cuối cùng thả tâm, mà khi đi ra săn thú, phát hiện cũng không có tiếng kêu của nữ thú nhân kia.

Hỏi Tử Hổ, hắn nói động dục là không có khả năng dừng lại. Y Na vô cùng bình tĩnh phân tích một chút, nàng ta không phải bị nam thú nhân khác mang đi thì chính là bị bầy sói bắt, khó dự đoán được kết quả.

Nhưng mà, Y Na vẫn ích kỷ cho rằng rốt cục nàng có thể yên tâm.

Hai người lại sống những ngày hòa bình trước kia, Y Na nhìn thấy cây bắp non kết trái, mà Tử Hổ cũng rốt cục đem da thú mặc vào.

Thời tiết bắt đầu lạnh, nàng đã mặc thêm áo và váy da thú.

Kỹ năng săn thú của Tử Hổ càng ngày càng cao, hắn còn biết giúp Y Na chăm sóc cây bắp. Y Na nghĩ đại khái không tới vài ngày là bọn họ có thể ăn bánh bột bắp, mà điều này tượng trưng cho những năm sau cuộc sống của bọn họ sẽ càng ngày càng tốt.

Y Na cảm thấy tóc mình đã dài quá, nàng không nghĩ làm cho Tử Hổ lại dùng răng cọp cắn tóc nàng xù ra, vì thế soi vào mai rùa dùng đao xương cắt tóc. Tại thế giới này không nên để tóc quá dài, rất vướng!

Khi cắt tóc nàng phát hiện, mấy ngày nay nàng tuy rằng không béo nhưng mặt rõ ràng đầy đặn hơn, thậm chí làn da còn muốn tốt hơn lúc ở thế giới kia.

Nơi này cũng không có cái gì dưỡng da, ngay cả đánh răng đều dùng cây cỏ, làm sao làn da càng ngày càng đẹp? Chẳng lẽ rất ứng với câu, có tình yêu làm dịu, nữ nhân sẽ càng ngày càng xinh đẹp?

Ngẫm lại gần đây, trong lúc đó nàng cùng Tử Hổ quả thật ăn ý hơn.

Hắn không ở giống trước kia chỉ lo nội dung chính mà đã biết làm khúc dạo đầu, lúc nàng vừa thẹn thùng vừa chỉ một chút, hắn đã học xong, đã biết làm thế nào cho Y Na thoải mái.

Có lẽ bởi vì như thế, bây giờ cả người Y Na đều toả sáng, ngay cả ngủ một giấc tỉnh lại đều tươi cười. Huống chi Tử Hổ là một người đàn ông của gia đình, nếu không có gì hắn tuyệt đối sẽ không đi ra ngoài, hai người cứ như vậy ở chung cả ngày, rất dễ dàng phát triển tình cảm, lại không cần lo lắng đối phương đi ngoại tình, quả nhiên là muốn bao nhiêu thoải mái có bấy nhiêu thoải mái.

Một ngày nào đó, Y Na thấy bắp đã chín, nàng cao hứng hái chúng nó xuống, sau đó cùng Tử Hổ dùng hai tảng đá mài thành bột đặt ở trong một cái mai rùa để dành dùng, đương nhiên nàng còn chừa một ít hạt mầm trong bao da thú để dành trồng.

Hai ngày sau tiểu mạch cũng chín, nàng lại hái bông tiểu mạch, bỏ lớp vỏ ngoài sau đó cũng mài thành bột.

Lúc Y Na nhìn thành phẩm, nước mắt rớt xuống. Đã thật lâu nàng không có ăn ngũ cốc, xem ra lần này có thể ăn bánh mỳ.

Vào ban đêm nàng liền nhào bột bắp đem nướng.

Nhưng mà, bánh làm ra cũng cực cứng, Y Na nghĩ đại khái là thiếu con men gì đi! Nàng không khỏi hối hận lúc trước ở nhà không học nấu ăn làm bánh, kết quả đến bây giờ cái gì cũng không thuận tay.

Cho dù cứng, Y Na vẫn ăn rất ngon.

Tử Hổ còn chưa thấy Y Na vừa ăn thứ gì vừa rơi nước mắt, hắn nghĩ rất khó ăn, vì thế cầm lấy ăn một cái, cảm thấy không có mùi thịt, nhưng không phải quá khó ăn.

Y Na nhìn mặt hắn ăn không khỏi dừng khóc mỉm cười.

Nhưng mà, con cọp nhà nàng lại vừa ăn vừa nhìn nàng.

Đương nhiên là nàng hiểu được ý của con mèo to hình người này, vội vàng lau lau nước mắt mình nói: “Em không sao, chỉ là hơi nhớ nhà.”

Tử Hổ nói: “Nhà?”

“Nhưng mà, bây giờ em có nhà, cùng Tử Hổ có một gia đình nhỏ. Sau đó, em sẽ sinh cho chàng cục cưng, đến lúc đó nhà chúng ta sẽ đông đúc.”

Tử Hổ nghe hiểu được, vì thế lần đầu tiên hắn đang ăn mà ôm Y Na vào trong lòng.

Y Na giãy dụa nói: “Tay chàng rất bẩn, oa…… còn may là lông màu rám nắng nhìn không ra.”

Tử Hổ cắn vành tai Y Na một chút giống như trừng phạt, khiến toàn thân nàng cứng đờ, mà hắn không để ý cảm giác của nàng, lại bắt đầu ăn thịt.

Y Na không phục, nói: “Cắn em còn muốn an tâm ăn thịt, xem em đây.” Nàng há miệng ra cũng đi cắn cái lổ tai Tử Hổ.

Lổ tai của Tử Hổ có thể động, hắn nhẹ nhàng cụp hai tai, ý là muốn trốn. Chỉ tiếc Y Na không cắn, mà vươn lưỡi liếm bên trong, cái này câu dẫn đến động trời động đất. Nàng cảm thấy thứ gì phía dưới mông đang tăng trưởng, không khỏi ha ha cười: “Chàng còn đang ăn thịt……”

Tử Hổ học lời Y Na nói trước kia: “Không ăn, ta càng thích ăn nàng.”

Y Na không nghĩ tới lời nàng thường nói cứ như vậy bị Tử Hổ học theo, nhưng lại dùng thật sự là đúng lúc, nàng vội vàng khích lệ hắn, nói một câu: “Thông minh!”

Tử Hổ sờ sờ đầu nàng, nói: “Thông minh!”

Y Na cũng không thể nói rõ bây giờ mình có cảm giác gì, rất có một loại tâm tình đồ đệ xuống núi, nhưng sư phụ lập tức đói chết!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.