Thuần Thú Sư

Chương 37: Chương 37: Thú triều và hàng xóm




Ads Thú triều, Tử Hổ giải thích cho Y Na, chính là nhóm động vật vì một thời gian dài tìm không thấy nước mà tập hợp lại chạy tới lãnh địa của các thú nhân uống nước.

Nhưng bởi vì số lượng quá lớn, có thể giẫm chết hoặc làm bị thương thú nhân.

Cho nên, các thú nhân cùng phối ngẫu sẽ tránh ở trên cây không xuống dưới.

Mà hình như Tử Hổ rất thích thú triều, Y Na rất nhanh liền biết nguyên nhân.

Bởi vì khi thú triều qua đi, có rất nhiều thi thể động vật bị giẫm chết hoặc là húc chết, hắn có thể nhảy xuống cây lôi lên ăn, không cần đi săn.

Nhưng Y Na không thích tình trạng này, bởi vì Tử Hổ kề cận nàng cả ngày, lúc không có việc gì làm liền nâng chân nàng, kéo quần lót của nàng ra. Cái này cũng chưa tính, hắn còn muốn sử dụng lũ hoan hợp cho nàng.

Cái này không phải sẽ câu dẫn lũ động vật lại đây sao?

Cực lực cự tuyệt hắn, nói: “Bây giờ không được, ta còn chưa khỏe đâu!”

Tử Hổ gầm nhẹ, ở bên người nàng cọ đến cọ đi, thậm chí còn giơ đại thụ chà xát ở trên đùi nàng.

Y Na nhìn bầy động vật chạy ào ào, nào có tâm tư nghĩ đến chuyện kia, bèn nắm chặt thân cây ngủ đi. Nhưng đang ngủ, liền cảm thấy có người nhân cơ hội đánh lén, hơn nữa còn dùng sức chen vào một ít.

Y Na đau đến kêu to, nơi đó vẫn hơi hẹp, hơn nữa mấy hôm trước lưu lại di chứng còn chưa khỏi hẳn, khi đại thụ duỗi ra tiến vào, nàng liền cảm thấy giống như một cây đao cắm vào, khiến nàng nhe răng nhếch miệng, liền đá một cước.

Dù sao thứ đó về sau còn dùng, cho nên không có nhẫn tâm đá nơi đó của Tử Hổ, mà đá vào trên đùi hắn.

Tử Hổ ngay cả mày cũng không nhăn một chút, xem như nàng đang gãi ngứa hắn, nắm chân nàng tiếp tục không ngừng cố gắng. Y Na phát hiện tư thế bây giờ chính là nam trên nữ dưới rồi, đây là đãi ngộ không thể cầu, vì thế nàng chịu đau chỉ vào đống hoan hợp, bây giờ không thể không có nó.

Tử Hổ hiểu ý, mở ra chấm một ít, xoa xoa ở nơi đó của nàng.

Bởi vì thú triều, cho nên không có thú nhân hoặc dã thú dám chạy loạn chung quanh. Ở trên cây, Tử Hổ thả lỏng một hồi, vừa ma xát cửa mình của Y Na muốn cho nàng mau chóng ẩm ướt, vừa nói: “Rất nhỏ, rất chật…… nơi này của nàng không thích ta tùy tiện đi vào.”

Y Na đỏ mặt thở dốc nói: “Không cần nói……” Vốn đủ thẹn thùng rồi, hắn còn nói ra liền thêm xấu hổ vô cùng.

Tử Hổ đương nhiên không nói nữa, hắn đem tất cả ngôn ngữ chuyển thành hành động.

………

Y Na ngủ đến mơ mơ màng màng, cảm giác bên người trống trơn, mở mắt nhìn không thấy tung tích Tử Hổ. Nghĩ hắn nhất định là thừa dịp sau khi thú triều qua, chạy đi múc nước, bởi vì hai ngày này nước đã không nhiều lắm.

Nàng xoa thắt lưng, nghe xương kêu răng rắc một tiếng.

“Ai yêu, con con cọp đáng chết này, cũng không biết nhẹ nhàng một chút, nếu lại bị hắn va chạm, xương sẽ gãy không còn một cái. Lần sau không cần dùng loại tư thế đáng sợ này nữa.” Y Na đỡ thắt lưng mình, muốn ngồi lên hoạt động một chút.

Nhưng đột nhiên nghe được có một trận tiếng bước chân truyền đến, rõ ràng là thú triều! Sao lại xuất hiện vào lúc này, Tử Hổ không có việc gì đi!

Hắn cho dù có lợi hại hơn nữa, đối mặt với nhiều động vật như vậy cũng là không có biện pháp đi, nếu không hắn cũng sẽ không tránh ở trên cây.

Nàng gấp đến đổ mồ hôi, liền đứng ở trên cây hô to lên: “Tử Hổ mau trở lại, thú triều đến đây, ngươi mau trở lại……”

Bởi vì đầm nước gần đây đã cạn, cho nên có lẽ Tử Hổ phải múc nước ở nơi rất xa.

Y Na chưa từng nghĩ nguy hiểm sẽ đến gần như vậy, rất có thể nàng sẽ không còn nhìn thấy Tử Hổ. Nếu không nhìn thấy hắn, vậy thế giới này hình như sẽ không có ý nghĩa.

“Tử Hổ, Tử Hổ…… A……”

Hình như có động vật đụng phải gốc cây, hơn nữa khí lực không nhỏ. Y Na đang nửa quỳ kêu Tử Hổ, không cẩn thận té xuống dưới.

Lần này thật phải chết, Y Na nghĩ như vậy liền nhắm hai mắt lại.

Nhưng đột nhiên nàng cảm thấy mông rất êm, thì ra mình cưỡi ở trên lưng một con động vật điên cuồng lao đầu về phía trước. Tình hình này tuy rằng là may mắn, nhưng về sau thì sao?

Y Na bất đắc dĩ, cho dù nàng đại nạn không chết, cũng là đâm lao phải theo lao a!

Con động vật mang theo nàng chạy đến vũng nước, nàng vốn nghĩ có thể nhìn thấy Tử Hổ, nhưng đàn động vật không biết bị kinh hách cái gì, phóng đi tiếp, hơn nữa không chút do dự chạy ra khỏi lãnh địa của Tử Hổ.

Y Na rơi lệ, tận lực cầm lấy lông con động vật kia không dám buông tay, đến thanh âm cũng không dám phát ra một chút. Nàng sợ chúng nó lại bị kinh hách, đến lúc đó không biết sẽ chạy đi nơi đâu.

Mắt thấy tới vũng nước tiếp theo, nhóm động vật dừng chân một chút.

Y Na nghĩ lúc này hẳn là có thể chạy trốn, mới vừa thẳng lưng đã bị một cái bàn tay to bắt lấy lưng nàng, nâng nàng lên liền chạy.

Y Na thấy rõ, nâng mình lên chính là thú nhân Hắc Hùng ngày đó.

Như thế, nàng là được cứu hay là tiến vào hố lửa đây?

“Ngươi buông, ngươi buông, ngươi biết ta là phối ngẫu của Tử Hổ mà, chúng ta đã, khụ, giao phối, ngày đó ngươi rõ ràng ở gần, hẳn là thấy được.” Nghĩ đến bị hắn nhìn thấy toàn bộ quá trình kia của mình, Y Na cho dù mặt dày hơn tường thành cũng không thể không đỏ lên.

Hắc Hùng không nghe, hắn ôm Y Na chạy tới lãnh địa trên cây của hắn, sau đó đặt nàng ở mặt trên, biến thành hình người, không khách khí mở hai chân Y Na ra.

Nơi đó còn sưng, bởi vì vừa mới làm cùng Tử Hổ không lâu.

Hắc Hùng đưa đầu đến gần ngửi ngửi, sau đó dùng sức phe phẩy cái đầu cực to nói: “Tất cả đều là mùi của con cọp kia, khó ngửi.”

“Khó ngửi thì không cần ngửi tiếp.” Y Na đá chân, nhưng Hắc Hùng lại đột nhiên mở hai chân nàng ra, đưa ra ánh mặt trời nói: “Phơi nắng rất nhanh sẽ hết mùi.”

Y Na không nói gì, nàng cũng không phải vi khuẩn mà cần phơi nắng.

Nhưng mà, ánh mặt trời nơi này rất độc, phơi nắng một hồi Y Na liền cảm thấy nơi đó giống như bị lửa đốt.

Nàng lớn tiếng nói: “Sắp phỏng chết rồi, ngươi có thể buông hay không!”

Hắc Hùng đặt nàng trên da thú, sau đó lấy ra một mảnh lá cây. Y Na vừa thấy thứ bao bên trong liền 囧, nói: “Hoan hợp, ngươi……” Ngươi muốn làm cái gì? Cái này đương nhiên không cần hỏi.

Nhưng nàng vừa mới cùng Tử Hổ, nếu lại bị này con gấu đen này đâm vào, nàng còn có thể sống được sao? Đó là một nghi vấn.

Nàng lớn tiếng nói: “Nếu ngươi muốn có thể đi tìm phối ngẫu hoặc là nữ nô, ta là phối ngẫu của Tử Hổ, ngươi không thể làm như vậy.”

Hắc Hùng cũng không buông tha, nói: “Ta thích ngửi mùi của nàng, cho nên muốn thử một lần nơi đó của nàng đến tột cùng là như thế nào. Ta chuẩn bị hoan hợp, nàng sẽ không đau, đến đây đi……”

Y Na nâng chân đá vào cằm Hắc Hùng, muốn thả người nhảy xuống cây, nói: “Đến cái gì mà đến, muốn đến ngươi tự đến đi!”

Hắc Hùng không nghĩ tới lúc có thú triều còn có con người không sợ chết muốn nhảy xuống cây như vậy, còn may hắn nhanh tay chụp nàng trở về, sau đó nói: “Ta còn cường tráng hơn Tử Hổ, ta lợi hại hơn hắn, nàng thử một lần sẽ biết, nhất định sẽ làm nàng thoải mái……”

Thú nhân thật không thể nói chuyện a, Y Na chỉ có thể nói: “Ngươi biết không, ta là con người, nơi đó rất nhỏ.” Nàng học từ ngữ của Tử Hổ nói: “Cho nên, giao phối cùng Tử Hổ xong ta phải nghỉ ngơi vài ngày mới có thể lại giao phối.”

“Là sao? Ta có thể chờ vài ngày, chờ nàng khỏe hẳn là ta có thể giao phối với nàng. Ta sẽ không cùng nàng sinh con, nhưng muốn thử mùi vị của nàng, nếu nàng nguyện ý, về sau trở lại bên người Tử Hổ, chỉ cần hắn không thỏa mãn được nàng, có thể tới tìm ta mọi lúc.”

“Tình… tình nhân?” Trong đầu Y Na liền hiện ra danh từ chỉ nghề nghiệp này, toàn thân không khỏi cứng ngắc.

Hắc Hùng đại khái là độc thân, lại bởi vì bị mùi của Y Na hấp dẫn mấy ngày hôm trước cho nên mới sinh ra ý tưởng như vậy. Y Na nghĩ nếu thỏa thuận như thế sẽ có cơ hội đào tẩu, xem ra Hắc Hùng này cũng không phải thú nhân không nói đạo lý.

Y Na nghĩ nghĩ, nhìn Hắc Hùng đang ở hình dạng thú nhân quan sát bộ ngực nàng, nói: “Ta nhớ rõ Tử Hổ là thú vương đi, sao ngươi có thể giành phối ngẫu của hắn chứ?”

Hắc Hùng nói: “Ta không có giành nàng, chỉ muốn giao phối với nàng.”

Được rồi, với thú nhân mà nói, giao phối và vợ chồng có thể tách ra!

Trời đánh a!

Nàng là cô gái đơn thuần, thầm nghĩ cả đời làm một người vợ tốt, không nghĩ tìm tình nhân a!

Nhưng mà, tình nhân đã tìm tới cửa, điều này làm cho nàng……

Nghĩ nghĩ, nàng lại thấy được gốc cây phía dưới của Hắc Hùng!

Trời ạ, quả nhiên tên là Hắc Hùng a, cái đó đen đến đáng sợ! Thô đáng sợ, to đáng sợ! Cho dù bây giờ đang ở trạng thái ngủ, nhưng có đủ đồ sộ nha.

Một Tử Hổ nàng đã hầu hạ không được, lại thêm tình nhân, thật là tự tìm đường chết!

Nàng che bộ ngực mình, vừa muốn mở miệng, con gấu đen kia đã nói chuyện: “Ngày đó nhìn đến nàng cùng Tử Hổ rõ ràng là sơ hợp, sao nơi này lớn như vậy?”

Y Na rốt cục gặp được một câu hỏi mà không phải là câu khẳng định, vì thế nói: “Trời sinh cứ như vậy.”

“Nhìn rất đã……” Nói xong hắn lấy tay miết lên.

Y Na dùng hai tay chống đỡ, nhưng đối phương không cho nàng cơ hội, một cái tay kéo xuống, một cái tay bóp vào.

Tay Hắc Hùng rất lớn rất thô ráp, Y Na bị hắn bóp thật sự đau, lớn tiếng nói: “Rất đau a……”

Hắc Hùng nói: “Con người thật đúng là yếu ớt.”

Y Na liền há mồm cắn cái tay trước ngực, đều đã bóp đến biến hình, vẫn còn bóp!

Hắc Hùng lại nói: “Nàng là con người duy nhất dám chống lại thú nhân, nhưng mà tốt lắm, ta thích!” Hắn đẩy ngã Y Na, sau đó một cái lưỡi to hung hăng liếm xuống.

Y Na cực không thích mùi trên người hắn, nhưng hình thể cùng sức lực chênh lệch quá lớn, nàng phải nhẫn nại chờ đợi thời cơ.

Vào đêm sau, thú triều liền bình ổn, chỉ cần chờ Hắc Hùng ngủ, là nàng có thể đào tẩu.

Chịu đựng Hắc Hùng dùng đầu lưỡi lễ rửa tội xong, nàng im lặng, muốn dùng phương pháp như vậy làm cho Hắc Hùng cho rằng nàng không dám trốn.

Nhưng không nghĩ tới, vào đêm sau Hắc Hùng dùng dây mây cột nàng vào trên cây, hơn nữa trói chặt theo hình chữ大.

Y Na nhìn sao trời, sau đó nhìn nhìn Hắc Hùng tựa đầu ở giữa hai chân mình ngủ, liền hô lớn: “Trời ơi, cho sét đánh hắn đi!”

Nhưng đây là mùa khô hạn, cho nên trời không có hưởng ứng lời kêu gọi của nàng, mà chỉ thổi một trận gió lạnh.

Trong gió, Y Na hình như nghe được tiếng kêu lo lắng của Tử Hổ.

Đây là đang kêu gọi nàng sao?

“Tử Hổ, ta ở trong này…… Tử Hổ……” Nàng không biết hắn có thể nghe tiếng mình không, nhưng vẫn dùng hết sức gọi lên.

Hắc Hùng đột nhiên ngồi dậy, từ bên cạnh lấy một mảnh lá lớn bịt miệng Y Na.

Y Na nói: “Ngươi làm cái gì, mau…… Ngô ngô……” Nàng không thể lại hô to. Mà Hắc Hùng cũng không đợi nữa, hắn nói: “Vốn là muốn đợi đến ngày mai, nhưng nếu Tử Hổ tìm đến, chúng ta sẽ không thể giao phối, bây giờ đi!”

Hắn lấy hoan hợp bôi lên nơi đó của Y Na, sau đó bàn tay to dùng sức ma xát, Y Na đau đến chảy nước mắt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.