Thuần Tình Nha Đầu Hỏa Lạt Lạt

Chương 230: Chương 230: Bạn gái mới của hắn




Lúc này Phong Khả Hinh mỉm cười chậm rãi nói: “Lạc Dao Dao bạn của cô đã muốn biết anh hai của tôi là ai như vậy thì thôi được rồi tôi nói cho cô biết anh hai tôi chính là Phong Thần Dật.”

Cung Tiểu Mạn bỗng đứng yên tại chỗ: “Anh hai cô là Phong Thần Dật?”

“Phải. Thế nào?”

“Ha ha ha ha, nếu như vậy thì cô tốt nhất nên hỏi anh hai cô chuyện của hắn và Dao Dao đi. Nếu cô cho rằng Dao Dao dụ dỗ anh trai cô thì thật đúng là sai lầm. Rõ ràng là anh trai cô quấn lấy Dao Dao nhà tôi không chịu tha!”

“Cô!”

“Phi, tạm biệt.” Cung Tiểu Mạn cười khiêu khích kéo Dao Dao nhanh chóng đi khỏi trước mặt Phong Khả Hinh.

“Sao mọi chuyện lại trùng hợp như vậy chứ, Phong Khả Hinh lại là em gái của Phong Thần Dật.”

“Còn có chuyện khéo hơn, Kỳ Liên học trưởng là... Em trai Ngự Ngạo Thiên.”

“Hả?” Miệng Cung Tiểu Mạn mở to có thể nhét đủ một quả táo.

Có lẽ đây là vận mệnh, Dao Dao một mình trơ trọi, không ai giúp đỡ chẳng biết tại sao lại bị cuốn vào vòng xoáy của quan hệ hỗn loạn này, đã định sẵn cuộc sống của cô từ nay về sau luôn gặp khó khăn, không còn đơn giản nữa.

“Kỳ Liên Ngạo Vân! Cậu có biết cậu vừa nói gì trên radio hay không? Nếu cậu không biết quan hệ giữa Dao Dao và Ngạo Thiên tôi có thể nói cho cậu biết!” Bên trong phòng hội trưởng truyền ra tiếng gầm giận dữ của Long Kỳ.

Kỳ Liên Ngạo Vân ngồi trên ghế mỉm cười: “Tôi dĩ nhiên biết quan hệ giữa Dao Dao và anh trai mình.”

“Vậy sao cậu vẫn làm vậy? Từ nhỏ tới lớn hai chúng ta cùng nhau lớn lên, bất kể có chuyện gì xảy ra mọi người đều chưa từng oán trách cậu, dung túng cậu, ngay cả anh trai tôi cũng bênh vực cậu, cậu muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, cậu còn muốn như thế nào nữa? Ngạo Thiên rốt cuộc đã làm gì có lỗi với cậu mà ngay cả người phụ nữ của anh mình cậu cũng đoạt? Cậu thật sự không phải người!” Long Kỳ càng nói càng giận, nắm lấy cổ áo của Kỳ Liên Ngạo Vân.

Tính theo tuổi thì Kỳ Liên Ngạo Vân lớn hơn Long Kỳ ba tuổi, bọn họ là người nhỏ tuổi nhất trong Ngự Long Xã lại cùng giới tính nên khi còn nhỏ thường cùng nhau chới đùa nhưng dần dần Long Kỳ càng ngày càng không thích Kỳ Liên Ngạo Vân, cũng từ từ bất hòa với hắn.

“Đây là chuyện giữa tôi và anh tôi cậu kích động cái gì. A đúng rồi, từ nhỏ anh trai cậu luôn bênh vực tôi nhưng không phải anh tôi cũng bênh vực cậu hay sao? Khó trách sao cậu lại bất bình thay Ngự Ngạo Thiên!”

“Kỳ Liên Ngạo Vân, hiện tại cậu quả thật là hết thuốc chữa. Tôi nói cho cậu biết, bây giờ cậu lập tức cố gắng thông báo với các bạn học Dao Dao không phải bạn gái cậu!”

“Cô ta là bạn gái của tôi. Không tin... Cậu có thể tự mình đi hỏi cô ta.” Nói xong Kỳ Liên Ngạo Vân chỉ Dao Dao đang thở hổn hển ở cửa.

Long Kỳ nhíu mày, chậm rãi buông bàn tay đang nắm cổ áo Kỳ Liên Ngạo Vân ra: “Dao Dao, rốt cuộc chuyện này là sao?”

Cô bình ổn hơi thở khoát tay với Long Kỳ, nhanh chóng vọt tới trước mặt Kỳ Liên Ngạo Vân: “Kỳ Liên học trưởng rốt cuộc phải làm gì thì anh sẽ bỏ qua cho tôi?”

“Là anh trai tôi tặng cô cho tôi, nếu anh ta nhận lại cô tôi sẽ tha cho cô!”

“Là Ngạo Thiên tặng cô ấy cho cậu!” Long Kỳ thật sự không tin tai của chính mình.

“Được, tôi đi tìm Ngự Ngạo Thiên!”

Nhìn bóng lưng Dao Dao rời đi Long Kỳ hung hăng trừng mắt nhìn Kỳ Liên Ngạo Vân rồi cũng rời khỏi.

“Long Kỳ, rốt cuộc sao lại thế này?” Cung Tiểu Mạn chờ ở cửa phong lo lắng hỏi.

“Tôi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Trước mắt cô cứ bình tĩnh.” Long Kỳ bất đắc dĩ nhíu mày, vội vàng lấy điện thoại ra...

“Xin chào, số điện thoại quý khách đang gọi hiện không liên lạc được.”

“Chết tiệt, bây giờ đang giờ làm việc Ngạo Thiên không nên tắt máy mới phải!”

Gọi số khác: “A lô, anh, Ngạo Thiên đâu?”

“Tới khi công khai chức vụ mới Ngạo Thiên sẽ không tới công ty, đã ba ngày rồi. Em tìm Ngạo Thiên không phải lại gây chuyện ở trường học nữa đó chứ?”

“Không có! Em không gây chuyện. Anh, hình như Ngạo Thiên tặng Dao Dao cho Kỳ Liên Ngạo Vân làm bạn gái, chuyện này là sao vậy?”

“Cái gì?” Ánh mắt Long Diệp sửng sốt nhưng lại nghĩ lại: “Chuyện này anh cũng không rõ nhưng em không phải không biết chuyện giữa hai anh em bọn họ hơn nữa tính cách Ngạo Vân cũng rất ảm đạm, Ngạo Thiên làm vậy nhất định là có lý do. Trước hết em đừng làm gì cả, để anh trở về sẽ hỏi Ngạo Thiên, tạm biệt.”

“A lô? Anh! Anh!”

“Thế nào rồi Long Kỳ?”

“Anh tôi bảo đừng làm gì hết!” Nhưng vấn đề là hắn không thể không quan tâm. Dao Dao đi theo Kỳ Liên Ngạo Vân nhất định sẽ bị tổn thương!

“Lạc tiểu thư đã ba ngày Ngự tổng không tới công ty, nếu cô muốn gặp thì tự mình nghĩ cách đi, tôi không giúp được gì cho cô.”

“Dao Dao thời gian này cậu chủ không trở về đây, hay cô đi nơi khác tìm thử xem.”

Dao Dao đi trên đường, ngẩng mặt suy nghĩ, Ngự Ngạo Thiên sao lại như vậy, hắn là người có trách nhiệm, không có khả năng không có lý do mà liên tục ba ngày không tới công ty chẳng lẽ... Hắn bị bệnh sao? Cho dù là bị bệnh thì hiện tại hắn đang ở đâu?

Vẻ mặt cô trở nên lo lắng, cô vội vàng lái xe tới ngôi biệt thự trước đây, Ngự Ngạo Thiên có thể ở đây chứ?

Cô cầm chìa khóa mở của biệt thự...

“A... Ư a a...” Trong phòng khách truyền ra tiếng rên rỉ đứt quãng của phụ nữ.

“Đáng chết! Chơi em ba ngày mà bên dưới của em vẫn chặt như vậy, em muốn kẹp chết tôi sao?”

“Rõ ràng là cái kia của anh quá lớn. Em không được, em muốn tới...”

“Chờ tôi, cùng nhau tới!”

Âm thanh này? Dao Dao khẩn trương nuốt nước miếng, lúc đi tới phòng khách chìa khóa trong tay cô “lạch cạch” rơi xuống đất.

Chỉ thấy trên sô pha một người phụ nữ nửa thân trần đang ngồi trên người Ngự Ngạo Thiên.

Nguyên nhân ba ngày nay Ngự Ngạo Thiên không đến công ty chính là vì làm chuyện này với phụ nữ sao?

“Cô là ai?” Thương Vân Nhân thấy Dao Dao xuất hiện ở cửa cũng không có chút gì kinh hoảng ngược lại còn làm như chưa có chuyện gì xảy ra từ trên người Ngự Ngạo Thiên bước xuống, lau sạch chỗ riêng tư của mình.

“Ngự Ngạo Thiên, tôi có việc muốn tìm anh nói chuyện.” Cô tận lực khiến mình bình tĩnh, không nhìn người phụ nữ trước mặt.

“Chuyện gì?” Ngự Ngạo Thiên lạnh lùng hỏi xong thì đưa lưng về phía cô sửa sang lại quần áo của bản thân.

“Tôi muốn anh thu lại lời đã nói với em trai anh.” Nói xong mặt Dao Dao không chút thay đổi ung dung tới trước sô pha nhìn thẳng vào Ngự Ngạo Thiên.

“Cô có biết thân phận của mình là gì hay không? Cô lại dám ra lệnh cho tôi sao?”

“Tôi biết nhưng tôi là người không phải món hàng của anh, không phải anh muốn cho ai liền cho! Hoặc là...” Dừng một chút cô tiếp tục nói: “Sau khi anh đem tôi cho em trai anh thì quan hệ giữa chúng ta hoàn toàn chấm dứt!”

“Ha, bảo bối hình như cô đã hiểu sai một việc. Trong thỏa thuận giữa chúng ta phải nghe theo tất cả mệnh lệnh của tôi. Tôi đem cô cho em trai mình cũng không có nghĩa là quan hệ giữa chúng ta hoàn toàn chấm dứt.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.