Thuần Tình Nha Đầu Hỏa Lạt Lạt

Chương 464: Chương 464: Cô ấy có thai rồi?! (3)




“Ồ…” Chẳng trách cô cảm thấy bản thân giây trước còn đang ở công ty, giây sau liền chạy đến nơi này, thì ra là ngất xỉu. Bất lực nằm trở lại giường bệnh.

Lisa đứng bên cạnh mỉm cười với cô và ngồi xuống:

“Ây da, bà Phong, cô cũng thật là, quá lơ là sức khỏe của mình rồi, cũng sắp làm mẹ rồi, như vậy sao được?”

Cái gì… Lisa đang nói cái gì vậy? Đôi mắt mở to, cô xoay đầu, gương mặt hoảng sợ nhìn Lisa:

“Cô nói... cái gì... làm, làm mẹ rồi?”

“Hửm? Bà Phong cô không biết ư? Bác sĩ nói cô có thai rồi, do quá áp lực mới dẫn đến thiếu máu do thai nghén.”

“Đùng đùng”

Tim, giống như bị gì đó đâm vào; máu toàn thân cũng đông lại trong khoảnh khắc này, đầu “ong ong” không ngừng có tiếng vang, dường như muốn nổ tung.

Mang... mang thai?!

Làm... mẹ?

Sao lại như thế? Sao lại như thế?

Cô chưa có một ngày nào làm một cặp vợ chồng thực sự với Phong Thần Dật cả, vậy đứa trẻ trong bụng này là...

Cả người cứng nhắc ngồi dậy từ trên giường, bàn tay nhỏ bé của cô run rẩy vuốt ve bụng. Đứa trẻ này là... là của Ngự Ngạo Thiên! Là của Ngự Ngạo Thiên!

Hơi thởgấp gáp thở ra từ mũi, hít vào, thở ra, hít vào, trái tim ngừng trệ cũng “bang, bang, bang” đập nhanh không ngừng. Dao Dao đưa tay che miệng, những giọt nước mắt sợ hãi không ngừng rơi.

Lisa đứng một bên đột nhiên ý thức được phản ứng Dao Dao không đúng, nhanh chóng quan tâm hỏi:

“Bà Phong, cô không sao chứ? Cô không sao chứ.”

Tiếng “ong ong” vang lên bên tai, căn bản không nghe thấy Lisa nói gì. Cô nheo mắt, nhìn vào cái miệng đang chuyển động của Lisa, cố gắng muốn biết điều mà Lisa đang nói là gì.

Nhưng giây tiếp theo...

Sự khó chịu như dời sông lấp biển ùa đến, Dao Dao xoay người, không ngừng nôn ra những thứ bên trong dạ dày...

Lisa nhìn thấy lo lắng mời bác sĩ đến khám cho Dao Dao.

Nhìn vào đám người đang đi lại trước mặt, thế giới của cô dường như không tương thích với họ. Họ đang ở trong một không gian, cô sống trong một không gian khác.

Sau một thời gian dài, các bác sĩ dần dần rời đi, Lisa xác nhận Dao Dao không sao liền thở một hơi nhẹ nhõm:

“Bà Phong, phản ứng của cô cũng quá lớn đó, chỉ là mang thai mà, phải hạnh phúc mới đúng, cô sắp được làm mẹ rồi.”

Ha…

Ha ha ha...

Lisa cho rằng cô đang phản ứng vì cô ấy quá kinh ngạc ư? Nếu đứa trẻ là của Thần Dật, tất nhiên cô sẽ hạnh phúc, dù gì đứa trẻ này được sinh ra hợp lý. Chỉ tiếc…

Thế giới này sẽ không dung nạp đứa trẻ này, ngay cả cô ấy không thể vượt qua chính mình!

Thế mà lại mang thai đứa con của kẻ thù giết mẹ, thật mỉa mai! Mỉa mai mà!

“Ha ha, thực muốn biết Phong tổng khi biết cô có thai sẽ có phản ứng gì, có thể sẽ giống như cô chăng?”

Thần Dật...

Khi nghe thấy Lisa nhắc đến Thần Dật, khuôn mặt của Dao Dao lập tức trở nên nhợt nhạt! Rất nhợt nhạt!

Không! Không thể cho Thần Dật biết, không thể cho anh ấy biết!

Ngự Ngạo Thiên đã kẹp giữa bọn họ quá lâu, quá lâu rồi, nếu tin tức này để Thần Dật biết được, vậy thì gia đình của họ có thể tại thời điểm này hoàn toàn tan nát!

“Lisa... tiểu thư Lisa, cô chưa nói với Thần Dật à?”

“Ồ, vừa gọi cho Phong tổng, nhưng đã tắt máy. Có thể đang bàn công việc. Một lát tôi sẽ gọi thêm lần nữa.”

“Không! Đừng...” Dao Dao lo lắng nắm lấy cánh tay của Lisa.

“Hửm?! Bà Phong... cô đây là?”

Nhận thấy phản ứng của bản thân quá khích, Dao Dao nuốt nước bọt cười gượng:

“Chuyện này, vẫn để tôi nói với anh ấy đi.”

“Ồ, đúng vậy. Chuyện này thục sự nên do người vợ là cô nói mới phải. Là tôi nhiều chuyện rồi! Là tôi nhiều chuyện rồi. Ha ha.”

“Này, Lisa... cô mau quay lại làm việc đi. Lát nữa tôi sẽ gọi người làm ở nhà đến đón tôi.”

“Được rồi. Bà Phong, vậy tôi đi trước đây.”

Nhìn bóng dáng Lisa rời đi, khi xác định chắc chắn rằng cô ta đã rời khỏi, Dao Dao yếu ớt nằm lại trên giường bệnh, ngẩn người nhìn chằm chằm vào trần nhà.

Con... con...

Bàn tay nhỏ bé không kìm được đặt lên bụng, cô nắm chặt quần áo và chạy đến văn phòng bác sĩ như điên.

“Bác sĩ, bác sĩ!”

“Cô là… ồ, tôi nhớ ra rồi, cô là người phụ nữ mang thai thiếu máu vừa đưa đến?”

“Không! Vâng, là tôi! Bác sĩ.” Ngồi xuống một chiếc ghế, cô lo lắng hỏi:

“Ngài có thực sự chắc chắn tôi đang mang thai?” Có thể bị nhầm lẫn, đúng! Có thể chẩn đoán sai!

“Tất nhiên, cô cũng quá bất cẩn rồi? Bao lâu rồi không có kinh nguyệt cũng không biết?”

Trong khoảng thời gian này nhiều việc xảy ra liên tục, lại còn những việc rách nát bên nhà chồng, lại còn máy bay gặp nạn, cô căn bản quên mất vấn đề kinh nguyệt, suy nghĩ kỹ, bà dì dường như đã lâu rồi không đến.

“Bác sĩ, nhưng tôi không có dấu hiệu mang thai và không có dấu hiệu nôn mửa. Ngài có thể kiểm tra lần nữa không, tôi có phải thực sự mang thai rồi?”

“Tiểu thư, tuổi của cô có lẽ không lớn nhỉ? Không phải mọi phụ nữ mang thai đều có dấu hiệu, có lẽ vì cô còn quá nhỏ, một ít phản ứng cũng không có, cô căng thẳng như vậy, không lẽ là có con ngoài ý muốn?”

Nếu chưa kết hôn mà có con thì đơn giản rồi! Làm sao đây? Tôi nên làm gì đây?

“Bác sĩ, không giấu gì ngài, tôi thực sự đã kết hôn. Tuy nhiên, chồng tôi không thích trẻ con lắm. Tôi bỏ đứa trẻ này được không?”

“Phá thai? Đây là đứa con đầu lòng của cô, trực tiếp phá thai sẽ làm tổn thương cơ thể. Nếu cô thực sự muốn bỏ đứa trẻ này, hãy gọi là chồng cô cùng cô đến đây, để anh ta ký tên liền có thể phá thai.”

Cầm báo cáo kiểm tra, Dao Dao thất hồn lạc phách ra khỏi văn phòng bác sĩ.

Nhìn vào thông tin xác nhận được ghi trên báo cáo, cô bất lực quỳ xuống đất.

Ông trời thật thích trêu đùa con người, có biết bao cha mẹ muốn có con lại không có, còn cô đã trải qua tai nạn máy bay cũng không làm mất đi được đứa trẻ không thể sinh ra này!

Mỗi lần đều như vậy, lần nào cũng như vậy, mỗi lần khi quyết tâm phải cố gắng duy trì cuộc hôn nhân này, luôn luôn xảy ra việc hủy hoại toàn bộ mọi thứ, mọi thứ tốt đẹp, tại sao ông trời không để cô xây dựng một gia đình? Xây dựng một cuộc sống bình dị?

Nên làm gì bây giờ? Nên làm gì với đứa trẻ này?

Ai có thể đến cứu cô! Ai có thể giúp cô!

“Chị dâu?”

Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc truyền đến. Trái tim Dao Dao thắt lại ngẩng đầu lên một cách vô thức.

Bóng dáng Phong Khả Hinh ngay lập tức lọt vào mắt cô, và còn có... Kỳ Liên Ngạo Vân!

Thật trùng hợp...

Ha, thật trùng hợp! Em gái của Thần Dật và em trai của Ngự Ngạo Thiên, lại xuất hiện cùng nhau ở đây? Ông trời muốn mỉa mai cô sao?

Cô nhanh chóng giấu bản báo cáo kiểm tra phía sau và nhanh chóng đứng lên:

“Em, các em sao lại ở đây?”

Phong Khả Hinh đảo mắt, mỉm cười hỏi ngược lại:

“Vậy chị sao lại ở đây?”

“Chị... chị...” Dao Dao miễn cưỡng nặn ra một nụ cười tự nhiên:

“Ừm... Chị hơi khó chịu một chút, nên đến đây khám...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.