Thuần Tình Nha Đầu Hỏa Lạt Lạt

Chương 265: Chương 265: Dùng hành động để chứng tỏ bản thân!




“Đúng rồi, Ngạo Thiên, anh giao cho Dao Dao đi chứ.” Long Kỳ đang cổ vũ ở bên cạnh Ngạo Thiên.

Anh ta suy nghĩ trong chốc lát, gương mặt tuấn tú từ từ xoá đi nụ cười kì lạ: “Cô gái, nếu như em ở lại giúp đỡ anh thì phải sử dụng rất nhiều lần bằng nghề luật sư của em chứ? Đến lúc đó cứ coi là anh không mời thầy của em đến đây nữa, bản thân thầy của em cũng sẽ biết chuyện mà?”

“Ây da, không phải là vấn đề này! Quả thực, chính xác thầy đã từng nói với em bảo em sau hai mươi bốn tuổi mới có thể chính thức sử dụng bằng luật sư nhưng thầy cũng nói, nếu thực sự em có đương sự vừa ý, có thể sử dụng bằng luật sư trước thời hạn. Em không cho anh gọi thầy của em đến đây là bởi thầy của em sẽ trách!” Thật phiền muộn, muốn biết Ngự Ngạo Thiên đã mời thầy đến rồi, hôm nay cô thật không nên đến, thật uổng công vô ích!

“Được rồi, anh không đùa em nữa, cô gái nhỏ!” Ngự Ngạo Thiên nhếch miệng cười, anh ta rất rõ vì sao Dao Dao lại không thích thầy của mình tới như vậy, chủ yếu là cái tính khí vô cùng nóng nảy của con người Tang Đức Tư, quả thật giống như người bị bệnh thần kinh, ngay cả khi anh ta tiếp xúc với Tang Đức Tư cũng đều cảm thấy kinh sợ. “Chốc nữa anh sẽ gọi điện cho thầy của em, bảo thầy không đến nữa!”

“Cảm ơn anh!”

“Còn như em nói đương sự vừa ý gì đó, chút nữa đi tìm hiểu một chút đi.”

“Tại sao vậy?” Dao Dao nhíu mày vẻ không hiểu.

“Đúng vậy, Ngạo Thiên, vì sao vậy, có ngực phẳng giúp cậu thì càng tốt mà.”

“A, nguyên nhân rất đơn giản, anh nhất định không phải là đương sự đó của em!” Ngự Ngạo Thiên buông những lời chứa ý nghĩ sâu xa, ánh mắt không thể không nhìn thẳng vào đôi mắt của Hàn Ly Thương.

Tình cảnh này của họ đang như nước đục nhưng không thích hợp để gia nhập thêm Dao Dao! Tối thiểu nhất, bây giờ cô ấy “sạch sẽ” như vậy, không có cách nào gia nhập vào trong cái nhóm này được.

“Anh đang nói về vụ án hối lộ thương mại? Chỗ gián điệp của em nói, đây không phải là cuộc cạnh tranh không hợp lí, chỉ cần không gây chết người, hoặc gian lận, đều không tính là phá vỡ đường biên của em.”

Nghe giọng điệu có chứa lời cầu khẩn của Dao Dao, Ngự Ngạo Thiên cười cười không biết làm sao, hắn hiểu rất rõ bản thân mình đang sống trong một thế giới u tối, tuyệt đối không phải là cái thế giới mà Dao Dao có thể chịu đựng được. “Cô gái à, em muốn làm luật sư của anh thế hả?”

Nếu như, cô không làm tình nhân của Ngự Ngạo Thiên, hoặc không bộc phát ra chuyện “áp phích sỉ nhục” đó, cô thực sự muốn mãi tới hai mươi bốn tuổi mới bắt đầu làm nghề luật sư này.

Nhưng bây giờ...

Cô thực sự rất muốn chứng tỏ giống với mọi người, cô cũng chẳng phải là tình nhân mà Ngự Ngạo Thiên nuôi dưỡng bao bọc, cô có nghề nghiệp của mình, có giấc mộng của mình, cho dù, cô quả thực có nhận tiền của Ngự Ngạo Thiên. “Đúng vậy, để em làm luật sư của anh đi, cho dù tạm thời giúp anh thông qua cuộc bầu cử chính trị này cũng được.”

“Vậy được rồi!”

“Ngạo Thiên!” Hàn Ly Thương cau mày vẻ không hài lòng.

Ngự Ngạo Thiên vẫy tay về phía Hàn Ly Thương tỏ vẻ không chú ý đến lời nói của anh: “Trước tiên cứ để qua đợt bầu cử chính trị này rồi nói tiếp!”

“Cảm ơn anh!” Cô nở nụ cười ngọt ngào, buổi chiều đôi mắt ảm đạm đó cuối cùng đến giây phút này cũng đã sáng rực lên, cuối cùng cô cũng có thể chứng tỏ giá trị của bản thân mình!

“A, đúng rồi, chuyện về vụ án hối lộ thương mại đó thì sao?” Long Kỳ đột nhiên đề cập lại vấn đề đó.

Dao Dao nhéo đôi lông mày: “Đúng rồi, suýt nữa thì quên mất việc chính.” Cố gắng gõ gõ lên đầu của mình: “Vụ án này quả thực rất dễ giải quyết, em cũng đã điều tra hoạt động làm việc của Bác Sâm bên mỹ rồi, cho nên một khi phương tiện truyền thông có bản tin bất lợi cho anh, như vậy chính phủ Trung Quốc rất có khả năng hạ lệnh tạm thời xử lí ngừng hoạt động đối với công ty của anh, nhẹ cũng sẽ mất một tháng, nặng thì thời gian là một năm, như vậy suy ra...”

“Thì sẽ ảnh hưởng tới chứng khoán của Bác Sâm ở Trung Quốc hả?” Ngự Ngạo Thiên nói.

Dao Dao gật gật đầu khẳng định: “Đúng vậy, cho nên, Ngạo Thiên, bây giờ có mấy việc anh cần phải làm.”

“Nói đi!”

“Thứ nhất, anh phải ra giá cao tìm một phương tiện truyền thông tin cậy để họ đưa tin tích cực về vấn đề này; Thứ hai, do em đã nói với Trần Cảnh Tư phải chặn vụ việc này rồi, như vậy tin tức tổng giám đốc Long bị bắt sẽ không được đồn đại ra. Nhưng vì vậy phải tuyệt đối đảm bảo không được sai sót, mấy ngày này anh vẫn phải cao giọng làm việc, càng cao giọng càng tốt. Kể cả anh phó tổng Hàn, cũng phải như vậy, duy trì tham gia thật nhiều tiệc rượu vân vân, đánh tan sự ngờ vực vô căn cứ của giới truyền thông, cho đến khi em giải quyết triệt để vấn đề này.”

“Ưm!” Ngự Ngạo Thiên mỉm cười gật gật đầu:” Vậy mấy ngày này, Long Kỳ, cậu phải phối hợp nhiều với Dao Dao nhé. Cô ấy yêu cầu cái gì, cậu phải hết mình cung cấp cho cô ấy nhé!”

“Được!”

“Cốc cốc cốc” vào lúc này, Mạc Tuyết Đồng chậm rãi bước đi vào: “Ngạo Thiên, giới truyền thông ở trước cửa chờ đã bỏ đi hết rồi. Ngoài ra...” Ánh mắt lạnh lùng của cô, vô thức liếc nhìn về phía Dao Dao.

“Không sao đâu, Tuyết Đồng, cô cứ nói tiếp đi!”

Dao Dao cảm giác thấy, họ vẫn có tâm lí cảnh giác đối với mình nhưng thế này cũng rất là bình thường, họ dẫu sao cũng đã bên cạnh Ngự Ngạo Thiên nhiều năm như vậy rồi, còn cô chỉ là một luật sư mới gia nhập mà thôi.

“Ngoài ra, tôi cũng đã điều tra rồi, tập đoàn 3x đích thực có quan hệ với Tăng Giai Thuỵ.”

Lại là cái tên Tăng Giai Thuỵ này, phó thủ tướng sao? Dao Dao không thể không cau mày vẻ hoài nghi, cô lờ mờ cảm thấy dường như giữa Ngự Ngạo Thiên và Phó thủ tướng Tăng nhất định có thù hận gì không?

“Được rồi, tôi biết rồi, Tuyết Đồng, còn việc gì nữa không?

“Không có.” Mạc Tuyết Đồng quay người định đi ta ngoài nhưng bước chân đột nhiên ngừng lại, ánh mắt lạnh lùng không ngừng chiếu rọi vào Dao Dao.

“Hử?” Nhìn thấy ánh mắt Mạc Tuyết Đồng nhìn mình chăm chú như vậy, cô lo lắng nhếch mép một cái nhưng một giây sau... “A! Xin lỗi! Cô Mạc, bộ đồ trên người của tôi... là của cô...”

Thảo nào Mạc Tuyết Đồng cảm thấy vô cùng quen mắt! Cô hơi cau mày lại, đôi mắt trừng lên dữ tợn nhìn Long Kỳ.

“Cô Tuyết Đồng, cô đừng có trách tôi là Dao Dao kêu tôi giúp cô ấy tìm một bộ đồ trưởng thành một chút, thế là tôi đến nhà cô lấy quần áo và đồ trang điểm của cô.”

Mạc Tuyết Đồng vẫn không nói lời nào, liền quay người rời đi.

Lúc này, Ngự Ngạo Thiên không nhịn được cười liền cười phá lên.

“Ưm?” Tất cả mọi người đều nhìn vào anh vẻ tò mò.

Anh ta vẫy vấy tay tỏ ý không có chuyện gì: “Mọi người ra ngoài hết đi.”

“Ô” Khi Dao Dao vừa định theo sau Hàn Ly Thương và Long Kỳ đi ra ngoài.

Ngự Ngạo Thiên lại một lần nữa mở miệng nói: “Cô gái nhỏ, cô ở lại đi.”

“Hả?” Bước chân Dao Dao dừng lại mắt nhìn tiễn Hàn Ly Thương và Long Kỳ rời đi.

Trong phòng làm việc bỗng chốc vô cùng tĩnh lặng, nghĩ kỹ, có vẻ như chuyện hôm qua vẫn chưa được giải quyết, nên Ngự Ngạo Thiên sẽ không? Muốn nhắc đến chuyện đó chứ? Lần này mình nên nói rõ ràng với anh ta chứ?

Hi... nhưng, Ngự Ngạo Thiên không phải là loại người có tính cách nhắc lại chuyện cũ nhưng liệu anh ta có trả thù mình vì những chuyện khác không? Thật rắc rối!

Dao Dao lo lắng đứng ở trên nền đất.

Ngự Ngạo Thiên cười vẻ kì quái, ngón tay chỉ hướng về phía cô ra hiệu: “Lại đây!”

“Ưm...” Cô lo lắng chạy đến trước bàn làm việc.

Anh xoay chiếc ghế làm việc lại, ra hiệu cho cô đến trước mặt mình.

Dao Dao chỉ biết chạy tới với nỗi lo sợ trong lòng.

“Thực sự là quần áo của Tuyết Đồng sao?”

“Ừm.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.