Thuần Tình Nha Đầu Hỏa Lạt Lạt

Chương 362: Chương 362: Hôn lễ long trọng




Ba ngày sau...

Vì hôn lễ của Phong Thần Dật, Phong gia không tiếc dùng 200 tỷ để làm nên một đám cưới thế kỷ có một không hai.

Hôn lễ lựa chọn dùng toàn bộ hoa nhập khẩu từ Hà Lan, bánh kẹo cưới mỗi một viên đều được bọc bằng lá vàng, địa điểm tổ chức là tại nhà hàng nổi tiếng bậc nhất Thất Tinh, toàn bộ nhà hàng đều bị Phong gia bao hết. Về phần xe hoa, áo cưới nhà gái… Tất cả chi tiết, đều là đồ tốt nhất hiện nay. Có thể thấy được, bố của Phong Thần Dật đối với người con thứ hai này rất coi trọng.

Địa điểm tổ chức tiệc cưới tại nhà hàng Thất Tinh có thể ngắm cảnh bầu trời, khách khứa có thể ngắm toàn bộ cảnh đẹp của thành phố, kèm theo còn có thể ngắm núi giả, dòng suối, cảm nhận những cảnh sắc thanh tịnh và đẹp đẽ, thanh âm khác nhau.

Một trăm sáu mươi bàn ghế nhưng không còn một chỗ trống, có thể ngồi ở những vị trí gia nhân này cơ bản đều cả chục vạn. Đương nhiên, trong đó còn không ít quan chức chính trị quan trọng.

“Thần Dật, chúc mừng con, ngày hôm nay đã là chú rể.”

“Ha ha, cảm ơn bác, bác Lý.”

“Thần Dật, nhanh chóng thành gia lập nghiệp cũng tốt, như vậy bố cậu cũng an tâm giao cho cậu trông coi tập đoàn.”

“Bác Lưu, cảm ơn lời nói tốt của bác.”

Đứng ở lối vào, Phong Thần Dật mặc một bộ vest màu trắng đang đứng ở dưới cổng hòa hình vòm đón tiếp từng vị khách một.

“A, lão già thực sự là bất công. Còn nhớ khi tôi kết hôn thì lão ta mười vạn cũng chưa tới, còn tên Phong Thần Dật này kết hôn thì lão già đó lại chi mạnh tay như vậy!” Ở hàng trước ghế, Phong Thần Duệ vẻ mặt cay cú lẩm bẩm.

Ngồi ở bên cạnh hắn Phong phu nhân vỗ vai con trai: “Thần Duệ, loại chuyện nhỏ này con cũng quá tính toán rồi, nếu so với, so với sau đó.”

“Sau đó? Mẹ cũng không phải không biết, ở giới kinh doanh, giới chính trị, bọn họ kỳ thực rất có thể tiếp nhận có chồng nhân sĩ. Phong Thần Dật bây giờ kết hôn không chừng sẽ có không ít người trong thương trường càng thêm tin cậy hắn. Mẹ, con nghe nói, hắn có thể cùng cô gái kia kết hôn là người tác hợp?”

“Đúng chính là ta, có chuyện gì sao?”

“Mẹ, người quản việc vớ vẩn này để làm gì?”

“Này Thần Duệ, không chừng Phong Thần Dật kia cưới người người phụ nữ đó có thể sẽ giúp được cho con, con nghĩ rằng ta sẽ quản chắc?” Phong phu nhân nói xong, nhìn thẳng vào con trai mình bằng đôi mắt giảo hoạt.

“Giúp đến... ta?”

“Là ta đề nghị lão già đó kêu Thần Dật cùng người phụ nữ đó sau khi kết hôn về nhà ở. Ông đấy ghét cô ta như vậy mà mỗi ngày ở cùng một chỗ, khó tránh khỏi sẽ có nhiều chuyện xảy ra. Con nghĩ đến lúc đó... Đắc ý sẽ là ai?”

Nghe mẹ vừa nói xong, Phong Thần Duệ lúc này mới phản ứng lại: “Mẹ thật đúng là... Vậy con đây cứ tiếp làm ngư ông đắc lợi vậy!”

“A, đó là Ngự đổng sự à?”

“Hình như là vậy, không nghĩ hiện tại hắn bận rộn như vậy, còn đến tham dự hôn lễ của Nhị thiếu gia Phong gia?”

“Đúng vậy, Nhị thiếu gia Phong gia quả nhiên có mặt mũi.”

Đợi mấy vị khách nói xong, Phong Thần Duệ theo bản năng nhìn về phía cửa ra vào: “Thật là Ngự Ngạo Thiên! Hắn thế nào tới? A, thật thú vị... thật thú vị...”

“Thần Dật, anh kết hôn mà cũng không cho tôi biết một tiếng?” Ở cổng vào, Ngự Ngạo Thiên mặc một bộ vest màu xám bạc, đi cùng với Mạc Tuyết Đồng, chậm rãi đi tới trước mặt của Phong Thần Dật.

Về hôn sự lần này, lúc in thiệp mời thì thư ký có hỏi qua ý của hắn là có muốn mời Ngự Ngạo Thiên hay không, hắn đã đặc biệt dặn dò qua là không cần mời Ngự Ngạo Thiên, không nghĩ tới Ngự Ngạo Thiên tự nhiên không mời mà tới?

“Ngự tổng, tuy rằng tôi không thông báo cho anh nhưng không phải anh vẫn tới hay sao?”

“Đó là đương nhiên!” Ngự Ngạo Thiên hai tròng mắt tối sầm lại, gương mặt tuấn tú của hắn chậm rãi tiến tới bên tai Phong Thần Dật: “Mới có một chút bản lĩnh, tôi muốn lấy vị trí của cậu trở thành người đi trước. Ta làm sao có thể không đến dự hôn lễ tình nhân trước của mình?”

Ngự Ngạo Thiên mỗi câu nói đều tràn đầy ý khiêu khích, đối mặt điều đó, Phong Thần Dật nho nhã cười: “Ngự tổng, mời anh mau tiến vào bên trong, tôi nhất định cho anh thấy “chuyến đi này không tệ”.”

“Ôi. Thần Dật đừng nói tự mãn như vậy, đến lúc đó... Anh đừng để tôi chê cười là tốt rồi.” Ngự Ngạo Thiên thần bí cười, làm như thân thiết vỗ vỗ vai Phong Thần Dật, sau đó dẫn Mạc Tuyết Đồng tiến vào bên trong hôn lễ.

“Ngự nghị viên, anh cũng tới.”

“Ngự tổng, đã lâu không gặp.” Ngự Ngạo Thiên đi vào rất nhiều khách khứa nhiệt tình chào hỏi hắn.

Hiện nay, địa vị của hắn đừng nói ở thương giới không người dám gây sự, ngay cả ở giới chính trị tất cả mọi người đều phải lấy lòng hắn.

“Lưu Cảnh Ty, thật là trùng hợp, không nghĩ tới chúng ta lại chạm mặt tại đây.” Ngự Ngạo Thiên mặt mỉm cười và những người đó chào hỏi nhưng đôi mắt thâm thúy của hắn lại chậm rãi liếc nhìn sau lưng Mạc Tuyết Đồng.

Cô hiểu ý gật đầu, lặng lẽ rời khỏi Ngự Ngạo Thiên…

Phòng hóa trang...

Trước gương trang điểm, dung nhan Dao Dao rất mộc mạc, tóc đen nhánh, phối hợp với mão phượng lấp lánh, quả thực rất giống một nàng công chúa, khả ái đến mê người.

“Trời ơi, ngày hôm nay cậu thật là đẹp đấy! Nào nào mặc áo cưới vào.” Thân là phù dâu Cung Tiểu Mạn không thể chờ đợi chiếc áo cưới trị giá cả mấy trăm triệu.

Dao Dao cùng hai người phụ tá lúc này mới chuẩn bị thay áo cưới.

Đây là một kiểu thiết kế lộ vai, thắt lưng xử lý rất tinh xảo, còn chân váy thì phồng ra, đem cô cùng với khí chất trời sinh sẵn có đúng là công chúa

“Tiền thực sự là có uy lực, áo cưới này quả thực là quá đẹp! Này, Dao Dao cậu thật hạnh phúc, cậu bây giờ đơn giản là người con gái hạnh phúc nhất thế giới đấy.” Phải nói nếu Cung Tiểu Mạn không có chút ganh tị với Dao Dao thì không hợp lý chút nào!

Chị em tốt của mình được gả vào một nhà giàu có bậc nhất, chú rể còn là mối tình đầu, ai có thể không ước ao chứ?

“Lạc tiểu thư, nhị thiếu gia bảo cô cần phải đeo cái này.” Trợ lý cầm trong tay một cái hộp đưa tới.

Dao Dao vừa mở ra nhìn, đây đúng là bộ Tiểu Sồ Cúc kia. Ha ha, vòng cổ bị Ngự Ngạo Thiên phá hỏng đã được Phong Thần Dật đem sửa lại rồi sao?

“Woa, đây không phải là tín vật đính ước của cậu cùng Phong Thần Dật sao? Nào, tớ tới giúp cậu đeo nó.” Cung Tiểu Mạn sốt ruột đoạt lấy cái hộp kia, tỉ mỉ đeo bộ Tiểu Sồ Cúc kia lên người Dao Dao.

Nhìn hình ảnh trong kính kia cô đúng là xinh đẹp như công chúa, đứng ở sau lưng cô Cung Tiểu Mạn không khỏi thở dài: “Thật giống công chúa trong mộng. Tớ còn nhớ rõ, khi đó cậu cao hứng cùng ta nói ý nghĩa của Tiểu Sồ Cúc. Tớ khi đó cho rằng, cậu sẽ phải cùng Phong Thần Dật kết hôn sao? Nhưng ai biết, lại gây ra chuyện như vậy mà cậu bên này lại... Nhưng không ngờ, các cậu đi một vòng lớn, một vòng lớn thì vẫn là của nhau.”

“Dao Dao, nhìn cậu bây giờ, tớ cảm thấy dường như khoảng trống hai năm chưa từng xảy ra. Cậu cùng với Phong Thần Dật vẫn vậy, vẫn luôn ở gặp gỡ như trước, chuyện này có thể là do duyên phận, ông trời đã định trước người đàn ông của cậu nhất định là hắn! Chúc cậu hạnh phúc...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.