Thuần Tình Nha Đầu Hỏa Lạt Lạt

Chương 228: Chương 228: Kỳ liên ngạo vân điên rồi




“Này...” Long Diệp bất giác nhìn sang phía Ngự Ngạo Thiên cách hắn không xa, rõ ràng nhìn thấy biểu cảm của hắn càng lúc càng u ám, vội vàng chuyển chủ đề: “Vân Nhân, em có lẽ nghe nhầm rồi, hôm nay bọn anh chỉ đơn giản là đến đây chơi mà thôi. Không có ai sinh nhật cả. Nào... tôi giới thiệu với mọi người một chút. Đây là Thương Vân Nhân bạn tôi, chúng tôi nửa năm trước quen nhau, cô gái này tính tình tinh quái, các cậu sau này gặp cô ấy thì phải cẩn thận một chút.”

“Này! Này! Tổng giám đốc Long, anh như vậy mà lại là giới thiệu sao? Cái gì mà phải đề phòng em? Anh lại sợ em ăn thịt hết bọn họ hay sao?” Thương Vân Nhân không vui mau chóng phản bác lại, tính cách tinh quái không còn nghi ngờ gì nữa đã hiện ra.

Long Diệp trước nay khôn khéo cũng chống đỡ không nổi nhưng có sự xuất hiện của cô thì bầu không khí ở đây rõ ràng là sôi nổi lên không ít.

“Ngự tổng là người làm ăn, có phải uống rất được không?” Tốn công sức hồi lâu, Thương Vân Nhân đã bắt đầu quen thân hơn với mọi người.

“Hừ!” Ngự Ngạo Thiên quay sang nhìn cô lạnh lùng.

“Chi bằng hai chúng ta thi uống rượu đi, nếu như Ngự tổng thua, liền phải ra ngoài khỏa thân chạy ba vòng, thế nào?”

Ồ, đây là lần đầu tiên Ngự Ngạo Thiên thấy một cô gái khiêu khích bản thân: “Vậy nếu như cô thua thì sao?”

“Tôi thua?” Thương Vân Nhân quay người lại, giơ ngón tay lên trước miệng của mình, khẽ thì thầm vào tai của Ngự Ngạo Thiên: “Chúng ta đêm nay hãy tình một đêm…”

“Ồ, vậy cô đừng có hối hận.”

“Thương Vân Nhân tôi trước nay làm việc chưa từng hối hận, bởi vì...” Khóe miệng nhếch lên một nụ cười u ám, cô ngang ngược nói: “Tôi còn chưa biết chữ THUA viết thế nào!”

Trong căn phòng tối tăm lạnh lẽo, Dao Dao nằm trên giường bất động, cô chăm chú nhìn Kỳ Liên Ngạo Vân đang cởi quần áo của mình ra.

Hình tượng dịu dàng và ấm áp lòng người vào thời khắc này đều biến mất hoàn toàn. Đôi mắt của hắn lúc này u ám hơn vài phần, thậm chí so với ánh mắt của Ngự Ngạo Thiên còn đáng sợ hơn.

“Không phản kháng sao?” Cúc áo trên người cô đã bị Kỳ Liên Ngạo Vân cởi đến chiếc thứ hai, hắn cười lạnh lùng hỏi cô.

“Sẽ không, Kỳ Liên học trưởng anh sẽ không ra tay với tôi!” Họ đã từng ở cùng với nhau, sau đêm hôm đó, Dao Dao gần như tín nhiệm nhân phẩm của Kỳ Liên Ngạo Vân.

Nhưng mà...

Lúc đó, Kỳ Liên Ngạo Vân không hề biết cô là bạn gái của Ngự Ngạo Thiên. Còn lúc này... lại không giống như vậy. “Thật sao? Hóa ra cô lại tin tưởng tôi như vậy? Vậy hôm nay xem ra phải để cô thất vọng rồi?” Dứt lời, hắn cúi đầu xuống phía dưới.

Đôi môi lạnh lẽo của hắn đã hôn lên môi cô.

“Ưm.” Nụ hôn có chút đột ngột giống như có giông bão kéo tới, Dao Dao rõ ràng không đoán trước được Kỳ Liên Ngạo Vân sẽ làm như vậy, miệng nhỏ bị hắn hôn đều tê dại cả đi rồi.

“Cô và anh trai tôi đã làm chuyện này bao nhiêu lần rồi?”

“Anh ta làm sao có được cô?”

“Cô thích tư thế nào? Hừ?”

Đôi mắt gian ác nhìn thẳng vào Dao Dao, mỗi câu nói của hắn đều giống như một nhát kiếm xuyên qua ngực cô. “Đủ rồi, Kỳ Liên học trưởng! Cho dù chúng ta không quen biết, kể cả Ngự Ngạo Thiên hắn không phải là anh của anh, anh sao lại có thể làm ra loại chuyện như vậy?”

Thật ghê tởm, thật sự quá ghê tởm. Cô thực sự không có cách nào chấp nhận được mối quan hệ mập mờ với anh em bọn họ. Nếu như lúc mới bắt đầu cô biết Kỳ Liên Ngạo Vân là em trai của Ngự Ngạo Thiên cô nhất định sẽ tránh xa hắn ra.

“Hừ, đúng, hắn là anh trai tôi, là người thân duy nhất của tôi trong cuộc đời này. Nhưng... cô cũng nghe thấy rồi đó, tiếc là hắn đã tặng cô cho tôi rồi!” Dứt lời, sắc mặt của Kỳ Liên Ngạo Vân trở nên u ám, thô bạo xé rách áo của cô.

“Không! Không được!”

Quán bar...

Sau 2 giờ hò hét liên tục mọi người cũng giải tán.

Ngự Ngạo Thiên bước đều ra lấy xe, vừa định khởi động, Thương Vân Nhân xoay người xinh đẹp nhảy vào bên trong chiếc mui trần của hắn.

“Thương tiểu thư, còn có chuyện gì sao?”

“Tôi thua rồi. Chúng ta đi thôi.” Vừa rồi thi uống rượu, Thương Vân Nhân căn bản không phải là đối thủ của Ngự Ngạo Thiên, chỉ sợ mười người như cô ta cũng uống không lại một mình Ngự Ngạo Thiên.

“Tôi căn bản không để ý đến lời cá cược đó. Thương tiểu thư, tôi thấy cô say rồi, tôi gọi người đưa cô về.” Ngự Ngạo Thiên vừa nói vừa rút điện thoại ra.

Thương Vân Nhân nắm chặt lấy chiếc di động của hắn: “Ngự tổng, anh đừng có nói với tôi là trước giờ chưa từng tình một đêm. Nếu như vậy, tôi cười vào mặt anh.”

“Ồ.” Ngự Ngạo Thiên lắc đầu đành chịu, khuôn mặt tuấn tú dần dần u ám, bàn tay to chầm chậm niết lấy hàm dưới của cô: “Cho dù là tình một đêm, cũng không phải người phụ nữ nào cũng có thể!”

“À, đúng rồi. Tôi vẫn nghe nói Ngự tổng thích những cô gái “sạch sẽ”, xem ra đây không chỉ là tin đồn. Có điều...” Thương Vân Nhân hai tay ôm chặt lấy cổ của hắn, cười quyến rũ: “Thật khéo, đây lại là lần đầu tiên tôi thua, cũng là lần đầu tiên...” Dứt lời, đôi môi mọng nước của cô trực tiếp hôn lên môi của Ngự Ngạo Thiên...

………….

“Không! Không được!” Bên trong biệt thự vắng lặng truyền tới tiếng hét “rát cổ bỏng họng” của Dao Dao.

Kỳ Liên Ngạo Vân xé váy của cô như không hề nghe thấy gì: “Sao vậy? Với Ngự Ngạo Thiên thì có thể, với tôi lại không thể sao?”

“Kỳ Liên học trưởng, cậu bình tĩnh một chút, đây không phải là vấn đề với ai! Tôi sở dĩ làm tình nhân của Ngự Ngạo Thiên, là bởi vì...” Lời nói vừa đến miệng lại bị nuốt xuống, bởi vì bất luận cô có nói gì thì suy cho cùng cũng chỉ vì một chữ “tiền”, cứu người nhà cũng được, đơn giản cũng là vì tiền mà thôi, cũng đã là người tình của Ngự Ngạo Thiên rồi, nói nhiều như vậy căn bản cũng không ngăn cản được Kỳ Liên Ngạo Vân.

“Bởi vì cái gì?”

“Bởi vì...” Nét mặt cô lộ vẻ lạnh lùng, cô thấp giọng nói: “Tôi thích Ngự Ngạo Thiên, tôi chỉ thích hắn, chỉ có thể làm chuyện này với hắn! Hiểu chưa? Kỳ Liên học trưởng, đừng có khiến tôi phải ghét cậu!” Hy vọng lý do này có thể ngăn cản được Kỳ Liên Ngạo Vân.

“Ha, cô thích anh ta?” Kỳ Liên Ngạo Vân không thể tưởng tượng nổi mà bật cười, nắm thành một nắm đấm đấm mạnh vào gối: “Người đàn ông đó có gì tốt? Cô có biết anh ta xuất thân từ đâu không?”

“Tôi đương nhiên biết anh ấy là một tên cầm đầu xã hội đen. Nhưng tôi không bận tâm, tôi một chút cũng không bận tâm. Còn anh ấy tốt chỗ nào, Kỳ Liên học trưởng... anh còn không cảm nhận được sao?” Dao Dao túm lấy cổ áo của Kỳ Liên Ngạo Vân, trong ánh mắt toát ra vẻ kiên định vô cùng.

“Kỳ Liên học trưởng, anh có từng nhìn thấy Ngự Ngạo Thiên đối xử với người khác ra sao? Tôi từng thấy! Nhưng mà, lần đó ở trong lớp học, tôi nhìn thấy thái độ của anh ấy với anh như vậy thì rất hiếu kỳ, tại sao Ngự Ngạo Thiên lại nhường nhịn anh như vậy?”

“Chính là lúc tôi sau khi được Hàn phó tổng bảo lãnh ra, Ngự Ngạo Thiên kéo cậu vào trong xe, hắn nói với cậu những lời đó, rõ ràng là những lời của người anh trai rất thương yêu em mình, tôi nói thật! Thật sự là trước giờ chưa từng nhìn thấy Ngự Ngạo Thiên như vậy!”

Những lời này là những lời xuất phát từ trong lòng của cô. Sau những ngày tháng ở cùng nhau này, cô đã chứng kiến Ngự Ngạo Thiên một mặt máu lạnh vô tình, ra tay tàn độc nhưng mặt khác lại là người sâu sắc vô cùng.

“Ồ, Dao Dao, anh ấy đã tặng cô cho tôi rồi, cô vậy mà vẫn còn nói thay cho anh ấy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.